501 Tòa nhà Hồng Vận đây từng là nơi cao cấp nhất, là nơi phồn hoa nhất thành phố Vọng Hải. Bây giờ có vẻ có phần trầm lặng. Đèn bắt đầu sáng, toà nhà Hồng Vận vốn phải tấp nập xe cộ, người qua lại, nhưng lúc này cũng vắng vẻ im ắng.
502 Truyền lệnh xuống tất cả bến cảng ở Vọng Hải, thuyền chài, thuyền buôn, tàu hàng ở bến cảng và cảng biển tất cả các loại thuyền chỉ ra khơi sau khi đã điều tra.
503 Tiếng súng vang lên giữa mặt biển yên tĩnh, giữa tiếng sóng biển đánh vào mạn tàu như một tiếng sấm giữa bầu trời, vào lúc Nhiếp Chấn Bang hành động, khẩu súng lục trong tay giơ lên, tiếng súng vang trong nháy mắt, giữa đầu người tuổi trẻ kia máu phun ra rồi ngã ngửa xuống.
504 Vừa lên máy bay, tiếp viên hàng không của công ty hàng không Vọng Hải liền tặng hoa cho từng đại biểu Hội đồng nhân dân tham gia đại hội Hội đồng nhân dân và Mặt trận tổ quốc cả nước.
505 Cách tòa nhà đại hội không xa có một nhà hàng nhỏ trang trí có vẻ rất cao nhã, bảng hiệu nhà hàng cũng có chút đặc sắc: Duy sở hữu tài, đây là một đặc trưng của quán Hồ Nam.
506 Chính sách này nếu đặt vào vài thành phố trực thuộc trung ương có thể còn nói được, hoặc là đặt ở đặc khu Nam Hải hay đảo Hải Lê cũng được, nhưng thực hiện ở Vọng Hải thì cũng khó mà nói.
507 Lời nói của Thủ tướng Vân làm Nhiếp Chấn Bang rời khỏi trầm tư, việc Thủ tướng Vân Ba muốn gặp mình chắc chắn không đơn thuần vì muốn giải thích, dựa vào địa vị và thân phận của Thủ tướng cho dù nếu ông nội còn sống mà xảy ra chuyện thế này mình cũng không có tư cách đòi Thủ tướng Vân giải thích, cùng lắm thì Thủ tướng chỉ giải thích với ông cụ một chút mà thôi.
508 - Chấn Bang, em thấy anh khó mà đi chờ máy bay rồi, có nhớ đề nghị cương quyết của An Na không? Trước khi chuẩn bị đi. Lý Lệ Tuyết cười, nói. Câu nói đó làm Nhiếp Chấn Bang sửng sốt, lập tức hiểu ngay có chút ngạc nhiên: - Sao? Đặt máy bay nhanh như vậy à? Lý Lệ Tuyết gật đầu, trước mặt người nhà Lý Lệ Tuyết không có dáng vẻ lạnh lùng mà rất dịu dàng, nói: - Vâng, bây giờ đậu ở sân bay Bắc Kinh, máy bay Bangbadis hiệu CRJ-200LR, tính đến thành viên gia đình chúng ta nhiều thêm nên dùng loại máy bay năm mươi chỗ này, đây là loại tăng hành trình, hành trình lớn nhất có thể đạt tới trên ba nghìn bẩy trăm km.
509 Đây là món quà lớn Trầm ngâm một chút, Nhiếp Chấn Bang chậm rãi nói: - Bí thư Lý, ở vị trí ứng cử viên Phó bí thư Thành ủy chuyên trách tôi có ý kiến đó là đồng chí Tề Tư Nguyên Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố năng lực các mặt đều khá, lần này vụ án buôn lậu Á Hải sở dĩ tiến triển nhanh như vậy là cũng gắn liền với công việc của anh ta, đồng chí Tề Tư Nguyên hiểu cách làm công tác tư tưởng, tôi thấy đảm nhiệm Phó bí thư Thành ủy chuyên trách, quản lý công việc tổ chức nhân sự Đảng và hình thái ý thức quần chúng là một sự lựa chọn rất thích hợp.
