1 An Hân Phỉ nhận được điện thoại từ nhà tới liền vội vội vàng vàng trở về, vừa xuống xe đã thấy nhiều người tụ tập đông đúc trước cửa nhà mình, cãi cọ ầm ĩ rất là hung hãn.
2 Từ hôm đồng ý mang thai giúp người ta, An Hân Phỉ được Lan Di cùng An Chí Quốc đối đãi như ông bà tổ tông, so với ngày xưa thì đúng là khác nhau một trời một vực.
3 *bean mom TT___TT dịch xong được bên Word, mất 1h trời, lỡ tay xoá cái lại làm lại từ đầu TT___TT huhu đm đm đm đm*
Sau khi nhân viên phục vụ rời đi, Cao Đạm thoải mái dựa lưng vào ghế ngồi, khuôn mặt mang biểu cảm hiền hoà nhưng đôi mắt nhìn An Hân Phỉ lại thâm thuý sâu thẳm, dường như đem cô nhìn thấu.
4 An Hân Phỉ vừa vào cửa, Lan Di liền nhiệt tình ra tiếp đón, phía sau còn có ông An Chí Quốc đang lần ngần không muốn bước.
"Phỉ Phỉ, thế nào rồi con?"
"Khá tốt, anh ta vừa mới đưa con về.
5 Cao Đạm quả không hổ danh thuộc trường phái hành động, nói tân trang phòng là bắt tay vào làm, mang theo An Hân Phỉ đến cửa hàng gia dụng.
Thường ngày cô đi giày thể thao, bất thình lình dùng giày cao gót đi dạo phố rất đau đớn.
6 (*) nguyên văn "明早会起不来"
Hai người đi xe về nhà nhân tiện ghé qua quảng trường mua sắm trong trung tâm thành phố, Cao Đạm muốn mua chút nguyên liệu nấu ăn làm cơm tối.
7 Đêm nay là đêm đầu của An Hân Phỉ, chân chân chính chính đúng ý trên mặt chữ là đêm đầu tiên, cô là một bé gái rất biết giữ mình trong sạch, tuy rằng đã từng có bạn trai, nhưng cô chưa bao giờ vượt qua giới hạn ăn trái cấm.
8 Cao Đạm nhẹ nhàng ôm An Hân Phỉ vào lồng ngực - bế kiểu công chúa đặt cô lên giường, với tay buông màn xuống.
Hai người mặt đối mặt ngồi trên giường, mặt cô ửng đỏ, thẹn thùng cúi đầu, anh lại dùng ánh mắt nóng cháy rà soát thân thể cô.
9 Rút ngón tay ra, Cao Đạm lấy một cái gối mềm lót dưới eo An Hân Phỉ, bàn tay to cầm bắp đùi cô mở rộng để lộ ra tiểu huyệt nhi phiếm nước xuân. Anh nhìn chằm chằm vào chỗ tư mật trần trụi, ánh mắt thẫm lại, vươn đầu lưỡi liếm lên môi âm hộ xinh xắn.
10 Sáng sớm, khi những tia nắng đầu tiên trong ngày chiếu vào phòng ngủ, Cao Đạm nhờ đó mà tỉnh táo lại, nhiều năm qua anh đã thành thói quen - cho dù hăng hái chiến đấu đến rạng sáng cũng sẽ không ngủ nữa.
11 An Hân Phỉ không chịu nổi được nữa liền hôn mê, Cao Đạm cẩn thận ghém góc chăn cho cô rồi vào bếp nấu cháo trắng, nếu lát nữa cô tỉnh còn có cái để lót dạ dày.
12 Về tới nhà, vẻ mặt An Hân Phỉ vẫn rất chi nặng nề, Cao Đạm không muốn làm cô nghĩ nhiều, vì thế giả bộ ăn tối không no, hi vọng Phu nhân Cao có thể nể mặt trổ tài làm đồ ăn khuya.
13 Đêm nay An Hân Phỉ không bị động hưởng thụ nữa, mà chủ động đặt tay bám trên sống lưng rộng lớn của Cao Đạm, nhu thuận đáp lại nụ hôn của anh. Anh giữ chặt đầu cô làm cho nụ hôn càng thêm sâu, hơn nữa đem đầu lưỡi tham nhập vào khoang miệng cô phóng túng đảo lộn, thực tủy biết vị [1] liếm mút cái lưỡi thơm tho của cô.
14 Ngày hôm sau, An Hân Phỉ thật sớm liền tỉnh, tuy rằng như cũ eo mỏi lưng đau nhưng tóm lại Cao Đạm vẫn quan tâm đến thân thể của cô, cực kì ôn nhu, chỉ làm một lần rồi ôm cô ngủ, cho nên cảm giác cũng không tệ lắm.
15 An Hân Phỉ tìm thấy Cao Đạm đang thư thái đeo kính râm nằm tắm nắng trên ghế nằm bên bờ biển.
"Cảm ơn anh, em rất thích" cô ngồi bên cạnh ghế nằm của anh, hướng anh nói câu cảm ơn.
16 Ở thành phố C chơi mấy ngày, Cao Đạm cùng An Hân Phỉ ngày mai cũng phải đi về.
Anh vừa tắm xong đi ra đã thấy cô đứng trước cửa sổ sát đất giương mắt nhìn chăm chú ra bên ngoài.
17 Tiễn Cao Đạm đi rồi, An Hân Phỉ đi dạo quanh trung tâm thương mại gần đấy, nhớ tới vòng tay anh đưa cho cô, cô cũng muốn tặng anh một món quà làm vật đáp lễ, cô nhìn trúng một cái nút tay áo đá quý, nhưng giá tiền lên tới gần một vạn nhân dân tệ thì cô thật sự là kham không nổi.
18 Ăn cơm trưa xong, An Hân Phỉ nhàn rỗi không có việc gì để làm nên đi dọn dẹp nhà cửa, nói là lau dọn, thật ra cũng chỉ là tại trong gian phòng tràn ngập hương vị của ai kia mà nhớ nhung một người thôi.
19 "A, làm sao. . . Đã về trước thời hạn rồi?" An Hân Phỉ mềm nhũn dựa vào trong ngực người đàn ông, tùy ý để anh giở trò, bản thân cô cũng không còn sức phản kháng.
20 Hai người tiểu biệt thắng tân hôn, xa nhau gần một cái tuần, bất kể về mặt sinh lý hay trong lòng, đều cực kì thương mến nhớ nhưng nhau. Bữa tối ăn qua loa rồi lại kìm lòng không nổi lăn lộn đến cùng nhau, lăn qua lộn lại thẳng đến rạng sáng cả hai mới thiếp đi.
Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
Số chương: 11