1 Chương 1 Dưới ánh mặt trời ấm áp, âm nhạc nhẹ nhàng chầm chậm, ngoài cửa sổ nước sông yên tĩnh xuôi dòng chảy ra biển, những nhành dương liễu đong đưa theo gió như muốn khoe dáng xuống mặt nước mênh mông, giống như một diễn viên múa lượn tài ba, dịu dàng xinh đẹp, uyển chuyển, ngẫu nhiên vài cơn gió nhẹ nhè thổi tung lên những cánh hoa, điều này càng làm dạt dào ý sắc xanh biếc của mùa xuân, nhuộm màu rực rỡ cho sự thanh xuân lãng mạn.
2 Chương 3 "Cô à, lúc trước cô làm thế nào mà thành công gả cho dượng, bà nội nói, lúc trước dượng là thầy giáo của cô mà?" Phương Manh Manh ôm cánh tay Phương Nam quấn trên người cô, mắt to chớp chớp, hết sức đáng yêu.
3 Chương 4 Manh Manh là nữ sinh thứ hai sinh hoạt Câu lạc bộ này, một vị khác là đàn chị năm ba Lâm Thanh, là nữ sinh tài năng hệ Tân văn, cũng là một trong số người hâm mộ có tiềm lực cùng quyết đoán nhất của Sài Tử Hiên, đối với việc hai người mập mờ, ở trong trường có đủ loại suy đoán lưu truyền rất rộng, thế cho nên Manh Manh dù không thích nữ sinh nhiều chuyện, cũng nghe thấy không ít.
4 Chương 5 "Bởi vì đột nhiên mưa to rơi xuống, mười hai sinh viên đại học đi leo núi bị kẹt ở vùng núi Tây Giao, nhận được điện thoại báo nguy, chính quyền đang tổ chức đội cứu hộ vào núi giải cứu.
5 Chương 6 Nói tới mỹ nữ xinh đẹp có tư sắc, với Vệ Hiểu Phong có thể nói cả ngày, không quá bất ngờ, chơi bời trêu ghẹo, Vệ Hiểu Phong cũng không thể ngoại lệ, đều đã chọc một ít, các hình các dạng mỹ nữ cũng đã biết qua, hơn nữa trong nhà mỹ nữ lại như mây, mợ anh là đại mỹ nữ Giang Nam như hoa trong nước, mẹ anh, nữ doanh nhân giỏi giang mị lực trên thương trường, tiểu nha đầu nhà bọn họ, tinh linh cổ quái, tiểu mỹ nhân linh động như tiên, Vệ Hiểu Phong lớn lên bên trong một gia đình toàn là mỹ nữ, nói thật, cô gái có thể làm cho anh kinh diễm thực không nhiều lắm, nhưng cô gái này làm được.
6 Chương 7 Sài Tử Hiên xuống trực thăng liền thấy chị mình: "Sao chị lại đến đây?" Sài Tử Hinh đưa tay vỗ vỗ đầu anh: "Còn hỏi chị sao lại đến đây, mạng nhỏ này của em thiếu chút nữa đã đánh mất, nếu ba biết, em sẽ gặp phiền toái đó.
7 Chương 8 Điện thoại của Sài Tử Hiên là do Phùng Ki tiếp, sáng sớm liền gọi đến, Phùng Ki nghiêng đầu ghé mắt nhìn vào tiểu nha đầu ngủ không biết trời đất gì trong lòng mình, chỉ có thể thay cô nghe điện thoại: "Alo.
8 Chương 9 Hai người đi đến cửa hàng đồ nướng, Phùng Ki liền thấy lấy Sài Tử Hiên cùng vài nam sinh khác, ngồi ở bên cạnh cửa sổ, Manh Manh lại không chú ý, dưới tình huống bình thường, chỉ cần có Ki ca ca của cô, trong mắt cô hiển nhiên không thấy người khác.
9 Chương 11 Nhà của Trần Hiểu Kỳ ở một thôn nhỏ dưới chân núi lớn vùng Xuyên Thiểm, mấy người bọn họ xuống xe lửa, ngồi ô tô thêm hai giờ, sau khi xuống xe lại đi xe bò, đừng kinh ngạc, thật sự là xe bò, con bò già vừa đi vừa dạo chơi này, đem chiếc xe lay động như là nước sôi.
10 Chương 13 Phùng Ki theo bản năng cúi đầu nhìn Manh Manh, tiểu nha đầu nhấc cánh tay ôm thắt lưng của anh, ngủ quên trời đất, Thiệu Cương là em trai Thiệu Tình, điểm này về sau anh mới biết, lúc ấy khi anh che chở Thiệu Cương ngã xuống vách núi, cũng không biết tân binh mặt mày có chút quen thuộc này cùng Thiệu Tình có quan hệ, về sau lại nghe được chiến hữu của Thiệu Cương la hét ầm ĩ gọi điện thoại cho Thiệu Tình, mới cân nhắc mà hiểu được.
