Tìm chuyện

Gõ vào bất kể từ gì bạn nhớ để tìm kiếm Ví dụ: Tên truyện, Tên tác giả, Tên nhân vật...
Để tìm kiếm chính xác hơn, Bạn có thể kết hợp nhiều từ khóa tìm kiếm và đưa vào trong ngoặc kép. Ví dụ: "Từ khóa 1" "Từ khóa 2"
Hệ thống hỗ trợ tìm kiếm với cả tiếng việt có dấu và không dấu

Lưu Quỷ

Thể loại: Đam Mỹ, Đô Thị
Số chương: 154
Cập nhật cuối: 8 năm trước
Thể loại: Hiện đại, hài, có yêu có quỷ có thiên sư, lạnh lùng suất công, lười + ham ăn thụĐộ dài: 152c + 2 ngoại truyệnTình trạng: Hoàn. Tình trạng Edit: HoànEdit: Băng Thiên Di Edit: Ame Kurota Beta: Ame KurotaĐào kép áo vằn hỏi: Chuyện uy phong nhất khi làm ngự quỷ sư là gì?Heo đực số 1: Người ta đem chim đi dạo ở nơi tĩnh mịch còn ta thì dắt quỷ đi tản bộ.

Danh sách chương Lưu Quỷ


Quyển 1 - Chương 1

1 Quyển 1 - Bách niên mộng (Giấc mộng trăm năm)

Cô hồn dã quỷ tựa như những kẻ lang thang trong nhân loại, bọn chúng chỉ có mỗi việc là ăn không ngồi rồi, chơi bời lêu lổng, lạc thú duy nhất chính là ngồi đếm thời gian.


Loading...

Quyển 1 - Chương 2

2 A Bảo cười hắc hắc mấy tiếng, mới khoan thai nói: “Tiểu sư đệ. ”

Nụ cười của người thanh niên cứng đờ, lúng túng nói: “Tôi hơn cậu vài tuổi, cậu phải gọi tôi một tiếng anh Khâu mới phải.


Quyển 1 - Chương 3

3 Người vừa mới tới vỗ vỗ bờ vai của cậu, tươi cười khả cúc [1], “Cậu là đồ đệ của lão Tư Mã hay là đồ đệ của lão Cung vậy?”

A Bảo nói:”Vậy anh là đồ đệ của Đàn đầu gỗ hay là đồ tôn [2] của Đàn đầu gỗ?”

Người nọ thu lại nụ cười, còn thật sự nghiêm túc hỏi: “Đàn đầu gỗ là ai vậy?”

A Bảo hạ giọng nói:” Đàn đầu gỗ là chưởng môn của phái Hoàng Phù, chẳng lẽ anh chưa từng nghe nói qua hả?”

Người nọ kéo dài giọng nói: “Là Đàm Mộc Ân [3] sao?”

A Bảo gật đầu nói: “Đàn đầu gỗ.


Quyển 1 - Chương 4

4 Trở lại hội trường, khách mời đều đã tan hết, chỉ còn lại có Cung Cửu, Đàm Mộc Ân đang tụ tập một chỗ với đám người tam tông lục phái trò chuyện gì đó.


Quyển 1 - Chương 5

5 Người thanh niên ngồi trên sô pha thoạt nhìn tướng mạo có lẽ ngoài hai mươi mà khí chất lại là của người ba bốn mươi, cho dù có để kiểu tóc bình thường, mặc áo khoác phổ thông, thì cũng khó giấu được vẻ thong dong tao nhã trong mỗi cử chỉ giơ tay nhấc chân.


Quyển 1 - Chương 6

6 Trương Giai Giai vừa mở cửa phòng ra, mùi hương hoa lan nồng đậm trong phòng tựa như không thể nào chịu nổi áp lực đè nén được nữa, tranh nhau túa ra, ngay cả Cao Cần cũng chịu không nổi nhíu mày.


Quyển 1 - Chương 7

7 Thuật Ngũ quỷ bàn vận tuy nổi tiếng nhưng người biết sử dụng nó thì lại không nhiều lắm, hiện nay được xưng là tinh hoa thì chỉ còn lại có phái Ngự Quỷ là còn kế thừa được, bởi vậy Đàm Mộc Ân không đề phòng chặt chẽ, không ngờ còn có rắc rối như thế này xảy ra.


Quyển 1 - Chương 8

8 A Bảo tức khắc vọt qua, vươn ngón trỏ cùng ngón giữa để ở trên trán của Trương Giai Giai thăm dò, lát sau nói: “Hoàn hảo, còn đầy đủ hết. ”

Thân thể của Tam Nguyên càng ngày càng trở nên trong suốt, đột nhiên ngồi xổm xuống, đem đặt Trương Giai Giai ở trên mặt đất, sau đó lui thành một đoàn chui vào trong trong lòng ngực A Bảo.


Quyển 1 - Chương 9

9

Từ trên chiếc xe cá mòi bước xuống, A Bảo có cảm giác như mình là một tên tội phạm đang trên đường bị cảnh sát áp giải đến nhà giam, hơn nữa đám bảo tiêu còn dùng một tay ra sức túm lấy cánh tay của cậu xách đi, giống như sợ cậu sẽ chạy trốn mất.


