441 Hôm sau, sương sớm còn chưa tan, sắc trời vẫn còn sớm. Huyên Trữ trở người, không biết vì sao đột nhiên cảm thấy ngủ không yên ổn là bao. Loáng thoáng thấy thiếu một cái gì đó.
442 Lại một lần nữa, bọn họ đi tới bên dòng suối. Thấy ánh mắt hắn hướng về dòng suối trước mặt, nhìn qua nhìn lại, Huyên Trữ đối với hành động này cảm thấy khó hiểu.
443 Không biết đã qua bao lâu, chỉ biết là loại cảm giác này có duy trì đến tận cùng cũng không muốn dừng lại. Đến cuối cùng hắn cũng buông nàng ra, thân thể nàng không khống chế được trở nên mềm nhũn.
444 Ngày qua thật mau, tựa hồ chỉ trong nháy mắt, bè tre đã hoàn thành. Bóng đêm dần dần buông, Huyên Trữ nhẹ tay nhẹ chân xuống giường, tập trung nhìn về phía người đang ngủ say ở bên kia.
445 Hắc Khi Phong mau che dấu sự khó chịu vừa rồi, hắn cầm tay nàng: “Sao tỉnh rồi, đêm đã khuya, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ đi. ”“Nhưng mà…” Nàng nhăn mày, cảm thấy hắn không thoải mái, nhưng lại nói không ra nguyên cớ.
446 Gió xuân nhẹ thổi qua, hai người họ lại sống nhiều ngày dưới vách núi, cũng không ai lại nhắc tới chủ đề phải trở về. Trên bãi cỏ bị gió núi nhẹ thổi qua, Huyên Trữ tựa vào vai Hắc Khi Phong, hưởng thụ cảm giác dễ chịu của gió nhẹ phất qua mặt.
447 Trong bóng đêm, truyền ra tiếng rên rỉ trầm thấp. Đôi môi mềm ấm áp của hắn tùy ý dao động trên cánh môi mềm mại của nàng, mang theo biết bao nhu tình cùng mị hoặc.
448 Trong rừng cây im ắng, cỏ cây xanh tươi. Huyên Trữ khom người tìm kiếm cây cỏ mây, sau đó tinh tế bện lại với nhau. Được một lát, một vòng tay rộng ấm áp dán chặt sau lưng nàng, tiếng nói nam tính quen thuộc dừng ở bên tai.
449 Mới đi ra khỏi phòng, vị đại thẩm kia liền đi đến trước mặt. Bà nhiệt tình ngăn hắn lại, đưa một bộ nam trang cầm trong tay qua, mỉm cười nói: “Công tử, ngươi đừng vội, y phục trên người ngươi cũng ướt rồi, đây là y phục của tướng công nhà ta, ngươi mặc đỡ, về phần nương tử của ngươi… Ta đã bảo tướng công ta đi mời đại phu, ngươi đừng vội.
450
451 Trên bàn ăn, chỉ nghe nghe thấy tiếng đũa chạm vào thành bát. Hắc Khi Phong rất quan tâm gắp rau cho nương tử xinh đẹp của hắn ngồi bên cạnh: “Huyên nhi, ăn chút rau xanh đối với khẩu vị rất tốt.
452 Gió, lẳng lặng thổi. Dần dần, Huyên Trữ bình tĩnh lại. Nàng từ trong lòng hắn thoáng thối lui, hít hít mũi, chớp sạch mông lung trong mắt. “Phong, ta…”Nàng vừa định nói, môi liền bị tay của hắn ngăn lại.
453 Ánh trăng nhẹ nhàng di chuyển vào tầng mây, chậm rãi bị tầng mây nuốt hết, dưới mặt đất hoàn toàn tối đen, dù có đưa bàn tay đến trước mặt cũng chẳng thấy được năm ngón.
454 Mọi người ở đây đều hết sức bối rối, thì bỗng nhiễn có một một giọng nói mềm mại truyền tới. “Các ngươi không cần phải lo lắng, chàng sẽ hồi hoàng cung.
455 Hôm sau, bọn họ đi tới chỗ của Lôi Mông, Lợi Châu đô đốc phủ. Hắc Khi Phong cùng Huyên Trữ ngồi trong một căn phòng. “Huyên nhi, tuy rằng ta đã biết một chút ít chuyện của trước kia, nhưng mà đối với quốc sự của Hắc Phong quốc thì hiện tại ta cũng không biết xử trí như thế nào.
456 Trong đêm tối, ánh trăng cao cao trên đầu ngọn cây, xuyên qua khe hở của lá cây, in trên mặt đất, từng vệt loang lổ. Huyên Trữ từ trong phòng đi ra, ngẩng đầu nhìn ánh trăng sáng, trời đã khuya lắm rồi.
457 Hôm sau, sắc trời vẫn còn sớm. Trên giường, tầng tầng trướng rèm ngăn cách lời chào buổi sớm của mùa xuân còn xen lẫn chút lạnh. Trong trướng rèm, Hắc Khi Phong nghiêng người nhìn người đang ngủ say trước ngực.
458 Trên đường, người đi đường đi đi lại lại, vẫn náo nhiệt như trước. Đối với sự huyên náo của xung quanh, Huyên Trữ sớm đã không để ý một chút nào, nàng chỉ yên lặng nhìn nam nhân trước mắt, thuận theo sự im lặng của hắn… mà im lặng.
459 Mãi cho đến khi mặt trời xuống núi, phố xá nhộn nhịp tan hết, cảnh tượng náo nhiệt trở nên quạnh quẽ. Xa xa phía cuối đường, Hắc Khi Phong cùng Huyên Trữ thong thả trên con phố vắng người, ánh tịch dương còn sót lại kéo dài bóng hai người họ trên đường.
460 “Hắn không phải đại ca chàng. ”Huyên Trữ kích động nhìn Hắc Khi Phong, lo lắng kéo lấy tay áo của hắn, nàng nói tiếp “Phong, Hắc Khi Dạ không có tư cách làm đại ca chàng, trong mắt hắn, quyền thế vượt qua tất cả, trong mắt hắn từ lâu đã không coi chàng là đệ đệ, không có ca ca nào cố tình làm tổn thương đệ đệ của mình, thậm chí còn tự tay sát hại đệ đệ của mình.
Thể loại: Kiếm Hiệp, Tiên Hiệp, Huyền Huyễn, Xuyên Không, Dị Giới
Số chương: 50