81 Mộc Ly nghe hắn nói vậy, thân thể run nhẹ, trong lòng rét lạnh, từng tấc bị đóng băng. Người ta nói vô tình nhất chính là bậc đế vương không phải không có đạo lý, ngay cả con ruột mình còn có thể lợi dụng thì làm gì còn tình người nữa? Quyết tuyệt như thế, tàn khốc như thế, hắn có nghĩ tới không, hắn cũng đã từng bị chính phụ hoàng của mình lợi dụng như vậy? Thất vọng đau khổ, Mộc Ly không quên hỏi thăm cả nhà hoàng gia một hồi, quả nhiên là cha nào con nấy.
82 “Sao vậy?” Hắn đã bước tới cửa, bóng dáng hiu quạnh chợt khựng lại. Nhìn hai thị vệ đang cung kính quỳ trước cửa, Mộc Ly mở miệng, giọng điệu hàm chứa ý cầu xin, nàng nói: “Ta muốn ra ngoài một chút, xem thời đại thái bình thịnh thế không ai xâm phạm, cũng vĩnh viễn không xâm phạm người khác mà người tạo nên, được không?”Thời kì thái bình thịnh thế, không bị người xâm phạm, cũng không xâm phạm người, có lẽ là lý tưởng của tất cả hoàng đế.
83 Chắp tay sau lưng, Mộc Lưng vừa đi vừa hát tới Ngự Thư phòng, lúc đi ngang qua hoa viên, nhìn mấy nữ nhân đang nói chuyện phiếm trong đó, vốn Mộc Ly định bỏ đi luôn, không ngờ đối phương không tha cho nàng.
84 Thiếu, sẽ thêm vào sau. .
85 Linh Phi tái mặt nhìn Mộc Ly đang đắc ý, lạnh lùng hừ mũi, mắt phượng phẫn nộ nhìn thẳng vào Mộc Ly: “Các ngươi không dám động thủ, vậy để bản cung đích thân giáo huấn con tiện nhân này!”Dứt lời, Linh Phi ngẩng cáo đầu, vẻ mặt vặn vẹo tà ác, trước mặt đám mỹ nhân bước tới chỗ Mộc Ly.
86 Sau đó, Mộc Ly còn chưa kịp động thủ, Linh Phi vẫn chưa kịp tới chỗ Mộc Ly, đột nhiên một cẩm y vệ nhảy ra cản đường. Chỉ thấy cẩm y vệ kia chạy tới trước mặt Linh Phi, cung kính hành lễ: “Linh Phi nương nương, để bọn nô tài giúp người!”Trên mặt Linh Phi hiện lên nét mừng rỡ, nhưng lập tức lại vặn vẹo, nói với hai cẩm y vệ: “Vậy làm phiền.
87 Hai thị vệ hoàn hồn, nhìn nhau xấu hổ, thầm nghĩ tốc chiến tốc thắng. Mộc Ly toàn lực xuất ra một chưởng, một tên cẩm y vệ lắc mình né được, điểm vài cái lên người Mộc Ly, nháy mắt Mộc Ly bị định trụ, không thể động đậy, chỉ có cặp mắt muốn phun lửa nhìn Linh Phi đang đắc ý.
88
89
90
91
92
93
94
95
96
97
98
99
100 Những người trong cuộc đều đã rời khỏi, các phi tử xem kịch vui cũng rối rít đi từ Ngự Hoa Viên trở về cung của mình, chỉ để lại Như Phi ngẩn người rất lâu nhìn Ngự Thư Phòng, và Linh Phi còn đang ngây ngốc chưa lấy lại tinh thần, chờ đến khi bị nha hoàn lay gọi Linh Phi mới chuẩn bị trở về cung điện của mình.