101 "Nàng đã đến rồi. " Một tiếng đáp lại nhìn như dịu dàng, nhưng khi Hoàng đế xoay người nhìn Linh Phi, trong con ngươi lại không chút độ ấm, cũng không có nửa điểm cảm xúc: "Ái phi, ngồi đi, trẫm đã mời vị thái y có y thuật cao siêu tới giúp nàng nối xương.
102
103
104
105
106
107
108
109
110
111
112
113
114
115
116
117
118 Loại cảm giác tức giận này đã bị hắn kiềm chế ba năm, ba năm qua, hắn luôn sống trong sự hối hận tại sao lúc ấy không mang nàng theo!!Nếu như lúc ấy mang nàng theo, có phải sẽ không có ngày hôm nay không?Nguyệt Như Băng, cái tên này là điều cấm kị hắn không dám đụng vào, ba năm vừa là mộng đẹp, nhưng cũng là ác mộng.
119 Dường như nhìn ra suy nghĩ của Mộc Ly, Vũ Tiêu Nhiên khổ sở hét một tiếng: "Nàng giả ngu cũng được, chống đối cũng được, Thượng cùng Bích Lạc, hạ tận Hoàng Tuyền*, đời này kiếp này, ta quyết sẽ không để nàng có cơ hội trốn khỏi ta.
120 Tên đối với hắn mà nói đơn giản chỉ là một danh hiệu, mặc kệ gọi là gì, chỉ cần người này là nàng, thì đây chính là bảo bối của hắn, là tất cả của hắn, bởi vì nàng, chính là cả thế giới của hắn!Tim Mộc Ly run lên bởi vì những lời nói thâm tình này của hắn, đây là vị Hoàng đế tiếc chữ như vàng, cả ngày lạnh băng đó sao? Dường như không quá giống rồi? Chỉ là nàng biết, người khiến cho hắn chờ đợi sâu nặng như thế cũng không phải là mình, không lý do, trong lòng đột nhiên hơi khó chịu.