61 Tạ Phính Đình đang ngồi trên giường còn Thất Thất ngồi trên ghế gần nàng. Thấy Diệp Vô Ưu đã đến, Thất Thất vội vàng chuyển thân nghênh đón. “Công tử, người đã về!” Thất Thất nghiêng mình thi lễ, giọng nói mềm mại cất lên.
62 “Tiểu dâm tặc! Chàng… chàng… không được nhìn. Thiếp xấu hổ lắm!” Đình Đình lắp bắp nói khẽ uốn mình chống cự. Cảm giác loã thể cho người khác ngắm nhìn thật không dễ chịu chút nào.
63 Nhìn thấy Diệp Vô Ưu đến, mặt nàng thoáng có chút tiếu ý, dung nhan trở nên ấp áp hơn. Tuy không phải là khuôn mặt tươi cười nhưng cũng không phải là khuôn mặt băng lãnh thường lệ.
64 “Phải!” Diệp Vô Ưu vô tư thừa nhận rồi lại than vãn: “Bất quá làm đồ đệ như ta cũng chẳng phải đồ đệ. Đã chẳng được học cái gì, lại bị quản thúc nơi địa lao này!”“Phải là phải mà không phải là không phải.
65 Triệu Thiên Tâm hừ nhẹ một tiếng “Ta thấy ả nửa muốn hủy diệt ta đồng thời lại tạo thành xung đột giữa Y Cốc và Vô Song Cung mà ả có thể hưởng lợi”“Không thể nào?“Diệp Vô Ưu nhỏ giọng lải nhải một câu,hắn tóm lại không nghĩ Lãnh Tâm m tính toán như vậy.
66 "Nói cho ta biết, vị hôn thê của ngươi là ai?" Triệu Thiên Tâm tự đáy lòng thở dài buồn bã, nàng đã không còn sự lựa chọn nào khác "Tiêu Hồn Bát Chỉ" quả là lợi hại hơn nhiều so với suy nghĩ của nàng.
67 Thiên Y Tiên Tử mỹ lệ thánh khiết lại bây giờ không thua gì một đãng phụ, hai người môi vừa mới tiếp xúc nhau, nàng cuồng nhiệt đáp trả lại Diệp Vô Ưu, chỉ tiếc kỹ thuật của nàng thật sự quá tệ, nụ hôn đó không bao lâu khiến Diệp Vô Ưu cảm giác môi rất đau,lại bị nàng không cẩn thận cắn một cái.
68 Nhìn thấy Nhạc Thiên Thiên cùng Hoa Thừa Thiên, Lãnh Tâm m giữ nguyên sự lạnh lùng, căn bản là không chú ý tới, tiếp tục hướng về phía trước đi. “Lãnh Tâm m, ngươi đứng lại“, thấy Lãnh Tâm m đi qua đối với mình lờ đi, Nhạc Thiên Thiên rốt cuộc nhịn không được quát ra tiếng.
69 “Là như vậy à!” Nghe Triệu Thiên Tâm nói như vậy,Diệp Vô Ưu yên tâm nghỉ ngơi. “Tiểu sắc quỷ, ta cần nghỉ ngơi, ngươi không được lộn xộn biết không?” Triệu Thiên Tâm nũng nịu nói.
70 "Thật là nữ nhân không biết xấu hổ". Nàng không dám xem nữa nhưng vẫn thầm mắng,có điều hai người như đang điên cuồng trong kia lại chẳng nghe thấy nàng nói gì.
71 Nửa canh giờ trước đó, Tiêu Hồn Bát Chỉ đã phát tác, Triệu Thiên Tâm có thể duy trì đến lúc này quả là không hề dễ dàng, giờ lại bị Diệp Vô Ưu bế lên, tức thì dục hỏa toàn thân, như ngọn lửa bốc cao, đã hoàn toàn bạo phát.
72 “Cách đây hơn trăm năm, trong Ma Tông đã xuất hiện một nhân tài, chính là người đã sáng tạo ra Di Hoa Tiếp Mộc. Đáng tiếc là sau này, người ấy đã vì tình mà khốn khổ, trở nên suy yếu.
73 Kiếm pháp vừa hết là đến bộ pháp, quyền pháp. . . hơn mười loại tiên thuật khác nhau, nhất nhất đều được tiên nữ thi triển, sau đó đều khắc sâu vào trong tâm trí diệp vô ưu.
74 "Không có gì. Thiên Tâm tỷ tỷ, không nói nhiều nữa, trước tiên ta giúp tỷ hóa giải "Tiêu hồn bát chỉ" nhé?" Diệp Vô Ưu hơi chút phân vân rồi nhẹ nhàng nói, dĩ nhiên sau khi được Lãnh Tâm m dùng "Di hoa tiếp mộc" đại pháp truyền thụ, hắn đã biết cách làm thế nào để giải khai cấm chế này.
75 "Đừng chọc tức sư phụ!" Lãnh Sương Sương trầm giọng nói: "Đi ngay đi kẻo sư phụ không để cho Triệu Tiên Tử bảo bối của đệ ra khỏi cửa đâu. "Nghe Lãnh Sương Sương nói thế, Diệp Vô Ưu lập tức ngậm miệng lại, không nói thêm câu nào.
76 Không biết Diệp Vô Ưu hôm nay vận khí tốt hay xấu, vừa vào trong hoàng cung đã chạm mặt với u Dương Vân Phi. Tuy nhiên lần này u Dương Vân Phi tuyệt không có hành động gì mà chỉ dùng ánh mắt cừu hận nhìn Diệp Vô Ưu.
77 "Ngươi mà còn làm loạn, ta không để ý đến ngươi nữa!" Hoa Nguyệt Lan trừng mắt lườm Diệp Vô Ưu: "Đàng hoàng chút, không lộn xộn nữa. Ta hỏi ngươi, mấy ngày nay ngươi đã đi đâu, làm cái gì?""Luyện công thôi!" Diệp Vô Ưu, buông tạm một câu, hít một hơi rồi lại nói vẻ oán trách: "Công chúa lão bà, quần áo của nàng sao lại khó cởi thế này?""Tiểu sắc lang, ngươi tại sao không đi chết đi?" Hoa Nguyệt Lan vừa thẹn vừa giận.
78 Tạ Trường Phong nhiều lần liên tiếp chọn lấy thời cơ này xuất hiện. Diệp Vô Ưu dù là thằng ngu cũng hiểu được, Tạ Trường Phong tất nhiên biết hắn đang ở đây, nên cố ý chạy tới, nói là yết kiến công chúa, trên thực tế đến phá hư chuyện tốt của hắn.
79 Bất quá hiện tại Tạ Trường Phong lại không hề gặp nguy hiểm, chí ít lúc này Diệp Vô Ưu tịnh không có ý định giết hắn. Diệp Vô Ưu hiện chỉ muốn biến Tạ Trường Phong thành đối tượng cho hắn luyện tập tiên thuật.
80 “Công chúa lão bà, nàng tự mình đi đến nhà ta, ta mang tên tiểu mặt trắng này đến Vô Hoa Lâu trước. ” Rời khỏi hoàng cung, Diệp Vô Ưu liền buông tay Hoa Nguyệt Lan ra, nhìn nàng ta nói.