81 Chỉ có cảm giác sự ôn nhu của anh ta mang theo mục đích nào đó, song lại không rõ là cái gì ”Đang trách tôi?”Thấy cô không có phản ứng, Ninh Nam lại hỏi.
82 “Yêu kiều “, hộp đêm nổi tiếng ở Mộng Thành. Ý nghĩa gợi cảm của Yêu kiều không phải để chỉ phụ nữ, mà là đàn ông, những người đàn ông còn yêu kiều hơn cả phụ nữ.
83 Lời của hắn ta, như một mũi dao, nhấn vào chỗ đau của Hàn Cảnh Thìn. Trong chốc lát con ngươi của Hàn Cảnh Thìn biến thành âm u, đứa em trai anh thấy tội lỗi trong bao năm, vừa gặp mặt, đã đem anh đi bán vào nơi đây.
84 Lạc Phong đặt tay lên làn da đang run rẩy của anh, cảm nhận nỗi đau của anh, cười đến tà mị. Hàn Cảnh Thìn cắn chặt đôi môi, trên mặt vì đau đớn mà đã biến thành trắng bệch.
85 Trước khi bước vào, Hàn Dật Thìn nhắc nhở Noãn Noãn. ~Thật ra đúng là như vậy, anh ta mặc dù đã đem bán Hàn Cảnh Thìn cho Yêu Kiều, dựa theo quy tắc của nghề này, anh cũng không có quyền can thiệp nữa.
86 Tô Noãn Noãn ngây ra, lần đầu tiên biết được, thì ra đàn ông cũng có thể sinh địa như yêu nghiệt thế này. “Hàn đại tổng giám đốc, sao lại rảnh rỗi thế này.
87 “Hàn Cảnh Thìn, hóa ra đây chính là người con gái mà anh vẫn một lòng nhớ đến ?”Lạc Phong trong tâm thầm nhủ, thật muốn lập tức băm nhỏ cô ta ra ! “Có điều đây là người em trai Hàn Cảnh Thìn đưa đến, tôi đương nhiên sẽ cho gặp mặt, có điều, chỉ ình cô ta gặp.
88 “Cảnh Thìn, anh sao thế?”Tô Noãn Noãn phát giác ra trên mặt anh xuất hiện hai đốm hồng kì lạ. “Em mau đi đi!”“Cảnh Thìn, anh rốt cuộc sao thế? Bọn họ có làm hại anh không?”Tô Noãn Noãn thương tâm nhìn anh, lại bị anh mẫn cảm đẩy ra!“Em đi mau, ở đây nguy hiểm lắm!”Anh ta đã có chút mất khống chế, tác dụng thuốc đến nhanh quá, anh không muốn làm ra việc đáng hổ thẹn với cô, hơn nữa Lạc Phong lại còn đang ở đây.
89 “Tôi cứ muốn cô ta thấy anh mất kiểm soát, thấy chúng ta …!”"Tôi sẽ vĩnh viễn hận anh, cả đời này tôi đều nguyền rủa anh!" Hàn Cảnh Thìn phẫn nộ gầm lên, ý thức lại càng lúc càng k nghe lời nữa.
90 Đến hôm nay nhìn thấy Hàn Cảnh Thìn cũng phải chịu khổ đau như vậy, anh lẽ ra phải vui mừng. Song ngoài ý muốn, lại không có khoái cảm báo thù nào hết … Cô ngồi trên nền nhà, cơ thể run rẩy kịch liệt, hàn ý trong đáy tim lan tràn ra toàn cơ thể, đối với việc này, cô đã hoàn toàn không thể nào có sức lực để trấn tĩnh lại nữa.
91 Đột nhiên, máu tươi trào ra Hàn Dật Thìn gầm lên một tiếng, đẩy vội cô ra, con dao găm đã đâm vào thân thể, chỉ còn lại cán dao lộ ra ngoài. “Cô muốn tôi chết!”Anh ta nắm lấy ngực, kinh hoàng nhìn cô.
92 Tô Noãn Noãn trên mặt lúc này đã bị sưng lên như cái bánh bao, cô cắn môi cảm nhận thấy cái thứ ấm nóng tanh tanh kia, cuối cùng bị anh ta đánh đến nỗi hét lên “Cô muốn giết tôi! Tôi sẽ để cô chết trước!”Anh ta túm lấy tóc của cô, nhấc đầu cô lên, hai mắt đỏ ngầu nhìn cô.
93 “Hàn đại tổng giám đốc sao lại không cẩn thận như thế, lại bị một đứa con gái làm bị thương, có phải là muốn giết cô ta không, để tôi làm thay là được rồi.
94 “Hàn Dật Thìn, hôm nay cho dù anh có dùng tính mạng để bảo vệ tôi, tôi cũng sẽ không cảm kích anh đâu. ” ~ Cô nói rất chắc chắn, ánh mắt lại chăm chú vào vết thương trước ngực anh ta, một dao đó không phải là sâu, nhưng cũng đủ làm trọng thương, đó không phải kết quả cô muốn hay sao? Vì sao hiện giờ nhìn thấy anh ta máu chảy không ngừng, lại đụng vào lòng trắc ẩn trong tim.
95 “Hux … Người mà Lạc Phong tôi muốn giết, muốn sống mà bước ra khỏi đây, không dễ như vậy đâu. ” ~ Lạc Phong rõ ràng một bộ dạng không hề đem người anh ta mang đến để vào trong mắt chút nào.
96 Hàn Dật Thìn với Ninh Nam thở phào một cái, Ninh Nam lúc này mới buông Tô Noãn Noãn xuống, vuốt vuốt cằm cô, khen ngợi :“Nha đầu, biểu hiện bình tĩnh lắm.
97 “Anh không thích con gái khóc lóc, em không nhớ rồi sao?”Anh nhẹ nhàng lau đi nước mắt của cô, cười nói: “Nha đầu, em có động tâm chút nào không?”Noãn Noãn ngây ra, ý thức sau đó là cơ thể bỗng cứng lại, nước mắt vòng quanh nhìn anh ta.
98 Lam Mặc nhìn cơ thể cô yếu ớt, trên y phục lại toàn là vết máu, còn có gương mặt bị sưng lên kia, bản năng thương hoa tiếc ngọc làm anh ta đối với cô có chút đau lòng, đột nhiên kích động muốn đem cô ôm vào trong lòng.
99 “Đừng sợ, tôi nói rồi, tôi sẽ bảo vệ em mà. ”Anh ta cười tinh quái, chằm chằm nhìn vào con mồi không thể thoát được này. ~Noãn Noãn bị nụ cười quỷ mị của anh ta làm cho không thoải mái, song lại nghĩ đến là Ninh Manh nhờ anh ta bảo vệ mình, chắc là sẽ không có vấn đề gì.
100 “Ngủ ngon, Thất Thất của tôi, mơ giấc mơ đẹp nhé. ”Anh ta nhanh chóng buông cô ra, lùi ra ngoài phòng, nhìn biểu tình lúc trắng lúc hồng trên mặt cô, cười đến vô cùng sáng lạn, trong tim lại thầm nói: “Tối nay, nhất định cô sẽ “có “ giấc mơ đẹp.