1 Editor: Aki Re
Tô Mộc cũng không phải chủ động muốn xuyên qua, chỉ là một ngày nọ, tâm trí cô bỗng nhiên xuất hiện một đạo thanh âm của nam nhân, hắn tự xưng là quản lý viên số 38 của Thần giới thuộc cục quản lý thời không FFF, ở giữa ngàn vạn người, con mắt tinh đời của hắn quyết định chọn lựa Tô Mộc làm người chấp hành nhiệm vụ xuyên qua giữ gìn CP hướng đến kết thúc HE theo sở thích của người xem.
2 Editor: Aki Re
Ban đêm ở cái mùa hè này, một chiếc xe đậu ở cửa cô nhi viện.
Viện trưởng vội đem Tô Mộc cùng Tô Diệp ra khỏi phòng, cô nhìn hai đứa nhỏ nói: "Các ngươi về sau đã có một ngôi nhà mới, hạnh phúc không?"
Tô Diệp ngẩng đầu nhìn chị gái.
3 Editor: Aki Re
Đại khái, Tô Mộc làm một loạt động tác quá nhanh, thế cho nên những người khác đều không có kịp phản ứng lại đã nhìn thấy cô to gan lớn mật chui vào trong lòng ngực người nam nhân ít khi nói cười kia.
4 Editor: Aki Re
Ngày hôm sau, Tô Mộc cũng không có ở trong phòng bếp tìm cái vị mới tới gọi là bác gái kia, cô cũng thông minh không có hỏi nhiều gì, chỉ là ở thời điểm rời giường, hằng ngày cô đều cố gắng tẩy não Tô Diệp, "Tiểu Diệp Tử, nhớ kỹ, thúc thúc giúp chúng ta có cơm ăn, giúp chúng ta có quần áo mặc, cho chúng ta sống ở ngôi nhà lớn như vậy, cho nên chúng ta phải làm như thế nào?"
"Phải đem thúc thúc coi như ba ba đối đãi giống nhau!"
Tiểu Tô Diệp ngồi ở trên giường giơ lên tay, trả lời thực mau.
5 Editor: Aki Re
Việc học tiểu học này, Tô Mộc hoàn toàn không có hứng thú, đối mặt với một đám nhóc, mà chính mình phải đứng giữa đám nhóc này, đây thực sự là vấn đề khiến cô thật đau đầu.
6 Editor: Aki Re
【 Xem ra nam nhân này có tính cách muộn tao* rất dễ động tâm. 】
Tô Mộc nhìn phòng phát sóng trực tiếp như vừa có làn đạn thổi qua, cô ở trong lòng yên lặng mặc niệm một câu, cũng không biết số 38 có giới tính gì, bất quá theo như lời số 38 nói, Hứa Tố thật ra là kiểu nam nhân muộn tao*.
7 Editor: Aki Re
Tô Mộc không hiểu vừa rồi mình vô cớ gây rối có phải hay không nháo khiến Hứa Tố phản cảm, dọc theo đường đi trở về, cô đều bị Hứa Tố ôm vào trong ngực, cô không dám động dù chỉ một chút, sợ cái nam nhân cao thâm khó đoán này giây tiếp theo có phải hay không liền tính toán đem cô ném ra ngoài cửa sổ, chờ về tới Hứa gia, thời điểm Tô Mộc xuống xe, bởi vì máu không tuần hoàn được khiến chân cẳng cô tê dại, cả người cứng đờ.
8 Editor: Aki Re
Về kỳ thi này của trường tiểu học, Tô Mộc cũng không phải thi không tốt, chỉ là cô luôn luôn đi theo chủ nghĩa, không làm tốt nhất, cũng không làm kém nhất, chỉ có như vậy mới không thu hút sự chú ý.
9 Editor: Aki Re
Tô Mộc đang ở trong mộng vui vẻ ăn bữa tiệc lớn, trong đầu bỗng vang lên thanh âm keng keng keng ồn ào, cô mở mắt ra, đứng lên giận dữ đập bàn, "Ồn muốn chết!"
Trong không khí nhất thời an tĩnh.
10 Editor: Aki Re
Tô Mộc nửa đêm còn chờ Hứa Tố về nhà, đơn giản là bởi vì cô muốn đem bài thi một trăm điểm của mình cho hắn xem, rồi cô cùng Tiểu Diệp Tử có thể đạt được cơ hội đi ra ngoài chơi, tuy rằng buổi tối ngày hôm đó không có thành công, nhưng ngày hôm sau cô vẫn giao cho Hứa Tố xem.
