21 Nhìn những nhân vật mới xuất hiện, ngoại trừ năm nữ lang Hoàng Y có nhan sắc tuyệt trần, không có dấu hiệu nào cho thấy bản lĩnh lợi hại, còn có thêm bốn nam nhân mà diện mạo có thể nói là không lạ gì đối với quần hùng, mọi người thấy khó chấp nhận khi nghe Tư Không Bạch và Thần Bút Tra Khuất cùng lêu lên thất thanh:- Thượng Nguyên Vương Hóa, Gia Cát Quân ?- Nguy tai ! Sao ả cũng đến đây?Thần Cái nghi hoặc, thì thào hỏi Tư Không Bạch:- Ngươi bảo ai trong họ là hậu nhân của Thượng Nguyên Vương Hóa? Là Hứa Vân Thông, Kim Tiền Bang hay những cô nương mủm mĩm kia?Gia Cát Quân khoan thai đi đến mắt đung đưa nhìn quần hùng:- Những gì lão Tra Khuất vừa nói mong chư vị tiền bối chớ tin.
22 Với những nghi ngại mơ hồ, đang đi nhanh, chàng bỗng chậm lại. Và sau đó, vừa bước đi thật nhẹ, chàng vừa cố soi rọi mục quang như muốn nhìn xuyên qua lớp vân vụ mờ mờ.
23 Trong khi cung chủ Bắc Băng Cung bất ngờ động thân lao đến chỗ Xuân Mai định đoạt lấy Dương Liễu Liễu thì mụ Phong Hỏa Xú Diện lại lao đến ả Hứa Vân Anh đang kinh hoàng đứng cạnh Dương Thanh, bang chủ Ngân Bào Bang, hiện cũng là người được Bắc Băng Cung thu nhận.
24 Thiện ý? Ha. . . ha. . . ! Tiểu tử thật khéo nói ! Ha. . . ha. . . - Vương huynh ! Muội cảm thấy hình như tiểu tử đoán đúng ý nghĩ của chúng ta? Chúng ta phải làm gì đây?Cùng với lời thoại, dường như thừa nhận những gì Tư Không Bạch vừa nói, hai luồn kình một quái phong một lãnh khí chợt có một thoáng khựng lại.
25 Điều gì đã xảy ra?Không hẹn mà đồng, đó là câu nghi vấn do Tư Không Bạch và Dương Liễu Liễu bật lên hỏi cùng một lúc Tư Không Bạch hỏi vì phát hiện Dương Liễu Liễu không hiểu sao lại có sắc mặt nhợt nhạt với hai bên miệng vẫn còn dính nhiều huyết tích, trong khi đó vẫn không thấy bọn Hứa Vân Anh cùng xuất hiện với nàng Ngược lại Dương Liễu Liễu hỏi vì thấy chỉ có mình Tư Không Bạch quay ra ngoài động khẩu.
26 Đang dịch chuyển trong trận một lần nữa Dương Liễu Liễu đột ngột dừng lại:- Thi thể kia như là. . Chàng giật mình:- Phong Hỏa Xú Diện ? A. . . ! Là ai hạ thủ đây? Thẩm Nguyên vì đã lâu vẫn ngấm ngầm bất phục nên mới nhẫn tâm hãm hại phụ thân.
27 Tại hạ mệt lắm rồi !Chàng vừa dứt lời thì hỡi ôi vì nghe Dương Liễu Liễu vô tình chất vấn:- Sao vậy ? Chỉ mới ngoài ba mươi dặm, thiếu hiệp đâu dễ cạn kiệt chân lực?Chàng nghe mụ Phong Hỏa Xú Diện cười ặc ặc trong miệng:- Ngươi đừng mong giở thủ đoạn để qua mặt ta.
28 Nhìn Thần Cái đang cố giấu tâm trạng áy náy bằng cách vờ như quan tâm đến mái dầm đang được lão điều động sao cho có thể giữ yên chiếc thuyền trên mặt nước, không cho chiếc thuyền bị nước cuốn đi cũng không cho chiếc thuyền tiến vào bờ, Tư Không Bạch chợt buông từng tiếng, như chưa tin lắm vào điều chàng đang nói:- Như thế có nghĩa là mười tám năm trước, do bị Đàm Tất Khả uy hiếp, gia mẫu vì muốn bảo toàn tánh mạng cho vãn bối, phải cắn răng chịu đựng cảnh mẫu tử sinh ly, giao vãn bối cho một người chưa hề quen biết?Có cảm nhận đây là lời trách cứ của chàng, Thần Cái lập lại lời đã giải thích:- Ta mong ngươi phải biết cân nhắc, lượng định đúng tình thế và hiểu cho cảnh ngộ của mẫu thân ngươi.
