1 Trăng mờ, gió lạnh, đêm sát nhân. Lý Lâm nắm chặt vô lăng, đạp phanh xe. Vị thiếu gia của tòa biệt thự trên núi có một thói quen rất kỳ quặc, đó là thích đạp xe địa hình rèn luyện sức khỏe vào mười giờ mỗi tối.
2 Tinh Hồn thực sự khâm phục người đánh số thứ tự, in một bông hoa đỏ rực như máu dưới lòng bàn chân, khiến nó nhớ tới biển hoa rực rỡ trên đường xuống hoàng tuyền, đó có phải thai ký sau khi chuyển thế không?Tinh Hồn bước theo tên thủ vệ, thấy không phải là đương về lầu số mười, thầm hiểu là đang tới Thượng viện mà Lý Ngôn Niên nói, tiếc rằng không được gặp lại Cửu Cửu đáng yêu nữa.
3 Cho hắn một khẩu súng, hắn sẽ nhảy lên mà hét "một, hai, ba, bắt đầu", cho dù trong tay người kia là Bạo Vũ Lê Hoa Châm hay nỏ mạnh công thành. Đó mới là thứ tự! Thứ tự của một sát thủ!Thanh y sư phụ là một con ong cần mẫn, hai tay không bao giờ chịu nghỉ ngơi, cứ có thời gian là liên tục thay các loại ám khí bắn về phía Tinh Hồn.
4 Hạnh phúc có những lúc tới thật dễ, quan trọng là, ta nắm lấy nó như thế nào. Khi không luyện công, Tinh Hồn rất thích nghe Thanh y sư phụ kể chuyện. Còn nội dung, nó rất dễ dẫn dắt ông kể chuyện trước khi vào sơn cốc.
5 Tiếng ca thán khiến tâm trí Tinh Hồn bay lên chín tầng mây. Mặc cho đôi tay ngọc của mỹ nhân tiên sinh chạm lên mặt nó, đầu óc nó mơ màng. Đứng ngoài lầu trúc, bên trong vang lên tiếng đàn du dương.
6 Biết rõ rằng đó là một nhiệm vụ nguy hiểm, cửu tử nhất sinh, nó vẫn bằng lòng tiếp nhận. Nó quá muốn rời khỏi sơn cốc này, tìm ra thế giới của riêng mình.
7 Đó chính là số phận, cho dù kiếp trước mình đã căm ghét cuộc sống của sát thủ, thì sau khi chuyển thế lại tới Du Li cốc làm thích khách. Đôi tay này sẽ chẳng bao giờ được sạch sẽ, nhưng bản thân lại rất bằng lòng với cuộc sống.
8 Một lần nữa nói với nó rằng, cái chức Thế tử này bảo nó làm thì làm, còn không cho làm nữa, thì nó vẫn là con chó mà Du Li Cốc thả ra để cắn người. Giờ Mão.
9 Nó cúi đầu, hơi chột dạ. Giết con trai bà, rồi lại mạo xưng, Vĩnh Dạ bất giác cảm thấy không đành lòng. Chỉ hi vọng bà đừng nhận ra mình là đồ giả mạo, nếu không bà sẽ đau lòng lắm.
10 Đoan Vương nhìn Vĩnh Dạ bỏ đi, nụ cười trên gương mặt biến mất, đấm mạnh tay lên bàn, nghiến răng nghiến lợi nói: - Lý Ngôn Niên, ngươi thật độc ác. .
11 Vĩnh Dạ không để ý thấy thần sắc của Đoan Vương. Nó rất hưng phấn, kiếp trước nó không làm việc cho cơ quan nào, nghe người khác nói tới việc ăn cơm tất niên ở cơ quan mà thèm nhỏ dãi.
12 Vĩnh Dạ cười khổ, không những bắt làm sát thủ, mà còn bắt nó trở thành một sát thủ người người căm phẫn và để lại dấu vết. Du Li Cốc thật là thâm độc! Khi đôi tay đã nhuốm đầy máu tanh của những người vô tội, liệu nó còn phủ nhận mối quan hệ với nơi đó được không? Thì ra đây chính là cách khống chế.
13 Du Li Cốc, các người muốn ta phò trợ Đại Hoàng tử. Nay ta lại giúp Nhị điện hạ, các người sẽ thế nào?Lễ hội hoa đăng đêm Nguyên Tiêu ở Kinh đô năm nào cũng vô cùng náo nhiệt.
14 Nếu Vĩnh Dạ nhận cha và cắt đứt liên lạc với Du Li Cốc, Du Li Cốc công bố việc này thì Đoan Vương phải làm thế nào? Việc nào cũng có thể lấy đầu của nó.
15 Vĩnh Dạ thường cảm thán với Lý Ngôn Niên: - Hồng nhan họa thủy, Thái tử cũng như thế, cái gì không có được mới là tốt nhất. Nếu sơn cốc muốn phò tá Hựu thân vương thì đây là cơ hội tốt.
16 Vĩnh Dạ vô cùng hối hận, bản thân đã quá coi thường Hựu thân vương, hắn không chỉ bố trí cường nỏ bên ngoài, mà trong phòng còn đầy thuốc độc. Màn đêm lặng lẽ buông xuống.
17 Cũng chính khi Ngọc Tụ công chúa tấn công Vĩnh Dạ, mình đã rời mắt khỏi căn nhà tranh. Chẳng lẽ lúc đó đã bị người ta trộm thuốc? Hắc y nhân bị trúng độc chắc chắn sẽ không dám xông vào nhà tranh.
18 Biểu cảm của Vĩnh Dạ khiến Lý Ngôn Niên hơi hoài nghi rằng phải chăng nước cờ lần này Cốc chủ đã đi sai rồi. Nếu Nguyệt Phách không thể kiềm chế nổi Tinh Hồn thì chỉ có Phong Dương Hề là có thể khiến Vĩnh Dạ trung thành để bảo toàn tính mạng.
19 Thay bộ dạ hành, nhìn vào phòng Ỷ Hồng và Nhân Nhi một lượt, lần nào ra ngoài, Vĩnh Dạ cũng không quên cho hai thị nữ của mình Túy Mộng Tán, để họ ngủ càng ngon hơn.
20 Nguyệt Phách tốt với nàng, nàng rất cảm động, nàng cũng có thể đối xử tốt với y. Nhưng cái cảm giác tim đập thình thịch ấy khiến nàng hơi hoang mang. Vĩnh Dạ không muốn nghĩ tiếp, giờ cả ngày nàng đang nghĩ tới việc làm thế nào để tiêu diệt Du Li Cốc.