41 Thời gian mấy ngày từ lúc nhận được tin tức rèn luyện tân binh đến lúc xuất phát trôi qua rất nhanh, Thẩm Lãnh biết những gì mình nhồi nhét cho người bên dưới vẫn chưa đủ, hắn hy vọng người của mình có thể có đủ năng lực tự bảo vệ mình trong tình huống nguy hiểm, ít nhất là tự bảo vệ mình.
42 Thẩm Lãnh tranh thủ thời gian đến mức đáng sợ, phần lớn binh sĩ không có nhận thấy điểm này, nhưng Đỗ Uy Danh và Vương Khoát Hải lại cảm giác được. Trước khi trời tối bọn họ đã đến bên ngoài một trấn tên là Phù Trù Bảo, có thể nhìn thấy khói bếp bay lên bên trong trấn.
43 Đối với các binh sĩ đã được Thẩm Lãnh huấn luyện nghiêm khắc một khoảng thời gian mà nói, vác nặng chạy 10 dặm cũng không phải chuyện nhẹ nhàng, may mà bọn họ chỉ cần nhanh hơn thủy phỉ ở phía sau một chút là đủ rồi.
44 Mộc Cửu giật trường đao của đồng bọn bên cạnh bổ về phía Thẩm Lãnh, lúc đao của Thẩm Lãnh nghênh đón, đao pháp của Mộc Cửu liền biến đổi, một đao này lại là hư chiêu, đao chém thẳng xuống cổ Lý Thổ Mệnh.
45 Lúc trời tối đột nhiên đổ mưa, mưa lắc rắc chưa đến một lúc đã thành mưa như trút nước, đội mười người từ chiến trường trở về do Trần Nhiễm cầm đầu lao ra khỏi doanh trướng để mặc cho mưa lớn gột rửa.
46 Sau khi Thẩm Lãnh trở lại doanh trướng liền ngồi đó suy nghĩ, thái độ của Trang Ung hiển nhiên có chút không đúng. Thẩm tiên sinh và Trang Ung quan hệ quả thực rất tốt, nhưng vẫn chưa đến mức khiến Trang Ung vì hắn mà vạch mặt với Mộc Tiêu Phong.
47 Trang Ung uống chếnh choáng say, Thẩm Lãnh ba phần.
Uống rượu xong, hai người ngồi trong quân trướng trầm mặc một hồi lâu, sau đó Trang Ung chỉ thở dài một tiếng, trong tiếng thở dài đó chất chứa toàn là đau lòng, cũng không biết là đau lòng cho Lê Dũng nhiều hơn hay là đau lòng cho chính bản thân ông nhiều hơn.
48 Lúc chuyển rau xong Trà gia nhìn thấy Thẩm Lãnh ngồi ở cửa phòng bếp vẫn còn đang nhìn về phía cổng doanh, nàng chắp tay sau lưng đi đến đứng bên cạnh Thẩm Lãnh, tựa vai vào tường, mũi chân chọc chọc vào mông Thẩm Lãnh.
49 Gần trăm binh sĩ người thì ngã, người thì sợ hãi.
Một mình Thẩm Lãnh đánh ngã mười mấy chiến binh, sau đó đội mười người của Thẩm Lãnh bất cứ ai cũng có thể tùy tiện đánh ngã một trong những chiến binh này, tất cả sự kiêu ngạo đều bị đả kích cho tan nát, còn lại cái gì?
"Các ngươi thật sự không có gì để kiêu ngạo.
50 Đối với Trà gia mà nói, Thẩm Lãnh phải đi xa nửa năm là một chuyện rất khó chịu, nhưng từ sau chuyến đi đến thành Trường An cũng Thẩm Lãnh, Trà gia dường như đã trưởng thành hơn trước rất nhiều, bởi vì nàng hiểu nếu mình trở thành mối ràng buộc đối với Thẩm Lãnh, vậy thì Thẩm Lãnh sẽ càng nguy hiểm hơn.