461
462 Gió xuân nhè nhẹ thổi qua, không khí tươi mát mang theo từng trận hương hoa thấm sâu vào lòng người. Trong Vương cung của Hắc Phong quốc, hoa trong ngự hoa viên nở rất đẹp, cung nữ thị vệ nhẹ chân đi qua, váy áo của cung nữ bị gió nhẹ thổi qua, tạo nên làn sóng dập dờn.
463 Đêm càng sâu, mọi người tản đi. Lôi Mông đi theo Thái y ra khỏi tẩm thất. “Thái y, tình trạng của Vương thế nào?”Thái y cười híp mắt: “Thân thể Vương đã không còn trở ngại.
464 Cùng Lăng Nguyệt quốc liên thân?Hắc Khi Phong nắm chặt quyền, bạc môi mím chặt. Hắn không nói không rằng nhìn tả thừa tướng, ánh mắt sắc bén. Tả thừa tướng cúi đầu, từ đầu chí cuối vẫn duy trì tư thế cung kính nhưng không lùi bước.
465 Tử xà lướt nhanh một mạch đến vùng hoang dã, trước mắt là con sông rộng lớn mênh mông nhìn không thấy được bờ đối diện. Bị rơi vào đường cùng, tử xà đành phải dừng lại.
466 Ánh trăng sáng mê người, mùi hoa thơm lượn lờ. Đèn trong cung đình dần được thắp sáng lên, ánh sáng bao phủ khắp cung điện, phản chiếu lên khắp đồ vật khiến chúng trông thật mông lung huyền ảo.
467 Yên tĩnh, tràn ngập trong thư phòng. Hắc Khi Phong lẳng lặng nhìn nàng, nàng cúi đầu, những sợi tóc mềm mại ánh lên vẻ rực rỡ dưới ngọn nến lập lòeQuen thuộc…Vì sao hắn cảm thấy tư thế nàng cúi đầu lại quen thuộc như vậy? Hơn nữa, hơi thở tản ra từ người nàng… Cũng quen thuộc như vậy, quen thuộc đến nỗi hắn ngay cả trong lúc ngủ mơ đều cảm thấy quen thuộc, vì sao?Một cảm xúc vô danh khiến hắn thốt ra: “Ta có thể nhìn mặt của ngươi không?”Nàng ngây ngẩn cả người, hắn… thậm chí còn không biết rõ thân phận của nàng, muốn nhìn mặt nàng, lại còn dùng một loại ngữ khí thỉnh cầu.
468 Ánh nến lay động, lập lòe nhấp nháy. Trong cung điện bố trí mới lạ, làn sa mỏng manh mềm mại phiêu đãng nhẹ nhàng trong gió, thập phần tao nhã. Lăng Nguyệt công chúa đi qua nơi ấy, nhìn thấy vườn trăm hoa đua nở, xinh đẹp phi thường.
469 Giằng co trong im lặng một hồi lâu. Rốt cuộc, nàng cũng trấn định lại, thực bình tĩnh liếc nhìn Lăng Nguyệt công chúa một cái, sau đó lại chuyển ánh mắt qua Hắc Khi Phong.
470 Hắc Khi Phong lẳng lặng nhìn nàng, hồi lâu, không biết ở đâu hắn lấy ra một lọ thuốc. “Đả thương ngươi, ta thực xin lỗi, bình thuốc này trị nội thương rất tốt.
471 Trong phòng, cuối cùng cũng chỉ còn lại một mình nàng. Tay Huyên Trữ siết chặt môn thuyên [1], dùng sức ngay cả các đốt ngón tay cũng trắng bệch. Hít hít mũi, nàng đem vẻ thổn thức yếu ớt che giấu không được kia đè nén thật sâu bên trong cổ họng.
472 Sau khi ý thức được mình nói cái gì, Hắc Khi Phong muốn thu hồi lời nói đã không còn kịp rồi. Dưới ánh mắt không dám tin của nàng, hắn có chút xấu hổ hắng giọng.
473 Trong cung điện được bố trí tinh xảo, truyền ra một đạo thanh âm không dám tin. “Cái gì? Ngươi lặp lại lần nữa. ” Lăng Nguyệt phút chốc đứng lên, ánh mắt trừng rất to nhìn thị nữ của mình.
474 Huyên Trữ như bị ma nhập, đôi mắt tràn đầy sát ý nồng đậm. Lăng Nguyệt công chúa gục trên mặt đất, đau đớn trong lòng bàn tay làm chậm đi tốc độ bò của nàng.
475
476 “Lôi Mông, ngươi giấu ta chuyện gì phải không?”Hắc Khi Phong lạnh lùng nhìn chăm chú Lôi Mông dưới bậc thang. Cho dù ngữ khí ép hỏi của Hắc Khi Phong rất dọa người, nhưng Lôi Mông lại không bị dọa, ngược lại có chút sốt ruột hỏi lại: “Vương, thuộc hạ nghe nói Huyên Trữ công chúa xuất hiện ở trong Vương cung, việc này là thật sao?”“Ngươi còn chưa trả lời câu hỏi của bổn vương!” Hắc Khi Phong vô ý thúc lảng tránh chuyện về Huyên Trữ.
477 Bên ngoài hoàng cung, phố lớn ngõ nhỏ hôm nay có chút khác thường, có rất nhiều binh lính đi tuần tra thường xuyên. Trong một biệt viện thanh tĩnh, ở bên ngoài đại sảnh Hắc Khi Phong lo lắng đi tới đi lui, mắt liên tục nhìn ra ngoài cửa.
478 Dần dần, khoảng cách giữa bọn họ càng xa, chỉ còn lại một chút huyên náo vang vọng. Thẳng đến khi bên tai không còn tiếng vó ngựa, bước chân của Huyên Trữ mới ngừng lại.
479 Cát vàng cuồn cuộn, một mảnh hoang vắng. Nơi này, là nơi nối giữa Xích Diễm quốc và Hắc Phong quốc. Nhìn biên cảnh phía trước, vẻ mặt mỏi mệt của Huyên Trữ rốt cuộc nhiễm lên một nét cười mỉm.
480 Trong tẩm cung được bố trí khí phái, trướng rèm với đường vân vàng nhạt chậm rãi phiêu động, làm nhu hòa hơn khí phách dương cương (thuộc về nam nhân) của căn phòng, thêm một phần khoan khoái.
Thể loại: Tiên Hiệp, Dị Giới, Huyền Huyễn, Xuyên Không
Số chương: 100