Quyển 1 - Chương 10

10 Liên Tĩnh Phong một tay cầm di động, tay kia từ sau lưng rút ra một thanh kiếm gỗ đào thu nhỏ, chậm rãi thăm dò một vòng quanh tầng hầm.

A Bảo trong điện thoại không ngừng giải thích cho hắn những chuyện phát sinh ngày hôm qua.


Quyển 1 - Chương 11

11 Biết rõ gian phòng cùng tên bảo an kia có vấn đề, nhưng A Bảo dưới áp lực hai tầng của tổ huấn cùng lương tâm, cuối cùng vẫn cùng Tứ Hỉ chạy trở về đường cũ.


Quyển 1 - Chương 12

12 Tổ sư sáng lập môn phái sao?

Người tài giỏi như thế hẳn là đã sớm qua đời rồi, hiện giờ nên vinh quang mà để lại linh vị cùng bức họa cho đồ tử đồ tôn đời sau cúng bái mới đúng chứ?

Hà cớ gì tự mình hạ thấp địa vị mà chạy đến đây?

A Bảo há miệng thở dốc nói: “Vậy ông ấy là người hay là quỷ?”

Liên Tĩnh Phong nói: “Ấn theo tuổi mà nói, ông ấy hẳn là đã chết rồi, thế nhưng trên thực tế, hôm qua cậu mới gặp qua, không phải sao?”

” Cái gì ngày hôm qua, hôm nay tôi cũng gặp qua!” A Bảo kêu lên.


Quyển 1 - Chương 13

13 Tư Mã Thanh Khổ vội ho một tiếng nói: “Bất tri bất giác lại nói chuyện tào lao lâu như vậy, sư phụ ta phải đứng lên mặc quần, bằng không có thể sẽ bị bệnh trĩ a.


Quyển 1 - Chương 14

14

Mấy chữ ‘người mà cậu nói cậu không liên lạc được đấy’ dùng đến ý tứ hàm xúc. Ngay cả người ngoài như Trương Giai Giai cũng nghe ra ý ở trên mặt chữ.


Quyển 1 - Chương 15

15

Đại khái là bị sự cẩu thả của cậu làm cho tức đến nghẹn họng, Đàm Mộc Ân dứt khoát nhắm mắt lại, ngay cả nhìn cũng lười nhìn cậu.

Liên Tĩnh Phong thấy Trương Giai Giai không ngừng uống nước, ôn nhu nói: “Nước khoáng rất lạnh, nếu mệt thì cô dựa vào lưng ghế ngủ một hồi đi.


Quyển 1 - Chương 16

16 Lúc A Bảo nghe được tin Trương Giai Giai lại mất tích lần thứ hai thì đã không còn kinh hoảng như lần đầu tiên nữa, cùng một chuyện mà trãi qua ba lần trong vòng hai mươi tư giờ, cho dù là ai đi chăng nữa cũng sẽ học được cách bình tĩnh mà thôi.


Quyển 1 - Chương 17

17

Tiếng lạch cạch càng phát ra rõ ràng hơn.

A Bảo cảm thấy được hai mắt của gã đàn ông nhìn về phía mình tràn ngập lệ khí, tựa như muốn đem cậu xé tan ra thành trăm mảnh vậy.


Quyển 1 - Chương 18

18 A Bảo bụm mũi thụt lùi hai bước.

Đàm Mộc Ân từ trong túi áo rút ra một tờ giấy, chậm rãi mở ra, tờ giấy có lẽ cũng rộng khoảng chừng năm sáu thước vuông, hắn phủ lên đống thịt kia, mùi thối thoáng cái đã được che giấu, sau đó từ từ nhạt đi.


Quyển 1 - Chương 19

19 Ba chữ sưu hồn chú nói ra thì nghe rất đơn giản, nhưng làm thì không dễ dàng như vậy. Trước đó, thứ mà Đàm Mộc Ân sưu là hồn phách của chính hắn, hắn có thể dựa vào chính là cảm ứng giữa hồn phách với hồn phách, còn hiện tại, muốn sưu hồn phách của người khác, e rằng phải mượn sức mạnh của quỷ soa mới được.


Quyển 1 - Chương 20

20

Tay Đàm Mộc Ân cầm chặt hoàng phù, chậm rãi nhiễu đến phía sau lưng của người trẻ tuổi.

Người trẻ tuổi nhìn thấy bọn họ xuất hiện, ánh mắt hơi hơi lóe lên, nhưng đã rất nhanh trấn định xuống, vừa nhai kỹ vừa mỉm cười nói: ” Mấy anh ăn tối chưa?”

” Chưa.


Loading...

Truyện cùng thể loại

Vô Ý Vi Chi

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 15



Dạ Vương

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 127


Thương Hành Thiên Hạ

Thể loại: Xuyên Không, Đam Mỹ

Số chương: 96



Bàn Thờ Trinh Tiết Của Kỹ Nam

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 12



Manh Nam Tứ Thập

Thể loại: Đô Thị, Đam Mỹ

Số chương: 14



Lưới Tình Cố Chấp Yêu

Thể loại: Đam Mỹ

Số chương: 10