21
Đây rốt cuộc là tình huống gì vậy? Mục đích của đám người này là gì vậy? Tôi hoàn toàn không biết gì cả.
Tôi liều mạng vùng vẫy, muốn thoát khỏi sự khống chế của hai người kia, nhưng hiển nhiên là phí công vô ích.
22
Tôi ra sức vùng vẫy, phản kháng mất hồi lâu cuối cùng cũng kiệt sức, từ bỏ trong vô vọng.
Tôi không ngờ rằng, chuyện này lại xảy ra với tôi, mà lại còn bị bốn tên đàn ông nữa.
23 Anh ta xé rách bộ quần áo xộc xệch của tôi, trên xe vẫn mở máy lạnh lại không có sự che chắn của quần áo, đột nhiên tôi cảm thấy bộ ngực của mình mát lạnh.
24 Anh ôm tôi vào lòng, có lẽ giọng anh quá mức dịu dàng, cũng có thể thời khắc đó đầu óc tôi không tỉnh táo, thiếu chút nữa tôi đã cứ thế mà gật đầu rồi.
25
Đây là tình huống gì vậy?
Nhìn dáng vẻ này, chắc có lẽ Tống Trọng lại muốn lấy tôi ra làm bia đỡ đạn đây mà. Chỉ là hai người đã tìm đến tận cửa này.
26
“Có chuyện gì vậy?” Tôi hỏi.
Đầu dây bên kia vang lên giọng nói lười biếng của Lục Nguyên Đăng.
“Chuyện hôm qua anh đã điều tra rõ rồi, em biết ai làm không?”
“Là Mạc Hân đúng không? Ngoại trừ anh ta ra thì còn có thể là ai nữa?” Tôi lười biếng lên tiếng.
27
Buổi chiều, tôi và Tống Trọng cùng đến nhà máy khảo sát.
Bởi vì lúc trưa gấp rút hoàn thành một hồ sơ, cho nên đến cơm cũng không chú ý ăn, thì đã cùng Tống Trọng sang bên Thành Đông.
28
Bụng của cô gái hơi to ra, chắc là có thai ba bốn tháng.
Lục Nguyên Đăng đỡ cô ta, hành động cực kỳ cẩn thận.
Người phụ nữ này có quan hệ gì với anh ta? Là người phụ nữ trong điện thoại sáng nay sao?
Tôi không ngờ, lại gặp phải cảnh tượng như vậy, đầu óc loạn lên.
29
Nổi máu ghen?
Tôi thực sự chẳng biết nên khóc hay nên cười.
Tôi và Lục Nguyên Đăng chẳng có quan hệ gì, tôi ghen cái gì chứ?
Cho dù nổi máu ghen, vậy cũng không tới lượt tôi.
30
Nhìn vẻ mặt tức giận đứng ở cửa của Tống Trọng, tôi chợt muốn cười.
Tống Trọng này mặc dù lông bông cà chớn, nhưng kỳ thật tính tình nóng nảy thẳng tanh ta lắm, không biết anh ta ở cùng Lục Nguyên Đăng sẽ tạo ra chuyện động trời gì nữa.
31
Đó là món quà mà tôi dùng khoản tiền lương đầu tiên kiếm được để mua, tiêu hết gần bảy triệu. Chất lượng rất tốt, mặc cũng rất thoải mái.
“Mẹ, mau bắt trộm!”
Trên giường chợt truyền đến âm thanh hét chói tai của Ninh Uy Phước.
32 Mang đồ xuống tầng, Tống Trọng đã lái xe đứng dưới tầng chờ tôi. Tôi vốn không muốn để cho anh ta tới nhưng anh ta nói một cô gái hơn nửa đêm đi ra ngoài không an toàn chút nào, cố chấp muốn đưa tôi đi, tôi cũng không tiện từ chối.
33
Có lẽ bởi vì tôi đi quá nhanh, ở khúc rẽ đột nhiên đụng phải một người, hơn nữa còn là phụ nữ, bởi vì tôi cảm nhận được hai miếng thịt mềm mại.
Tôi ngẩng đầu nhìn, phát hiện là Lôi Ân Ân.
34
“Nhanh lên! Mau cởi quần lót anh ta ra!”
Những người khác trong phòng đã tới đông đủ, nhưng lại không thấy Tống Trọng, có lẽ đã uống say rồi.
Một đám người bắt đầu ồn ào, tôi đứng im tại chỗ, đâm lao phải theo lao, chẳng lẽ tôi thật sự phải cởi quần lót của Lục Nguyên Đăng ra sao?
Tình huống xấu hổ như vậy khiến cho tôi muốn độn thổ.
35
Lần đầu tiên tôi chủ động cầm tay Lục Nguyên Đăng, đi theo anh ta ra khỏi New Fun. Xe anh ta đỗ ở bên tay phải, vừa vào cửa đã có thể nhìn thấy, chẳng hiểu sao lúc trước tôi lại giống như mù, không phát hiện ra vậy?
Đi tới cửa, bị gió thổi, men rượu trong người tôi đã bay đi nửa.
36
Tôi bất ngờ bị ý nghĩ của mình dọa sợ, nhìn Lục Nguyên Đăng một lúc lâu, không biết nói gì.
“Anh nói rồi, anh có được hay không thì em cứ thử là biết, bây giờ em thay đổi ý định vẫn còn kịp đó.
37
Lục Nguyên Đăng không ngại cái thìa tôi đã dùng, mặt tôi lập tức đỏ lên.
Ông chủ đứng bên cạnh nhìn, khóe miệng che giấu ý cười, có lẽ ông ấy đã coi tôi và Lục Nguyên Đăng là một đôi rồi.
38
“Nó thì có thể xảy ra chuyện gì chứ? Không đi ra ngoài gây phiền phức cho con là tốt lắm rồi!”
Tôi lạnh lùng nói một câu.
Trong mắt tôi, đây chỉ là lí do mà cha mẹ dùng để vòi tiền từ tôi mà thôi.
39
Người trong công ty đi ra ngoài thấy cảnh này đều tò mò dừng lại, muốn biết xem rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì.
Tôi đứng ở đó, xấu hổ không chịu nổi.
40
Tống Trọng bảo tôi hạ quyết tâm, đừng để ý tới mẹ, tôi đồng ý làm theo.
Mẹ bị bảo vệ khu nhà cản lại, tôi và Tống Trọng đi lên tầng. Điện thoại di động của tôi không ngừng reo lên, tôi biết mẹ đang gọi điện thoại cho tôi.