11 Editor: Aki Re
Hứa Tố cùng tình cảnh chung quanh không hợp nhau, thanh âm trẻ con làm hắn cảm thấy ồn ào, mà nữ nhân như có như không cứ nhìn hắn, làm hắn cảm thấy phiền chán, hắn cũng không thích cảnh tượng này, nhưng mà hắn lại muốn tới nơi này tìm người.
12 Editor: Aki Re
"Số 38!!!" Tô Mộc ở trong đầu không ngừng kêu, "Cái nhiệm vụ ngẫu nhiên này là có ý tứ gì!?"
Số 38 lười biếng nói: "Vì xét độ gia tăng người xem của phòng phát sóng trực tiếp, hệ thống sẽ tùy lúc rơi xuống nhiệm vụ ngẫu nhiên bất cứ lúc nào, ngươi hoàn thành nhiệm vụ này sẽ có những phần thưởng khen thưởng không thể thay đổi trong thương thành, ta là tự tận đáy lòng kiến nghị ngươi nên hoàn thành, trừ bỏ có thể nhận được bao con nhộng thời không làm tăng gia tốc tiến trình nhiệm vụ, ngươi mau nhìn lại xem phòng phát sóng trực tiếp của ngươi.
13 Editor: Aki Re
Tô Mộc tiếp tục nói:
"Phương Nính, cậu không làm được không?"
"Tôi. . . . . . Tôi không được! Tôi phải khiến mình bị chết đuối!" Nói xong, cơ thể Phương Nính ngã về phía trước, tự làm cho mình chìm vào trong nước.
14 Editor: Aki Re
Cuối cùng số 38 cũng dùng một câu kéo dài lực cùng người thường không thể so sánh với hắn mà trả lời vấn đề tự sướng này.
Thời gian mười năm, cũng không phải nói Tô Mộc lập tức từ sáu tuổi nhảy tới năm mười sáu tuổi, chỉ là nói thời gian mười năm trôi qua nhanh hơn mà thôi, trong mười năm này đã xảy ra sự tình gì, như cũ chính cô cũng xoay sở vượt qua được, rốt cuộc ký ức cũng chứa đựng ở trong đầu cô.
15 Editor: Aki Re
"Tô, Mộc. " Hứa Tố gằn từng chữ một kêu tên thiếu nữ không biết trời cao đất dày này, cái này cũng đại biểu cho việc hiện tại tâm tình hắn thật không tốt.
16 Editor: Aki Re
Trần Khanh bắt lấy tay Tô Mộc, thở ngắn than dài, "Ngươi đừng sợ, dì đây sẽ chống lưng cho ngươi, chỉ là Hứa Tố cũng già đầu rồi, cha mẹ hắn đều không còn nữa, chỉ có người dì như ta vì chung thân đại sự của hắn nhọc lòng, sợ hắn thật sự tính toán sống cô độc quãng đời còn lại, cũng không cho lưu lại huyết mạch Hứa gia, cho nên em gái, ngươi nguyện ý cùng Hứa Tố chúng ta kết hôn là tốt nhất, nếu không muốn.
17 Editor: Aki Re
"Thúc thúc. . . . . . Trò này chơi không vui đâu. "
Hứa Tố mặt vô biểu tình, "Ta cũng không nói giỡn. "
"Cái này dù vui đùa hay không cũng không muốn chơi!" Lưu lại một câu này, Tô Mộc chạy trối chết.
18 Editor: Aki Re
Hứa Tố không những không có đem Tô Mộc ném văng ra, ngược lại cứ như vậy ôm cô đi bệnh viện, trời mới biết, Tô Mộc bị Hứa Tố ôm vào bệnh viện, khi đối mặt với một đám quần chúng vây xem, cô cảm thấy có bao nhiêu mất mặt!
"Cái kia.
19 Editor: Aki Re
Phương Nính mang theo một thân bị thương trở về.
Lúc đó Tô Mộc vừa ra khỏi phòng mình, muốn đi tìm Hứa Tố, lại thấy được khuôn mặt bị thương đầy vết máu của Phương Nính.
20 Editor: Aki Re
Trên mặt đất ánh lửa phát sáng lập loè, Tô Mộc nhìn nam nhân gần trong gang tấc, cô cũng không phủ nhận, Hứa Tố có một khuôn mặt hoàn mỹ, có lẽ đây là lần đầu tiên cô cảm thấy hắn thật mê người, đặc biệt là.