1 Mở đầuTiếng chuông điện thoại di động rất êm tai vang lên, sau vài tiếng thì chủ nhân của nó đã nhấc máy trả lời. "Alo!""Luật, em muốn ăn caramen. . .
2 Theo trí nhớ của Chu Luật Nhân, từ lúc anh học đại học tới nay, phía sau anh vẫn luôn có một cái đuôi. Đó là một cô bé của nhà bên cạnh. Hai người kém nhau bảy tuổi, năm thứ hai đại học thì tiểu nha đầu này mới đến Trung Quốc.
3 "Tiểu Thiến, giúp anh rót ly nước được không?" Chu Luật Nhân nhàn nhạt nhếch miệng, nở một nụ cười vô cùng hấp dẫn, mang nười phần sức quyến rũ. "À. .
4 Hương thơm của hộp cơm bento nhẹ nhàng lan khắp không trung, kích thích dạ dày của mọi người, chủ nhân của hộp cơm bento kia cũng kích thích tầm mắt của một đám con trai rảnh rỗi ở xung quanh.
5 "Cho nên từ ngày kia cho tới hết tuần anh sẽ không vào công ty à?"Đến Hoa Đóa Lỵ Nhi– một tiệm cà phê mang phong cách nông thôn, hai người gọi món ăn và đồ uống có chút khác nhau, trong khi dùng cơm, đáp ứng yêu cầu của Sở Tiểu Thiến, Chu Luật Nhân nói khái quát lại một lần nữa chuyện ông chủ vừa mới tới tìm anh nói chuyện.
6 Hơn bảy năm trước, anh tuyệt đối không nghĩ đến, cô gái nhỏ ngày xưa có lòng dạ đơn thuần và đáng yêu – hơn nữa còn có tham muốn, trong quá trình theo đuổi anh ngày càng trưởng thành hơn, tiến tới tình cảnh như hôm nay.
7 Lúc đi ngang bên cạnh Chu Luật Nhân, cô nhăn mũi mếu máo với anh trong lòng biểu đạt cơn giận còn sót lại chưa tiêu tan. “Vẫn còn tức giận?” Anh vẫy vẫy tay với cô.
8 Tuy không muốn thừa nhận bản thân ngu xuẩn, nhưng câu nói của bạn thân, đích thực làm lung lay đầu óc không được nhiều nếp nhăn của cô. Suốt buổi chiều, Sở Tiểu Thiến đều tự hỏi điên khùng tính khả thi của câu nói kia, mãi đến khi hai người mỗi người đi một nơi, bị Ngụy Bá Ân cười nhạo cô rất dễ bị lừa lại quá đơn thuần, sau khi anh giải thích câu nói kia chỉ nói đùa, cô vẫn liên tiếp chui vào ngõ cụt.
9 “Tiểu nha đầu, không cần cả ngày đều nghĩ bậy. ”“Em rất chăm, chỉ, nha! Mới không phải nghĩ bậy!” Quét về phía ngũ quan rối rắm của anh tạo thành một đoàn, tỏ vẻ kháng nghị.
10 “Thật muốn……” Miệng tràn ngập vị đắng của cà phê đen, cùng lúc khóe môi anh gợi lên nỗi chua xót. Mở ra cánh cửa có treo chuông đồng, bên ngoài mang theo một chút oi bức của gió đêm vỗ lên gương mặt của Chu Luật Nhân.
11 Đem những lời anh nói toàn bộ lắng nghe kỹ càng, anh nhịn không được khẽ cười. “Khụ……Nếu như em muốn……Anh sẽ suy nghĩ. ”“Hừ! Anh còn nói!”“Được được được, anh xin lỗi.
12 Vốn định mặc cô nhóc tiếp tục nghiên cứu trên môi mình, nhưng bàn tay non nớt nhẹ nhàng đặt lên vai anh, bộ ngực mềm mại cũng ép lên khuôn ngực rắn chắc của anh, rốt cuộc Chu Luật Nhân không thể không bắt buộc hai người tách ra, ngăn cản tình cảnh mất khống chế.
13 “Anh có biết phụ nữ cũng có nhu cầu không hả?”Anh không trả lời. Chính xác mà nói, anh hoài nghi mình không phải đã nghe lầm rồi chứ. Tiểu Thiến nói với anh………Cái gì?Hai người cách nhau cửa xe mắt lớn lườm mắt nhỏ, từ ánh mắt của anh Sở Tiểu Thiến biết, dường như anh đang hoài nghi nội dung câu nói của cô là chỉ cái gì.
14 trước mặt mọi người vô cùng tự nhiên giả trang thành hình tượng ưu tú dưới tiêu chuẩn của xã hội, thầm nghĩ hoàn toàn thả lỏng, không bị quấy rầy. Ting ting……Chiếc điện thoại bị ném bên giường vang lên tiếng tin nhắn, anh đưa tay tìm kiếm, sờ soạng vài cái thuận lợi kiếm được chiếc điện thoại, cầm nó tới trước mắt.
15 Thời gian trôi qua rất nhanh, một tuần qua Chu Luật Nhân chưa đi đến Kiệt Xuất, sau khi hoàn thành tất cả trợ giúp án kiện, cuối cùng cũng quay về văn phòng làm việc.
16 “Oa aaaa ……”Một tiếng thét chói tay tuy gần mà xa, xem ra con gái sau cánh cửa đích thực là đang chạy nạn rồi. Lại thong thả niệm xong hai số cuối cùng, Chu Luật Nhân đẩy cửa phòng ra.
17 Vài ngày sau, Sở Tiểu Thiến quấn khắp người giống như muốn cướp ngân hàng xuất hiện ở công ty. Dù sao đều bị anh Luật Nhân nhìn thấy hết rồi, tuy bộ dạng bây giờ của cô không thích hợp đến chỗ khách hàng dọa người, nhưng đợi trong công ty ít nhất có thể nhìn thấy người trong lòng.
18 Không để ý tới tiết mục trình diễn trước mặt, Sở Tiểu Thiến giống như người ngoài cuộc, tiếp tục lật tạp chí trên tay, chỉ là ghi nhớ lại trong lòng: tổng công ty Kiệt Uy có hai con ruồi, cần chú ý.
19 Trải qua tịnh dưỡng vài ngày, vết thương trên mặt và trên người Sở Tiểu Thiến rốt cuộc cũng lành hẳn, cô lại không rảnh chau chuốt làn da. “Theo từng hoàn cách khau nhau, phàm là nơi ở, thương nhân, làm việc trong tòa cao ốc hoặc là công xưởng, Kiệt Xuất đều sẽ cử nhân viên đến hiện trường xem xét thiết kế, kế hoạch đo lường được hệ thống bảo hành áp dụng, khi xảy ra điều khác thường, thiết bị điện tử tinh mật sẽ lập tức chuyển tài liệu về trung tâm điều khiển, đồng thời thông báo cho nhân viên bảo quản đợi lệnh đi xử lý trước……”Hé ra khuôn mặt xảo tiếu thiến hề đối diện với ống kính máy ảnh, giới thiệu từng thiết bị và tình hình chung của công ty.
20 Đại ca nhà anh thật đúng là có đạo đức tốt không truy tìm căn nguyên nha, hại anh diễn kịch một vai rất giả tạo, không đến vài giây liền bị cắt đứt đuôi.
Thể loại: Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn, Dị Giới
Số chương: 50