1
Sau giờ ngọ, tuyết rơi giảm dần, trong ngoài hoàng cung của Đằng Long vương triều được bao phủ bởi màu trắng tinh khiết. hồng mai nở rộ nổi bật trên nền tuyết trắng trên mặt đất trong ngự hoa viên, say động lòng người
Đình nhỏ bên cạnh rừng mai bốn phía phủ màn che dày, ngăn trở gió lạnh thấu xương ở bên ngoài, bên trong đặt vài chậu than sát nhau châu thành một vòng.
2
Mười năm trước.
Trước Phỉ Anh cung, Tham Hãn trẻ tuổi ngọt ngào ôm lấy Trữ Sính Viễn đứng sóng vai cạnh hồ sen. Hắn lúc ấy hai mươi tuổi, có thể coi như là người có tương lai sáng lạng nhất trên đời.
3 Trở lại là hoàng tử, Tham Duật thay đổi. Hắn không còn là một thiếu niên hồn nhiên phấn chấn, nhiệt huyết dâng trào. Hắn thay đổi. Với Hoàng Thượng, hắn hiếu thuận cần cù.
4
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader: Lạc Thủy
Nửa năm sau, hoàng đế băng hà, Tham Duật lên ngôi vua, đăng cơ vỏn vẹn được hai tháng.
5
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader: Lạc Thủy
Năm ngày sau, Trữ Sính Viễn mặc chiến bào xuất chinh, hắn vẫn là chủ soái, còn Lăng Vân vẫn là phó tướng.
6
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader: Lạc Thủy
Trữ Sính Viễn đau đớn dần thanh tỉnh lại, mờ mịt mở to đôi mắt, hắn phát hiện chính mình đang nằm úp sấp trên giường.
7
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader: Lạc Thủy
Lãnh Mặc hiên,
Tham Duật tựa trước cửa sổ, lẳng lặng nhìn cây tử đằng* ở bên ngoài cửa sổ lay động, cây tử đằng thiên ti bách kết (ngàn dây trăm quả), chuyển động quấn quanh với nhau, đằng trên vẫn còn buông xuống một vài quả trám.
8
Editor: Lạc Thủy( aka Lạc Lạc aka Tiểu Lạc)
Beta – reader: Lạc Thủy
Nghe cước bộ dần xa của Lăng Vân,
Tham Duật vẫn không nhúc nhích, hắn lẳng lặng nhìn thật sâu, cặp con ngươi xinh đẹp kia ở trong bóng đêm cũng phát ra một màu đen tối,
Tựa như hồ nước không đáy,
Sâu không dò được.
9
Hơn tháng sau, Trữ Sính Viễn cũng miễn cưỡng khỏi bệnh, ngày đầu tiên khi hắn vào triều, Tham Duật đã tặng hắn một phần đại lễ.
Trong lúc Trữ Sính Viễn dưỡng thương, Tham Duật đã quyết định ban hôn cho hắn, tân nương là người bộ tộc Đằng Long ở phía bắc- Công chúa của BắcMan.
10 Trong căn phòng to lớn chỉ có mình Tham Duật, y nghiêng nghiêng người, khuỷu tay đè xuống chiếc gối thêu hình hoa mai làm bằng vải, trong tay cầm một cuốn sách, tựa như đang chăm chú nhìn.
11
Editer: Lạc Thủy
Từ ngày Tham Hãn xông vào tẩm cung Tham Duật đến nay, hắn mới chân chính cảm nhận sâu sắc những vết thương của Tham Duật năm ấy.
12
Người như Trữ Sính Viễn e rằng không có nổi một ngày bình yên.
Sáng hôm sau, trong kinh thành truyền đến người báo tin tức, đại quân của Tường Phượng đã chuẩn bị tập kết lần hai, hiện nay đang đi đến biên cảnh.
13
Nhìn người nam nhân quỳ gối trước mặt mình, Tham Duật gắt gao nắm chặt tay, năm ngón tay tạo thành quyền, ngón tay cắm thật sâu vào trong lòng.
Nam nhân này, cự nhiên dám làm càn.
14
Ở trong nhà lao âm u, Trữ Sính Viễn yên lặng ngồi trên chiếu, cúi gầm đầu, càng thể hiện ra sự thê lãnh cô linh.
“ Ta sẽ không trả lời, ngươi không cần phải tốn công hỏi,”
Trữ Sính Viễn mệt mỏi hạ mi mắt, bất đắc dĩ nhìn xuống mặt đất.
15
Nắm chặt cổ tay gầy yếu của Trữ Sính Viễn, Tham Hãn nước mắt lưng tròng nhìn kĩ dung nhan mà mình hằng đêm mong nhớ.
Đây là người nam nhân anh tuấn đẹp đẽ đó sao? Tại sao giờ đây lại suy nhược nằm ở nơi này, khuôn mặt trắng bệch giống như tử nhân, trên người lại che dấu vô số vết thương khác nhau.
16
“ Y yêu ngươi, hiện tại y sắp chết, ngươi ngay cả một cái liếc mắt cũng không được sao? Ta không nghĩ ngươi lại là tên lãnh khốc, tàn nhẫn như vậy…. ”
Tham Hãn cuồng nộ quát mắng người nam nhân đang tọa trên long ỷ kia, chỉ cần có thể khiến hắn đi gặp Trữ Sính Viễn, mạng này hắn cũng không cần.
17
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader:Lạc Thủy
Trữ Sính Viễn suy yếu nằm trên giường, hắn nhu thuận uống bát dược Tham Hãn đưa hắn. Thế nhưng, Tham Hãn biết điều này cũng chỉ là vô ích, thầy thuốc đã nói, cho dù dược liệu có trân quý cỡ nào cũng không thể cứu được hắn.
18
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader:Lạc Thủy
Đầu đông thời tiết hiu quạnh, trong khuôn viên rộng lớn, lại chỉ có một vài cây hoa hòe nở nụ, mỗi ngày, trên mặt đất đều rơi rụng một số nhụy hoa, không mùi hương, đến nỗi gần như ta không cảm nhận được.
19
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader:Lạc Thủy
Trữ Sính Viễn bị thương nên thân thể cực kì suy yếu, Tham Duật lại đi không chậm, vì muốn đuổi kịp y, Trữ Sính Viễn nhanh chóng đuổi theo, khiến thân thể suy yếu của y không thể phối hợp tốt với sự chỉ huy của đại não, chân trở nên mềm nhũn, thân thể lảo đảo, Trữ Sính Viễn không kịp thăng bằng thân thể, thầm than nhẹ, nhanh chóng ngã về phía trước.
20
Editor: Lạc Thủy
Beta – reader:Lạc Thủy
Tuyết rơi, đây là trận tuyết đầu tiên của mùa đông năm nay.
Trữ Sính Viễn đẩy nhẹ cửa sổ, xuất thần nhìn những bông tuyết đang chậm rãi rơi trên bầu trời băng lãnh.