1 Tiểu nhân ngư như thường lệ ghé vào đá ngầm chỗ biển nông, hai tay chống cằm nhìn loài người nghịch nước trên bờ cát xa xa, cái đuôi phía sau không thành thật mà phẩy phẩy nước biển, tạo nên bọt sóng xinh đẹp.
2 Người cá có thể kết hợp với loài người để sinh con, đây là kết quả sau khi một nhóm các nhà khoa học trải qua thời gian dài nghiên cứu đã nghiệm chứng qua.
3 Tiết Lịch Dương lệnh cấp dưới mang hai tên buôn lậu người cá ngu ngốc kia đi, phát hiện tiểu nhân ngư mới được cứu đã tỉnh lại, hơn nữa còn cùng anh em của hắn trao đổi ánh mắt.
4 “Tôi là Cố Quân Điệt. ”
Tiểu nhân ngư nghe thấy thượng tướng đơn giản giới thiệu, sau đó liền bị ôm ngang eo bế lên.
Nhiệt độ cơ thể của người cá so với con người có phần thấp hơn.
5 Xe huyền phù dần hạ xuống, rất nhanh tiến vào một đại viện,
Cổng sắt màu đen có một tiểu binh mặc quân phục đứng trông, thấy xe đến lập tức mở cửa, sau đó liền nghiêm trang hành lễ.
6 “Cậu không muốn tự giới thiệu một chút sao?” Thượng tướng ngồi xuống ghế dựa, “Có thể chúng ta sẽ ở cùng nhau một thời gian dài, chẳng lẽ cậu vẫn muốn tôi goi cậu là tiểu nhân ngư tiên sinh sao?” Tiểu nhân ngư ghé vào trên đá ngầm phồng miệng, dùng cái đuôi phẩy phẩy nước biển trong hồ.
7 Lần đầu tiên nhìn thấy tiểu nhân ngư là lúc nào? Cố Quân Điệt đã không còn nhớ rõ.
Đại khái là vài năm trước, lúc anh còn chưa phải là thượng tướng, có một lần cùng các tân binh ra bờ biển tập huấn, đột nhiên thấy trên biển có luồng ánh sáng màu rất chói mắt, chói đến nỗi anh phải nheo mắt nhìn.
8 Tiểu nhân ngư bơi qua chỗ sâu nhất của hồ. Bởi vì rốt cuộc cũng có thể đến đất liền – nơi nó mong ước bấy lâu, đương nhiên có lẽ còn có lí do khác, tóm lại đều làm nó hưng phấn mà bơi a bơi đến khuya mới ngủ.
9 Thượng tướng về đến nhà, lôi từ trong xe ra một cái bao chứa đầy đồ vật này nọ, trực tiếp đi đến trước phòng ngủ.
Tiểu nhân ngư đang ghé vào bên cạnh hồ chuyên tâm xem phim truyền hình.
10 Tiêu Gia Khải là bạn của Cố thượng tướng, đối với việc “Cố Quân Điệt mang về nhà một người cá” phi thường khiếp sợ.
Tuy rằng đã được Tiết Lịch Dương thao thao bất tuyệt báo tin, báo đi báo lại thật nhiều lần, nhưng khi nhận được điện thoại điện thoại của chính thượng tướng, hắn vẫn cảm thấy khó mà tin được.
11 Lúc tiểu nhân ngư tỉnh lại đã là sáng sớm của một tuần sau đó, tiểu nhân ngư bây giờ đã không còn là tiểu nhân ngư, chính xác mà nói, nó hiện tại đã biến thành một tiểu thiếu niên.
12 Cố Quân Điệt ngồi xuống bên giường, bàn tay vân vê sợi tóc mềm mại của Du Chi, “Không thoải mái?”
“Không có. ” Tiểu thiếu niên lắc đầu.
“Muốn ăn cơm không, hửm?”
Du Chi vừa muốn mở miệng thì bụng đã kêu lên một tiếng cực kì vang dội “Rột”
Cố Quân Điệt nhịn cười quay đầu sang phía khác.
13 Du Chi cực kì mê quả vải.
Thịt quả gần như trong suốt cùng với nước vải đầy đủ ngọt lành làm cho Du Chi muốn ngừng mà không được, từ nếm thử lần đầu đến ăn tới không thể dừng lại.
14 Bữa sáng thật phong phú, Du Chi ăn cháo ăn đến thỏa mãn, bụng nhỏ đều no đến căng tròn.
Thượng tướng nói nhiệm vụ chính của hôm nay là tập đi.
Bát đĩa trên bàn đã được dì bảo mẫu dọn xuống, Du Chi đỡ bàn ăn bên cạnh tập đi.
15 Du Chi được dẫn đến phòng tắm, nhìn thượng tướng mở vòi nước, đổ đầy nước vào cái bồn tắm lớn, lúc này mới hiểu được thượng tướng nói tắm rửa là có ý tứ gì.
16 Hai người tối hôm qua đều có chút mất ngủ, sáng sớm hôm sau đã rời khỏi giường.
Dùng xong bữa sáng, Cố Quân Điệt đưa Du Chi đến trung tâm thành phố, dẫn cậu đi mua quần áo.
17 Du Chi về đến nhà cảm thấy cả người không ổn lắm.
—– Vì sao trong nhà lại có những người kì quái này chứ?!! QAQ
Giờ phút này sắc mặt thượng tướng đen đến không tả nổi, mẹ anh thân thiết giữ chặt hai tay Du Chi thì không nói, cái đáng nói là tiểu tử kia vẫn luôn dùng đôi mắt ngập nước nhìn mình cầu cứu.
18 Sau khi dùng xong cơm chiều, sắc trời đã tối sầm, phòng cũng lớn, còn có phòng cho khách, ba mẹ thượng tướng quyết định ngủ lại một đêm.
Du Chi bị Cố Quân Điệt lôi đi tắm rửa, tuy rằng Du Chi cảm thấy mình không tắm cũng không có vấn đề gì, nhưng thượng tướng vẫn tỏ ra lo lắng.
19 Thượng tướng tắt đèn, Du CHi trong bóng tối trừng to mắt, thân thể cứng còng nằm trên giường.
Lâu dần cũng cảm thấy mệt mỏi, mí mắt nặng trĩu, mơ mơ màng màng chìm vào giấc ngủ.
20 Du Chi đi ra từ toilet, ánh mắt vừa hay chạm phải ánh mắt của thượng tướng, “Cái kia, tôi rửa xong rồi, anh muốn vào sao?”
“Không cần, tôi đã rửa rồi.