461 Giữa trưa, tại sảnh yến tiệc của khách sạn Vọng Hải, mở hơn một trăm bàn tiệc, trông vô cùng thịnh soạn. Đối với tiệc đón chào kiểu này, Nhiếp Chấn Bang cũng là nhìn không quen.
462 Nói xong, Nhiếp Chấn Bang quay đầu nói với Cao Vệ: - Vệ Tử, cậu có cách liên lạc với anh Dân nhà cậu chứ. Chút nữa cậu liên lạc với anh ý một chút, tám giờ tối nay chúng ta tụ họp một bữa.
463 Chiếc xe Ferrari màu đỏ rực, chiếc xe Lamborghini màu vàng, là những chiếc xe nhập khẩu xa hoa của Vọng Hải, cũng khiến cho Nhiếp Chấn Bang được mở rộng tầm mắt.
464 Nhiếp Chấn Bang được cái là cứ thấy cái mình có hứng thú là lại can thiệp vào, biểu hiện lúc này của Triệu Hải Ninh cũng khiến Nhiếp Chấn Bang có chút như được thưởng thức, người như vậy đáng để bồi dưỡng.
465 Lý Cư Bằng! An Quốc Vũ hóa ra đã tính toán rất kỹ rồi. Lý Cư Bằng này nhìn từ mọi mặt đều thấy rất tốt, về năng lực, nhìn vào bài văn phía sau phần tư liệu là một bản dự thảo rất chính quy.
466 Hai ngày vừa qua Nhiếp Chấn Bang đều ở trong phòng làm việc, đóng cửa không ra ngoài. Sau khi xem xong công tác báo cáo chính phủ gần 10 năm một cách tỉ mỉ, nhìn thấy một kết luận khiến Nhiếp Chấn Bang vô cùng giật mình.
467 Nhà hát lớn Vọng Hải giờ phút này, ở nơi tổ chức của tập đoàn Á Hải, Chu Khánh Quốc tắt điện thoại, trông sắc mặt có chút khó coi. - Chuyện gì thế này sếp Chu? Chủ tịch Thành phố Nhiếp lại nổi giận à? Ở bên cạnh, Phó Cục trưởng thường trực Ngụy Chấn Dân đang đứng cười nói.
468 Mặt Lâm Chính Tinh lộ vẻ vui mừng, tiểu tử Nhiếp Chấn Bang này thật là kỳ cục, lại dám không kiêng nể gì ai như thế. Mình còn đang nghĩ, làm sao để khiến Phó chủ tịch Nghiêm ra mặt, thật không ngờ, hắn lại tự mình khiến Phó chủ tịch Nghiêm nổi giận.
469 Ngày 7/11/1998, đây là thời gian tiến hành cuộc họp cố định hai lần một tháng, có liên quan đến việc thảo luận về hội nghị thường vụ. Các công việc trước hội nghị, Bí thư đã sớm xác định rồi.
470 Hai người này, vội vàng muốn phủ định đề nghị của Tề Tư Nguyên. Nếu, Nhiếp Chấn Bang không phải đã biết hai người bọn họ có liên quan đến vụ án tập đoàn Á hải, thì e rằng giờ phút này cũng sẽ đoán rằng đây chẳng qua là thủ đoạn bình thường trong chốn quan trường mà thôi.
471 Nhiếp Chấn Bang không ngờ Tiếu Thiện Minh lại đến đây. Ở thành phố Vọng Hải này, một số cán bộ thậm chí là tất cả các cán bộ đều không đánh giá cao bản thân.
472 Trung đoàn cảnh sát vũ trang tỉnh Phúc Kiến, lúc này ở ngoài nhà khách công an tỉnh Vọng Hải tụ tập rất nhiều người. Ngoài cửa công an hình sự thành phố Vọng Hải đã đến làm nhiệm vụ và chăng đường cảnh giới.
473 Tập đoàn Á Hải, trong lầu Hồng Vận, giờ phút này, tại căn lầu tường ngoài màu đỏ, ở tầng sáu, nơi đây chính là nơi xa hoa nhất của lầu Hồng Vận. Một quán bar nhỏ nằm ẩn mình kín đáo, quầy bar được thiết kế tinh xảo.
474 Giọng nói hạ xuống, bên cạnh, Ủy viên thường vụ Phó Chủ tịch thành phố Triệu Định Quang cũng ho khan một tiếng, dồn tất cả lực chú ý tập trung vào người mình, ánh mắt của Triệu Định Quang như hữu ý mà lại như vô tình nhìn về phía Nhiếp Chấn Bang và Tề Tư Nguyên.
475 Những lời này của Nhiếp Chấn Bang vô cùng ngang ngược độc ác, ở đây còn vùi Thạch Nghị Vũ xuống hố sâu cạm bẫy. Dựa theo quy định điều lệ công tác của Ủy ban Kỷ luật , các cấp Ủy ban Kỷ luật thuộc quyền quản lí các cấp ủy Đảng, đồng thời do Ủy ban Kỷ luật cấp trên quản lý ngành.
476 Nhiếp Chấn Bang ở đây, nhưng Trịnh Gia Vỹ lại không dự tính đến. Tuy nói là thương nhân bất động sản, hơn nữa lại là thương nhân bất động sản tương đối nổi tiếng ở trong nước.
477 Câu nói này của Chủ tịch Nhiếp khiến cho mọi người đều trầm ngâm, không khí trong phòng phút chốc trở nên ngượng ngập. Mã Phi là một tay cừ về điều tiết không khí giờ này cũng biết điều ngậm miệng không nói.
478 Cửu gia họ Xương, tên gọi đầy đủ Xương Vị Dân, là một cái tên rất có ý nghĩa. Vì ở nhà, giữa anh em chú bác, xếp hàng thứ chín, cho nên tên hiệu gọi là Xương Cửu.
479 Hủy bỏ hợp đồng rồi? Ý là nói, sau khi người đấu thầu lấy được vật phẩm, lại từ chối thực hiện thủ tục tiếp theo. Đương nhiên, tiền ký quỹ, chắc chắn không thể trả lại.
480 Nhìn Triệu Định Quang chuẩn bị thay quần áo ra đi, Lâm Chính Tinh mở miệng nói: - Ông chủ Triệu, lúc này bên Bí thư Thạch e rằng cũng đã nghỉ ngơi. Bắt thì cũng đã bắt rồi, tôi thấy cũng không vội trong đêm nay.