221 Tình yêu của chúng ta, lại lần nữa bị anh giết chết rồi… … ~Noãn Noãn nhanh chóng chạy đến giữa đường, toàn bộ thế giới, giống như là vì thời khắc này, mà bước chân cũng chậm hẳn đi.
222 Đầu xuân. Bầu trời xanh trong với mặt trời như một miếng bọt biển nhẹ nhàng trôi trên đó. Trên thảm cỏ của bệnh viện, Ninh Manh đang yên lặng ngồi ở nơi đó, mặt đất dưới chân cô vẫn còn mang theo mùi vị tươi mới, trên cây lại là một màu xanh nhàn nhạt không ai biết tới của những chồi non mơn mởn đang lan tỏa.