41 Đúng lúc đó tiếng chân người vang lên bên ngoài. Mấy đại hán vận áo lam tay xách giỏ trút đi thẳng vào từ đường. Đại hán đi đầu, dảo mắt nhìn quanh, cao giọng hỏi:- Có chủ nhân ngôi từ đường này ở đây chăng?Liễu Đạm Yên và Phương Tân đâu còn tâm tư nào để ý đến họ?Lâm Nhuyễn Hồng đáp:- Không!Đại hán tiếp:- Các vị nghỉ chân cũng đã lâu rồi, vậy hãy ra đi nhường cho bọn tại hạ!Đại hán nói năng có lễ độ, song có vẻ cao ngạo.
42 Nơi chứa, ngựa trăm, ngựa ngàn, thì cỏ phải nhiều, mà lại là cỏ khô, lửa bốc nhanh, lan nhanh. Thế lửa rất mạnh, cháy rần rần, đàn ngựa khiếp hãi, càng chạy loạn.
43 Tiêu Phi Vũ cao giọng:- Bọn vãn bối đang muốn đến Quân Sơn đây!Nàng bực dọc vì ngôn ngữ úp mở của Đường Vô Ảnh, đã thế lão còn hầm hừ, hằn học, chẳng biết lão giận ai, dù lão không gay gắt với đối tượng, cái thái độ đó, ai mà chịu nổi!Lão nhân vụt dịu giọng:- Với dũng khí và quyết tâm đó, thì trên đời này, có việc chi mà hai ngươi không làm nổi! Nhưng, giả như hai ngươi thực sự muốn đến Quân Sơn, thì ta khuyến cáo hai ngươi phải dè dặt lắm!Tiêu Phi Vũ muốn hỏi thêm một vài điểm, nhưng Đường Vô Ảnh tiếp luôn:- Ta đã nói những lời có thể nói, các ngươi hãy liệu lượng mà hành sự.
44 Từ phía hậu đại sảnh, một lão nhân bước ra, dáng dấp ủ rũ, tay cầm chổi lông, thẳng đến hai chiếc giao ỷ, phẩy phẩy lớp bụi. Lão nhân bước chậm, cầm chổi phẩy bụi cũng chậm, sắc mặt bơ phờ, đôi mắt cũng lờ đờ nhìn xuống, chừng như không muốn trông thấy ai, mà cũng không muốn ai trông thấy.
45 Lúc đó, cuộc đấu giữa Tiêu Phi Vũ và mười hai đại hán đã tạm ngưng, nhưng nàng đứng xa Triển Mộng Bạch quá, vả lại, nàng còn phải tự lo liệu lấy mình, làm sao cứu chàng kịp thời?Nhưng Triển Mộng Bạch chưa tới số chết.
46 Nghe Tiêu Vương Tôn nói như người trong cuộc, thấy rõ tình hình, ba đại hán áo đen kinh hãi, mồ hôi đổ ướt trán, quanh mặt, rơi xuống ngực. Dĩ nhiên, mồ hôi chảy lòn bên trong chiếc mặt nạ đồng.
47 Triển Mộng Bạch giật mình:- Bên trên có người!Cung Linh Linh cau mày, thở ra:- Nơi lối ra có chổ ẩn nấp, Linh Linh đưa đại thúc lên đó xem cho biết là ai, rồi hãy tính!Cả hai theo thang đi lên, ấn cơ quan, mở nắp, bò ra ngoài.
48 Tiêu Vương Tôn, Đổ Vân Thiên, và Triển Mộng Bạch lắc đầu thở dài. Tiêu Vương Tôn thuật lại cái chết của Dương Toàn cho Lam Đại tiên sinh nghe. Lam Đại tiên sinh lẩm nhẩm:- Lưới trời thưa, nhưng khó lọt!.
Thể loại: Xuyên Không, Võng Du, Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp
Số chương: 50