1 Lần vào kinh cuối cùng của Úc Ninh công chúa là vào trận tuyết đầu mùa năm Long Khánh thứ mười bảy. Tuyết năm đó rơi đặc biệt lớn, lớp tuyết ở ngoài cung Cảnh Đức đã lên đến mắt cá chân.
2 Thế tử Dịch vương năm nay mới 13 tuổi, vẻ ngoài tuấn tú nho nhã, vẫn còn mang nét ngây thơ. Cậu lại không giống công chúa mà giống Dịch vương hơn. Trên mặt thiếu niên mang theo nét phong trần mệt mỏi sau chuyến đi dài, mang theo chút xấu hổ gật đầu với ta, nói: “Là Thuần công công nhỉ.
3 “Kỳ thật ta với mẫu thân của con đã biết nhau từ rất sớm. Lúc đó nàng ấy mới mười tuổi, nhỏ hơn ta ba tuổi, cùng với phụ thân vào cung khảo thí. Sau đó phụ thân của nàng, cũng chính là ông ngoại tiến sĩ cao trung của con, được ta thu làm trợ tá, lúc đó ta mới lần đầu tiên được gặp nàng ấy, dáng vẻ thông tuệ dịu dàng, không chịu cúi mình mà cũng không cao ngạo.
4 Ngày đó, trời đất hòa chung một màu, nàng một thân bạch y, tan biến vào đất trời. Nàng đứng trên tường thành, nhìn phương đông xa xôi trong gió tuyết, rất lâu cũng chẳng thốt nên lời nào.