510 Trần Nhân Thanh gần đây rất căm tức, sau khi vụ án buôn lậu của tập đoàn Á Hải bị cho ra ánh sáng, Tỉnh ủy và Uỷ ban nhân dân tỉnh Phúc Kiến cũng phải chịu trách nhiệm và trọng trách không nhỏ.
511 Trần Nhân Thanh đúng là tên phá hoại, Sau khi nói câu này, Kiều Dịch Nhân không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào, trái lại còn có chút miệt thị. Thái độ tùy tiện này không hẳn là lựa chọn sáng suốt với một người là Bí thư Tỉnh ủy như ông ta.
512 Sân bay quốc tế Vọng Hải. Vào lúc này, ở đường băng quốc tế thành phố Vọng Hải, có hơn 20 chiếc xe con đậu bên cạnh, nhìn về phía trước người đông nghìn nghịt, có thể ví như là đoàn người di động.
513 Buổi trưa, ở trong phòng tiệc khách sạn Vọng Hải, bữa tiệc được tổ chức rất long trọng. Một mặt là để đón tiếp lãnh đạo Tỉnh ủy và Trung ương, mặt khác là để chào đón các lãnh đạo mới về Vọng Hải nhậm chức.
514 Chính trị không chỉ có cạnh tranh và đối kháng, cũng không phải lúc nào cũng anh chết tôi sống, tôi đề xướng, anh phản đối. Lúc nào cũng như vậy thì không phải là một đất nước nữa.
515 Những lời này, Lý Thái Thạch tuy chỉ là nói giỡn, nhưng mỗi người đều cảm thấy trong lời nói không có ý châm chọc, mà ngược lại còn có sự chân thành. Loại trường hợp này, khiến hai vị thường ủy viên của thành phố Vọng Hải… Thành phố Vọng Hải trước kia, bất kể là tổ chức cuộc họp thường vụ hay là cuộc họp bí thư, bình thường đều là Thạch Nghị Vũ đảm nhiệm diễn viên chính.
516 Thái độ của Lý Thái Thạch, Nhiếp Chấn Bang hiểu được phải tiến thoái thế nào, mà trong các ủy viên thường vụ khác, Tề Tư Nguyên, Lưu Á Phu, Lâm Độc Hàn, Trương Tranh Quang, Lý Tường Thiên quan hệ với Nhiếp Chấn Bang đều rất tốt.
517 Dịch Sướng vừa ra cửa, Phó cục trưởng cục Công an, trủ trì toàn bộ công tác của cục, Tiếu Thiện Minh đổ mồ hôi đầy đầu, đứng ở cửa. Vừa nhìn thấy Dịch Sướng, Tiếu Thiện Minh liền hỏi: - Thư ký trưởng Dịch, thật là ngại quá, quấy rầy các vị lãnh đạo trong tình hình thế này.
518 Những lời này cũng khiến cho quần chúng được dỗ dành mà mỉm cười. Trong đám người, có một số người lớn gan, càng lớn tiếng nói: - Chủ tịch Nhiếp, có những lời này của ngài, chúng tôi tin tưởng Chủ tịch, tin tưởng chính phủ.
519 - Đồng chí Lưu Minh Vũ, theo ý của đồng chí, trách nhiệm lần này là thuộc về các xí nghiệp và công ty đó, vì họ không thứ thời, không chịu đến đây? Giọng nói của Nhiếp Chấn Bang rất bình thản nhưng ý tứ trong lời nói cũng không hề khách khí.
520 Điện thoại gọi rồi, Nhiếp Chấn Bang cũng đã yên tâm. Với mối giao tình giữa hắn với mấy người kia, không thể nghi ngờ, như đã nói, đây chỉ là vấn đề thời gian.
Thể loại: Khoa Huyễn, Huyền Huyễn, Võng Du, Đô Thị, Xuyên Không
Số chương: 79