1
Hoàng đồng học năm nay lớp 12, thầm mến bạn cùng bàn của mình đã là năm thứ ba rồi.
Bạn cùng bàn là ủy viên thể dục, da dẻ ngăm đen, vóc dáng rất cao, dung mạo rất đẹp trai, con mắt rất sáng.
2 Lúc bạn cùng bàn hỏi câu kia, Hoàng đồng học cũng không thấy ý tứ trêu tức trong giọng nói của hắn, cũng không phải bởi vì đối phương không có, mà là bởi vì cậu trì độn thôi.
3
Cầu lông của nam sinh kia nghiêm túc vững vững vàng vàng nằm ở trên chén nước của Hoàng đồng học, như là ai cố ý thả lên như thế.
“Giúp em một tí đi.
4
Tiết này Thầy giáo không hỏi lại nữa, Hoàng đồng học cũng không có cơ hội xem bạn cùng bàn cười.
Chuông tan học vừa vang, bạn cùng bàn lại cùng Hồ Thuật đi ra ngoài, Hồ Thuật đi ngang qua cậu, còn cười hì hì kêu cậu một câu: “Gay ẻo lả.
5
Hoàng đồng học lần đầu tiên bị người cười gọi là “Tiểu học đệ”, mặt đỏ đến không chịu được, trốn trở về phòng học, còn đóng cửa sổ.
Cậu ngồi ở đàng kia nhìn chằm chằm sách giáo khoa, nhìn một chút, đột nhiên phát hiện đã quên cùng Đàm Tử Dực nói một tiếng không cần cám ơn, có vẻ anh ấy rất lễ phép.
6
Hoàng đồng học về đến nhà, nghênh tiếp cậu vẫn là thanh âm chơi mạt chược.
Không ai hỏi cậu ăn ăn cơm chưa, có muốn ăn cơm hay không, không ai hỏi cậu ngày đầu tiên khai giảng cấp ba cảm giác như thế nào, không ai hỏi cậu tại sao không có tự học buổi tối mà về muộn như vậy.
7
Hoàng đồng học sợ hết hồn, cậu theo bản năng hai tay nắm lấy quai đeo cặp sách, đứng ở nơi đó đần độn nhìn Đàm Tử Dực.
Lúc này bạn cùng bàn cũng mua xong bánh kẹp trứng gà quay người lại nhìn thấy cậu, cắn một cái bữa sáng trong tay, liếc mắt nhìn Hoàng đồng học, không lên tiếng đã đi rồi.
8
Chỉ chớp mắt khai giảng đã một tháng, đến cuối tháng chín, trường học bắt đầu chuẩn bị mở hội thao.
Các loại hạng mục thầy để mọi người đầu tiên báo danh, bạn cùng bàn thân là ủy viên thể dục , một mình báo vài hạng, nhìn từng cái từng cái hạng mục báo danh đơn, Hoàng đồng học đặc biệt chờ mong hội thao đến.
9
Hoàng đồng học theo lớp chậm rãi đi về phía trước, đi chưa tới hai bước, học trưởng lại đuổi đến.
“Sao đấy ạ?” Hoàng đồng học ngoẹo cổ nhìn anh.
10
Hoàng đồng học rất sợ, sợ đến mức không dám nhìn học trưởng.
“Không có yêu thích. . . . . . ”
Đàm Tử Dực cười cười, không nói cái gì nữa, thế nhưng ánh mắt nhìn đến Hạ Địch cùng Hồ Thuật đứng ở bên ghế tựa của lớp uống nước .
11
Hoàng đồng học không biết Hồ Thuật đang nghĩ gì, cậu cũng không muốn làm rõ.
Hồ Thuật đặt ô ở đó, cậu cũng không nhúc nhích, vẫn nằm nhoài trên bàn đợi mưa tạnh.
12
Hoàng đồng học sáng sớm hôm sau tới trường học đã bị Hồ Thuật vây lại trong góc.
Hồ Thuật hỏi cậu: “Mày ngày hôm qua làm sao trở về nhà?”
Hoàng đồng học không muốn để ý đến hắn, từ phía dưới cánh tay chống ở trên tường của hắn chui ra ngoài.
13
Hoàng đồng học từ trước đến giờ không biết từ chối người khác, bằng không cậu cũng sẽ không bị ‘không trâu bắt chó đi cày’ báo danh chạy ba ngàn mét.
Cậu nói: “Học trưởng vậy thì em tự mua cơm, cùng anh ăn nhé.
14
Hoàng đồng học không muốn uống.
Cậu nhỏ giọng nói: “Để người khác mời không tốt lắm. . . . . . ”
Học trưởng nở nụ cười: “Đợi lát nữa anh đem tiền trả lại cho cậu ấy, yên tâm đi.
15
Hoàng đồng học hai ngày nay quả thật có chút tức giận hơi nhỏ, cũng không biết tại sao.
Nếu như là trước đây, Hồ Thuật mắng cậu, cậu nhất định sẽ nhịn, cũng không muốn hé răng.
16
Hoàng đồng học trong lòng có chút cảm giác khó chịu, lúc thu lại tầm mắt, cảm thấy đầu óc choáng váng.
Cậu giờ không biết mình đã chạy mấy vòng, hình như là ba vòng, cũng hình như là bốn vòng.
17
Lúc trở lại lớp cũng không như các vận động viên khác được cả lớp vỗ tay nghênh tiếp, tất cả mọi người không giống như đến để nhìn cậu.
Cậu có chút mất mát, đặc biệt là nhìn thấy bạn cùng bàn còn đang cùng nữ sinh kia thân mật tán gẫu.
18 Hoàng đồng học vốn dĩ không muốn thừa nhận với người khác mình thích bạn cùng bàn, nhưng mà, cậu phát hiện mình đã ngốc đến nỗi nói dối cũng làm không được.
19
Hoàng đồng học bị ghét bỏ từ nhỏ đến lớn.
Khi còn bé điều kiện gia đình không tốt, có người nói khi đó bố mẹ cậu không muốn sinh con, lúc mang thai, lại không thể phá bỏ.
20
Người Hoàng đồng học thích có bạn gái, thực ra cậu vẫn ngưỡng mộ nhiều hơn là thương tâm.
Ngưỡng mộ người khác thích là dám nói ra.
Ngưỡng mộ người khác thích là dám ở bên nhau.