161 “Em … …nói gì thế?” Khó khăn lắm mới phản ứng lại được, Tấn Tịch lập tức chạy đến bên người cô, có chút lắp bắp hỏi :“Ninh Manh, em mở miệng nói chuyện rồi.
162 Đây là một hôn lễ cực kỳ xa hoa. Khách sạn cao cấp nhất ở Mộng thành, trong có một hội trường khổng lồ là hoa viên kiểu giữa trời, nghi lễ thành hôn của Ninh Nam và Noãn Noãn được định sẽ diễn ra ở nơi đây.
163 Đại sảnh sang trọng nhưng không thiếu đi vẻ ấm áp vang lên khúc nhạc cử hành hôn lễ, ánh mắt của khách mời đều dừng lại nơi cửa ra vào kia. Thời khắc này, Hình Tuệ, Lam Quân Kỵ, Trần Tiểu Dương, Tấn Tịch, Ninh Manh, Hàn Dật Thìn thậm chí cả Hạ Vi Điềm đều như ngưng thở, chờ đợi đáp án cuối cùng.
164 Tất cả những thứ này, có lẽ chỉ là một cái bẫy … …mà, cô đã tự nguyện cắn câu. “Các vị, vị này chính là Tô Noãn Noãn thiên kim của Tô thị, mọi người chắc cũng đều biết, cô ấy là vợ tôi, vào ngày mùng 7 tháng 7 năm nay, chúng tôi đã tổ chức hôn lễ, chỉ có điều bởi vì phụ thân cô ấy qua đời mà không thể không hủy bỏ, nhưng thân phận của cô ấy, là không có biến đổi, tập đoàn Tô thị, hiện giờ cũng vẫn do tôi quản lý.
165 Tô Noãn Noãn đã thử nghĩ đến hàng trăm tình cảnh nếu những bức ảnh kia bị lộ ra, song thế nào cũng không nghĩ tới sẽ xuất hiện trong hôn lễ này. Hạnh phúc cứ ngỡ sẽ đạt được trước mắt, đều vào phút này, xa rời cô mà đi.
166 “Đồ ngốc, tôi làm sao có thể cưới người phóng đãng như cô. ” Lời của anh ta, như vô số cung tên cắm vào trên thân thể cô, sự đau đớn lạnh lẽo, sự lạnh lẽo đến xương cốt, thương tích đầy người, lạnh thấu người.
167 Hôn lễ vẫn đang diễn ra… …Hạ Vi Điềm lặng lẽ lui ra, để chuẩn bị cho lát nữa ” làm lại nghiệp cũ”. Cô đã từng là một nữ sát thủ chuyên nghiệp, mà chuyên nghiệp nhất, chính là — cám dỗ.
168 Lam Mặc vốn là cao thủ tình trường, đối với mặt này lại càng chú trọng tới tình cảm cùng kỹ thuật, nếu không, lúc đó cũng không làm ra hành động khác người như vậy để Tô Noãn Noãn trở thành thiên thần gãy cánh.
169 Kim tiêm chứa đầy thuốc mê với tốc độ nhanh nhất cắm sâu vào da thịt anh ta. Cảm giác của Lam Mặc vẫn còn đang ở đỉnh cao nào đó, đang run rẩy. Đột ngột có biến chuyển, anh ta căn bản là không thể nào phản ứng kịp được.
170 “Tôi càng ngăn cản bản thân đi nghĩ một việc gì, thì sẽ càng suy nghĩ đến, cho nên, tôi muốn xem liên tục, xem liên tục, xem cho đến khi tê dại, xem cho đến khi không còn đau lòng nữa, xem cho đến khi không còn nhìn thấy là thương tâm nữa thì thôi, lúc đó tôi đã thành công.
171 Trong trận chiến tình yêu chứa đầy âm mưu này, là ai đã giương cao lá cờ tình yêu, dùng hết cả ôn nhu, lại là ai, dùng danh nghĩa của thù hận, giết chết sự thành tâm.
172 Trong bóng đêm, dường như nghe thấy tiếng trẻ sơ sinh đang khóc, rời xa cô, càng lúc càng xa … … ~Hàn khí lạnh lẽo từ bốn phía xâm nhập vào, tràn đầy trong cơ thể cô.
173 Cô cười nhẹ, giọng nói vừa nhẹ nhàng vừa mềm mại,“Ninh Nam, là anh đã tự tay giết chết con mình rồi !” ~Nghe xong, toàn thân Ninh Nam chấn động mãnh liệt, đẩy cô ra, lùi về phía sau.
174 Vì vậy, cô dựa vào bên giường bệnh, điên cuồng cười thành tiếng … … ~Tiếng cười của cô truyền vào trong tai anh ta, làm anh ta cảm thấy toàn thân đều không thoải mái chút nào, dường như có đang có một sứ giả của địa ngục tra tấn linh hồn anh ta.
175 Chương 176Tấn Tịch hơi hơi cứng người lại, song trên gương mặt vẫn không gợn chút sóng nào. “Dựa vào quan hệ của Ninh Manh và Tô Noãn Noãn, tôi can dự vào chuyện này cũng là rất bình thường, Ninh Nam, anh đa nghi rồi.
176 “Từ góc độ khách quan mà nói, thì Ninh Nam là người bị nghi ngờ nhiều nhất ! ~ Lam Quân Kỵ nghe câu trả lời của anh ta, lại không lập tức phản đối, mà lại rơi vào trong một hồi trầm ngâm suy nghĩ … … “Cháu đi tra xem, Mặc nhi nó không thể chết không rõ ràng như thế này được, còn nữa, phong tỏa tin tức, tuyên bố với bên ngoài về nguyên nhân cái chết, không thể dùng cái mà pháp y phán đoán được !” Ông có chút run rẩy mà nói những lời này, đối mặt với cái chết của Lam Mặc, còn có thể lạnh lùng như vậy mà suy nghĩ, tất cả đều dựa vào nhiều năm kinh nghiệm đã có.
177 Những nghi ngờ trước đây, tất cả đều được giải thích rõ sau khi được Noãn Noãn tường thuật lại. Câu chuyện của cô, như một ván trò chơi, cũng như một ván số phận.
178 Mục đích chỉ có một : hủy hoại cô ta! “Cô ta không được, vậy thì để anh, dù sao thủ hạ của tôi nam nữ đều có thể ăn. ”~ Lời nói của Lạc Phong mang theo ý vị trêu đùa, hắn ta cứ muốn xem xem người đàn ông mà Tô Noãn Noãn dẫn tới đây, liệu có phải là ai ai cũng sẽ cam tâm tình nguyện vì cô ta mà vứt bỏ tính mạng.
179 Động tác của anh rất chậm, âm thanh da thịt bị cắt ra, bị nghe thấy rất rõ ràng. “Được ! Tôi đồng ý, tôi đồng ý … … ” Lạc Phong không thể đánh bại anh được nữa, Hàn Cảnh Thìn chính là biết được nhược điểm này của hắn ta.
180 Có những người luôn vào lúc anh không phòng bị nhất mà bất ngờ đi vào cuộc sống của anh, lại rất dễ dàng bước vào trong tim anh, mà đến lúc anh phát hiện ra, thì tình cảm đối với cô ấy sớm đã là thâm căn cố đế rồi.