29 Dư Hoàng thoáng giật mình. Hồ Thiếu Bạch vừa đưa tay giữ Dư Hoàng lại miệng thì thào nói như rót vào tai:- Có người bám theo chúng ta đấy. Thấy Hồ Thiếu Bạch vẫn tiếp tục giữ nguyên cước lực, Dư Hoàng hiểu ý cũng không hề dừng bước, chỉ dám thì thào khẽ hỏi Hồ Thiếu Bạch :- Diện mạo của thiếu hiệp giờ đã khác, kẻ bám theo ắt hẳn bám vào Dư mỗ.
30 Cũng bỏ công tìm kiếm với Hồ Thiếu Bạch nhưng miệng Dư Hoàng vẫn tuôn ra hết câu hỏi này đến câu hỏi khác:- Thiếu hiệp tin chắc phụ nhân đó không phải là lệnh đường?- Đúng vậy!- Nhưng lão Tra và Gia Cát Hiệp vẫn đinh ninh điều đó - Không sai!- Và thiếu hiệp vì có ý nghi ngờ nên trong khi đấu chưởng vẫn vừa đấu vừa cầm chừng vừa dõi xem phản ứng trên sắc mặt phụ nhân nọ?- Chính xác là như vậy - Vậy cũng chính xác, người cướp phụ nhân đi là Hứa Vân Bình?- Không gì chính xác hơn?- Thiếu hiệp nghi Hứa Vân Bình đã thay đổi?- Qua hành vi có thể đoán được hiện giờ Hứa cô nương đã thay đổi - Thay đổi như thế nào?Chàng thấy khó tiếp tục tìm kiếm nếu cứ bị Dư Hoàng hỏi không ngơi miệng.
31 Nhìn Tư Không Huệ vẫn còn quỳ lạy trước ngôi mộ vừa mới đắp, Thần Cái trầm trầm nét mặt:- Phải chi biết rõ đạo nhân là ai, lập nên một tấm mộ chí ghi rõ tên họ thì hay biết mấy Dư Hoàng vẫn còn rùng minh không hiểu vì sợ, vì căm phẫn hay vì những luồng gió lạnh cứ phơn phớt thổi qua Dư Hoàng lẩm bẩm:- Quả là những thảm trạng vô thiên vô pháp, thảm tuyệt nhân hoàn.
32 Gia Cát Quân không hiểu vì sao bỗng gào lên:- Thạch Nhân! Ngươi định phản ư ?Thanh âm của Gia Cát Quân lập tức như một hiệu lệnh, bọn Thẩm Nguyên, Đàm Tất Khả và cả Hứa Vân Thông nữa lúc này cũng gào lên:- Ngươi dám ư, Thạch Nhân?- Họ Thạch kia! Hứa mỗ đã hứa lời không bạc đâu, sao ngươi.
33 Vút! Vút !Cũng với hai bóng nhân ảnh vừa xuất hiện ngáng đường. Hồ Thiếu Bạch bỗng tỏ ra phẫn nộ khi nghe một trong hai bóng nhân ảnh đó quát lên những lời lẽ hồ đồ đúng như chàng đã đoán trước:- Tiểu tử đê tiện! Từ lúc nào ngươi biết dùng thủ đoạn của bọn tà ma, cố tình bắt giữ Ngọc nhi để uy hiếp Tra Khuất ta?Đến Tra Ngọc cũng không ngờ có diễn biến này.
34 Bên ngoài trang viện, một bầu sát khí đã xuất hiện, đầu tiên là từ ngọn phướn nhỏ đang được Hứa Vân Anh cầm trên tay cứ luôn phất lên phần phật. Sau đó, do ma lực kỳ quái từ ngọn phướn, bầu sát khí như dấu chân tử thần cứ xiết dần vào Dương Liễu Liễu, đang bị Thẩm Nguyên hợp lực với phụ tử Đàm Tất Khả ba người dồn vào tử địa Cạnh đó, là một Gia Cát Hiệp càng lúc càng lâm vào cảnh khó xử khi cứ bị Gia Cát Quân dốc toàn lực giao đấu vì không còn nhận ra huynh đệ.