11 Chương 15 Đáy lòng Phùng Ki chợt có một đợt xao động khó hiểu dâng lên, Phùng Ki đưa tay đẩy Manh Manh ra, muốn bảo cô ngủ ở sô pha bên cạnh, lại sợ tiểu nha đầu ngủ trên sô pha không thoải mái, nha đầu kia từ nhỏ yếu ớt.
12 Chương 17 "Hình như anh phục hồi rất nhanh. " Thiệu Tình đi tới rờ tay lên thức ăn dinh dưỡng đặt ở trên tủ đầu giường, rồi cúi đầu, mở miệng trước, Phùng Ki gật gật đầu: "Em đến thăm em trai em.
13 Chương 19 Cửa toilet từ bên trong đẩy ra, Sài Tử Hiên đi ra, trên thân mặc áo sơ mi quân trang của Phùng Ki, áo chỉ cài vài nút, có một loại đẹp trai cẩu thả, Phùng Ki lại cảm thấy vô cùng chói mắt.
14 Chương 21: Mang theo mùi hương kẹo trái cây mà hôn giống như đốm lửa rơi trên củi khô, âm ỉ một chút liền rào rạt bốc cháy, khơi ra dục vọng nóng bỏng dâng trào, giống như núi lửa trào ra nham thạch nóng chảy, đến mức có thể thiêu hủy hết thảy, huống chi là cái lý trí vô dụng này, còn có một tia lý trí, chỉ miễn cưỡng kiên trì đến nháy mắt cửa khép lại.
15 Chương 22: Là một người đàn ông, tính lực cơ hồ giống như sinh mệnh, dù Phùng Ki là quân nhân nghiêm cẩn bảo thủ thì cũng vậy thôi, ở trên giường, đương nhiên muốn phát huy mạnh nhất tư thế oai hùng, dù sao anh trước hết chính là một người đàn ông, sau đó mới là một quân nhân.
16 Chương 23: Manh Manh hữu khí vô lực nằm ở trên giường, cả người giống như bị bánh xe nghiến đến nghiến đi vài lần, thắt lưng đau, mông đau, nơi đó càng đau, đầu đau, cổ đau, ngay cả miệng, đầu lưỡi, nơi bị Ki ca ca hôn qua cũng đau.
17 Chương 25: Sài Tử Hiên phát hiện Manh Manh thay đổi, trở nên rất hấp dẫn, toàn thân, giơ tay nhấc chân tản mát ra một loại phong tình của phụ nữ, thản nhiên cũng không tránh khỏi, giống như sâu hóa thành bướm, rất đẹp mắt, loại biến hóa thần kỳ này đại khái chỉ có tình yêu mới có thể làm được? Sài Tử Hiên không khỏi có chút ảm đạm, sau khi Sài Tử Hiên về nhà cẩn thận nhớ lại khoảnh khắc Phùng Ki và Manh Manh ở cùng một chỗ, mức độ hài hòa ái muội, căn bản không có khả năng là anh em hoặc là người thân, nếu đối thủ là Phùng Ki, Sài Tử Hiên cũng không dám nghĩ tiếp, lúc đó hai người có loại thói quen tự nhiên, hiển nhiên như vậy.
18 Chương 26: Bởi vì không cần cho nên thoải mái, ở trước mặt đàn anh Sài và Lâm Thanh, Manh Manh có thể thoải mái, nhưng quan hệ đến Thiệu Tình, Manh Manh cho dù thế nào cũng thoải mái không nổi.
19 Chương 27: Vương Đại Bưu mặt nhăn mày nhíu nhìn cô: "Con vì việc này mà tới tìm chú Vương, con biết người tên Thiệu Tình này?" "A, dạ. . . " Lần đầu tiên Manh Manh ứng đối có chút khó khăn, lúc này không biết trả lời thế nào, trong lòng biết chú Vương là người thẳng tính, chuyện gì đến tay chú Vương cũng đơn giản đến không thể đơn giản hơn, nhưng chuyện Thiệu Tình xác thực có một chút phức tạp, nói sao thì đây cũng là chuyện tình yêu nhỏ nhặt của cô và Phùng Ki, không thích hợp cho chú Vương biết.
20 Chương 28: (18+) Phùng Ki theo bản năng đón được tiểu nha đầu, kéo đến bên người, đứng thẳng, nâng tay, tạo thành tư thế tiêu chuẩn: "Chào Sư trưởng. " Vương Đại Bưu cười khoát tay, đi tới vỗ vỗ bờ vai của anh: "Vốn muốn bảo tiểu nha đầu theo giúp chú ăn bữa cơm.