181 Ngoài Noãn Noãn bị khó ngủ ra, còn có cả Hàn Cảnh Thìn và Lạc Phong. Trước khi đi ngủ, bác sĩ đã xử lý vết thương của Hàn Cảnh Thìn thêm một lần nữa. Trạng thái hồi phục rất tốt, Lạc Phong cũng được an tâm một chút.
182 Căn phòng ăn sang trọng, được bày trí theo phong cách của Pháp. Lạc Phong và Hàn Cảnh Thìn, Noãn Noãn và Tấn Tịch, bốn người ngồi đối mặt nhau. Thức ăn, vẫn là bữa ăn Tây mà Lạc Phong thường dùng, trước mặt bốn người họ đều bày những đĩa thức ăn giống nhau, chỉ có điều khẩu vị là dựa vào khẩu vị của Hàn Cảnh Thìn mà làm.
183 “Lạc Phong, mùi vị bị người khác tiêm vào người thế này dễ chịu không?”Hàn Cảnh Thìn nâng khuôn mặt hắn lên, tay kia, dần dần rút ra ống kim tiêm đang cắm trên tay hắn ta.
184 Địa điểm là tòa nhà văn phòng cao cấp nhất nằm ở nơi thịnh vượng nhất của Mộng thành. Tầng thứ mười tám, đã bị Hoàn Thịnh thuê lại, để dùng làm văn phòng công ty.
185 Ninh Nam để cho bản thân có nửa phút bình tĩnh lại. Lúc này, anh đang ngồi, còn cô đang đứng. Anh là lần đầu tiên nhìn cô ở góc độ từ dưới lên. Ánh nắng mùa đông xuyên qua lớp kính chiếu lên trên khuôn mặt cô, giữa đầu lông mày kia bị nhuộm lên chút lạnh lẽo, một đôi đồng tử đen nhìn không thấy đáy, đôi cánh môi mỏng kia tựa như một đôi cánh đang hơi hơi nhếch lên, đang tỏa ra một nụ cười cực kỳ quyến rũ, duyên dáng động lòng người, song lại thâm sâu khó lường.
186 Hàn Dật Thìn trên đường đí cứ đoán mãi xem ông chủ của Hoàn Thịnh có thể sẽ là ai. Vừa rồi nghe thấy tiếp tân xưng hô là Tô tổng, trong đầu bỗng quét qua 1 ý nghĩ, song lại cảm thấy k có khả năng đó.
187 “Vậy tôi chúc hai người hợp tác vui vẻ. ” Ninh nam đứng dậy, tùy ý kéo bộ đồ tây trên người một cái, tư thế khiến người ta thấy choáng ngợp, ,khóe miệng nhếch lên thành nụ cười cực kỳ mị hoặc, làm người ta không thể nhìn ra được thật giả.
188 Khách sạn quốc tế. Noãn Noãn khoác tay Hàn Dật Thìn, bước vào trong căn phòng đã được đặt trước. Mà người bọn họ muốn gặp, vẫn chưa hề đến. “Xem ra, người mà em muốn tôi gặp, cũng cao giá quá nhỉ, tôi cứ nghĩ là người đã đến rồi cơ đấy.
189 Hiệu quả cách âm của căn phòng riêng này rất tốt. Ghế sofa, lại càng mềm mại dễ chịu. Bố trí như thế này, đối với việc hoạt động trước bữa ăn, thật đúng là hợp lý vô cùng.
190 Như sét đánh ngang tai ! Anh đã đến muộn một bước rồi ! Hai người kia đột nhiên đông cứng lại. Sự xuất hiện của Hàn Cảnh Thìn, làm Noãn Noãn không còn mặt mũi nào mà đối diện, lại làm cho Hàn Dật Thìn kinh hoảng mà bị ảnh hưởng.
191 Người đàn ông này, không thể nào rời khỏi Yêu Kiều được, trừ phi, anh ta đã nắm được Lạc Phong trong tay. “Hàn Dật Thìn … Hiện giờ Yêu Kiều, đã không còn nằm trong tay Lạc Phong, cho nên, tôi cũng đã không còn chịu sự khống chế của hắn ta nữa.
192 Hàn Cảnh Thìn cả một đường ôm Noãn Noãn đến bãi để xe. Hơi thở của anh luẩn quẩn trên cô, lâu lắm rồi không được tiếp xúc gần với anh, được ngửi mùi hương quen thuộc trên người anh như vậy.
193 Đêm khuya. Ninh gia. Ba căn biệt thự đều sáng đèn. Dường như những người ở nơi đây, đều không có tâm trạng để ngủ. Căn phòng ngủ của Ninh Nam, cửa phòng đóng chặt.
194 Ban ngày, rất dài, luôn luôn mang đến cho người ta quá nhiều sự bốc đồng. Chỉ có đến đêm khuya, mới có thể tìm thấy được sự an tĩnh thuộc về trái tim mình.
195 Người con gái mạnh mẽ rất đẹp. Tương tự như Ninh Manh, cho dù đã bị dơ bẩn, bị tàn phá đến rách nát, cũng không hề lùi bước, cô độc mà kiêu ngạo đứng thẳng trong cơn gió lạnh, gương mặt lạnh lùng, như một linh hồn xinh đẹp mà kiên cường !Người con gái có tinh thần bị sụp đổ cũng rất đẹp.
196 Lúc Tấn Tịch đến nhà Noãn Noãn, đã là buổi tối, thật lạ, cô ấy không có ở nhà. Gọi vào điện thoại của cô, không thông, gọi điện thoại cho Hàn Cảnh Thìn, anh ta đang ở Yêu Kiều, không ở cùng Noãn Noãn.
197 Ở cửa thang máy, hai người đối mắt nhau, dưới ánh đèn ấm áp, gương mặt u ám của Tấn Tịch giăng đầy sương mù không nhìn rõ được cảm xúc, Noãn Noãn hoảng loạn chỉ có thể đứng ngây ra đó.
198 Hàng chữ ở màn hình tinh thể lỏng đang nhảy múa. Nhịp tim Noãn Noãn càng lúc càng nhanh. Len lén dò xét biểu tình của Hàn Dật Thìn từ trên bức tường thang máy mờ mờ, tay anh ta đang ôm chặt lấy cô, ánh mắt nhìn về phía trước.
199 “Em có biết không? Lần đầu tiên nhìn vào đôi mắt em, tôi đã muốn hủy đi sự trong trắng của em !” Anh ta cúi đầu chăm chú nhìn cô, con ngươi màu sẫm kia dưới ánh đèn càng phát ra sự âm u sâu thẳm, mang theo một loại tình cảm phức tạp làm người khác không hiểu được.
200 “Tôi đưa cô về nhà. ” Ngữ khí của anh ta vẫn bình tĩnh như cũ, bình tĩnh đến làm cô cảm thấy sợ vô cùng. ~“Oh. ” Noãn Noãn đáp lại một tiếng, ngoan ngoãn đi đằng sau anh ta, hai người vào thang máy để đến bãi để xe.
Thể loại: Xuyên Không, Dị Giới, Ngôn Tình
Số chương: 10