1 Chap 1 Người thật xinh đẹp nha! “Như Phi, người không thể đi được. ” Bên cạnh là một nha đầu được hóa trang đang gắt gao lôi kéo một vị nữ tử tuyệt sắc, nàng là Hoàng Phi mà đương kim Hoàng Thượng thương yêu nhất, Như Phi từng là người trong chốn võ lâm tên là Ngọc Hồ ngàn mặt cũng là mỹ nhân đệ nhất giang hồ, cùng lúc ấy nàng bất ngờ gặp gỡ thái tử của Hoàng Thượng.
2 Chap 2 Tên ta là Bảo Bối Như phi không nghĩ tới nàng đột nhiên sẽ toát ra một câu như vậy, mọi người đều ngây ngẩn cả người. Tiểu cô nương nhìn xuống phía dưới lại ngẩng đầu lên hỏi:“Các người đang nhìn gì vậy?” Hoàng phi phục hồi tinh thần lại: “Chúng ta muốn đi xuống hái hoa Huyết Linh Lung, nhưng lúc trước đã có hơn hai mươi người đi xuống đều không có đi lên.
3 Chap 3 Ta dùng hoa hồng để trao đổi với người Bảo Bối nghĩ là nàng không chịu, vội vàng nói: “ ta không phải lấy không của người, mà ta dùng hoa hồng để trao đổi a.
4 Chap 4 Con hổ tên là Tiểu Ngoan Bảo Bối cầm trâm gài tóc vui vẻ chạy tới con hổ to lớn trước mặt “Tiểu Ngoan, ngươi xem, có xinh đẹp không, so với cái lần trước ở trên đường cái thì cái này xinh đẹp hơn, đúng không.
5 Chap 5 Xe ngựa kéo phòng ở Như phi ngây ngẩn cả người, đã nhiều năm rồi không có ai xưng hô với nàng như vậy. “Ta là Tô Nhã a. ” Nữ tử vui vẻ nói. “Tô Nhã?” Như phi cẩn thận nghĩ nghĩ “A? Tô Nhã, nữ nhi của Tô thần y, ngươi như thế nào ở trong này? Năm đó nghe nói ngươi kiên trì phải gả cho cuồng ma Vua Lục Thiên, người nhà kiên quyết không đồng ý, kết quả là ngươi lựa chọn nhảy xuống vực , chẳng lẽ hắn là?” Như phi xoay người nhìn bên cạnh khuôn mặt hung ác của Lục Thiên.
6 Chap 6 Hắn đẹp quá a! Nhìn nhóm Như phi không nhịn được cười, Tô Nhã lại càng khó chịu, nàng chùi nước mắt. Như phi thấy vậy liền thu tiếng cười lại: “Này, kỳ thật, cái kia, ta.
7 Chap 7 Bảo hộ ca ca xinh đẹp “Cha, nương, ta quyết định muốn cùng di đi. ” Sáng sớm tỉnh lại, liền trông thấy Bảo Bối hiên ngang lẫm liệt đứng chờ bọn họ ở trước động khẩu*.
8 Chap 8 Bảo Bối rời núi “Lần trước phụ thân không cho ta mang chúng nó đi ra ngoài, nói sợ người khác thấy, lần này ta đem vải bố bịt kín hết chúng nó, như vậy không ai nhận ra được.
9 Chap 9 Ta không có rủa ngươi a. “Đứng lên đi. ” Như phi ngồi xuống, cũng ý bảo Bảo Bối tiến vào. Bảo Bối tiến đến bên cạnh Như phi, thấp giọng hỏi nói:“Vì sao lão nhân như vậy cũng muốn hướng người quỳ xuống như vậy, cha ta nói chỉ có tiểu hài tử mới bị quỳ xuống.
10 Chap 10 Ta đánh nhau rất giỏi nha! Mặc Huyền buông chén trà, nhìn phía mặt háo sắc đang chảy nước miếng của Bảo Bối, chỉ chỉ Bảo Bối “Nàng là?” Như phi cười cười “Mẫu phi đang muốn giới thiệu, nàng tên là Bảo Bối, ta nhờ nàng đến bảo hộ ngươi!” “Bảo hộ ta?” Vẻ mặt thật háo sắc, càng lo lắng ình sẽ bị nàng ăn, trong phủ những người khác cũng là vẻ mặt không thể hoài nghi đầu hướng về Mặc Huyền cùng ánh mắt đồng tình.
11 Chap 11 Kém đến quá xa Bảo Bối nhìn thấy Trương mụ đang đánh giá mình, liền đối với nàng mỉm cười ngọt ngào:“Trương mụ, ta đến giúp người cầm nha. ” Tiếp nhận món đồ từ trong tay Trương mụ đưa vào trong phòng của thiếu gia.
12 Chap 12 Ta lần này hiểu lầm rồi? “Ngươi đã trở lại!” Bảo Bối cười ngọt ngào liền xông vào trong phòng, nha đầu bên người chưa kịp cởi áo khoác Mặc Hiên.
13 Chap 13 Không cho người khác khi dễ hắn Mặc Hiên ngạo mạn nhìn thoáng qua Bảo Bối, người này đang cúi đầu, tay cầm một áo choàng dài màu trắng, hẳn là Trương mụ để lại.
14 Chap 14 Vì thiếu gia mài mực Khi nàng quay về luôn thích hái đóa hoa nhỏ đem về, lặng lẽ chạy vào trong phòng thiếu gia, cắm vào trong bình hoa trên bàn sách của thiếu gia.
15 Chap 16 Giúp ta cứu bức tranh Bút trong tay nàng rớt vô số lần, một giọt nước mực nhỏ xuống trên bức họa, nhỏ xuống ở trên trán hắn, bảo bối cuống cuồng bỏ lại bút lông, bàn tay nhỏ bé sượt qua, làm nước mực càng thêm lấm ra, Bảo Bối nôn nóng khiến đầu cũng bắt đầu đổ mồ hôi.
16 Chap 15 Nữ tử trong bức tranh Xe ngựa dần dần tăng tốc độ nhanh hơn, chạy đi lên phía trước. Xe ngựa cuối cùng cũng dừng ở bờ sông. “Thiếu gia, đã đến nơi rồi.
17 Chương 17 Cá ăn bánh bao, ta ăn cá “Làm sao vậy?” Bên cạnh truyền đến thanh âm dễ nghe. “A, Cao công tử, tiểu cô nương này muốn ta xóa nước mực trong bức tranh, nhưng điều này sao có thể làm được?” Chưởng quỹ chỉ chỉ Bảo Bối, lộ ra vẻ mặt khó xử.
18 “Tốt lắm!” Vài nét bút đi xuống, Cao công tử buông bút lông xuống, trên trán người trong bức họa dính nước mực được hắn biến hóa, biến thành một đóa hoa,đứng ở trên trán, làm cho khuôn mặt Mặc Huyền vốn là tuấn mỹ mang theo một phần xinh đẹp, càng thêm xinh đẹp.
19 Chap 19 Thấy nam nhân đẹp mắt đều gọi ca ca xinh đẹp “Cho ngươi!” Qua một hồi, Bảo Bối liền đem cá nướng chín đưa cho hắn, hắn sớm đã ngửi thấy mùi cá thơm ngào ngạt, cảm giác cũng muốn ăn nên nhanh tay nhận lấy.
20 Chap 20 Thiếu gia so với cơm quan trọng hơn Hắn đột nhiên nhớ tới ban ngày Trương mụ có nói, mỗi ngày buổi tối Bảo Bối đều ở ngồi trước cửa ngắm tranh.