201 Một Tấn Tịch không giữ được bình tĩnh như thế này, cô là lần đầu tiên nhìn thấy. “Việc hủy hôn của anh và Ninh Manh, là do ai đề xuất ?”Noãn Noãn không giãy ra khỏi tay anh ta nữa, chăm chú nhìn vào anh ta, hơi mỉm cười.
202 Noãn Noãn hạ ly rượu xuống, nhìn hướng lên Ninh Nam, lại không hề quá kinh ngạc,“Thật đúng là trùng hợp quá. ” Ninh Nam cười cười, bước tới, ngồi xuống bên cạnh cô.
203 Bởi vì lúc này, đôi mắt của anh ta, là huyết sắc. Noãn Noãn cảm thấy sự nguy hiểm từ anh ta, bản năng mà đem thân thể nghiêng về phía đằng sau, lại vừa hay làm cho nơi mềm mại trước ngực lộ ra đường cong quyến rũ, hiện ra trước mặt anh ta.
204 “Đừng mà … … Xin anh … …” Cô cuối cùng cũng phát ra tiếng cầu xin, đem theo cả âm thanh khóc lóc trong đó. Ninh Nam làm như không nghe thấy, tiếp tục tùy ý dục vọng của mình mà thay đổi mọi tư thế, đem cô xem như một món đồ chơi tùy ý chơi đùa.
205 Sau khi từ Hongkong trở về, ngày tháng vẫn như trước đây mà tiếp tục trôi qua. Ninh thị, Hàn thị, Hoàn Thịnh, thế cục của ba công ty đã xảy ra chút biến đổi.
206 Y Bán Nguyệt nhìn thấy Noãn Noãn, lập tức kích động lên mà di chuyển, trong miệng phát ra âm thanh ưm ưm. Giống như đang, cầu cứu. ~Noãn Noãn trong tim run một cái, nhìn thần tình đau khổ của cô ta, không khống chế được mà từng bước từng bước tiến về phía đó.
207 “Đúng, kết quả là dương tính, em có thai rồi. ” Từng câu từng chữ anh ta đều nhấn mạnh mà nói, chính là để nhắc nhở Noãn Noãn, hãy tiếp nhận sự thật này đi.
208 Noãn Noãn ngẩng đầu lên, ý cười trên gương mặt càng thâm sâu hơn, “Thật đúng là con bài mê hoặc, Ninh Nam, điều kiện của anh, làm tôi động tâm rồi đấy.
209 “Anh đang đợi em … … ” ~ Hàn Cảnh Thìn đứng lên, nét mặt có chút thiếu kiên nhẫn. “Đợi em ? Đã xảy ra chuyện gì sao ?”“Cùng anh đi đến Hàn thị một chuyến, vừa rồi Hàn Dật Thìn gọi điện thoại đến nói, bảo anh đi đến đấy, cậu ta hình như đã tìm thấy người hầu năm đó rồi.
210 Trái tim đã bị tổn thương qua, đáng sợ nhất, chính là lại phạm phải sai lầm tương tự. ~—-Tô Noãn Noãn —-Ninh Nam đợi một tuần, Noãn Noãn vẫn là không có bất cứ hồi đáp nào, mỗi ngày đều kiên trì không thôi sai người đi tặng đồ cho cô, đôi khi cũng gọi điện thoại, Noãn Noãn đều có phản ứng rất lạnh nhạt.
211 Trong không khí, chỉ còn lại âm thanh tâm phòng ( tâm nhĩ của tim ) đổ sụp xuống, cùng với sự thê lương sau khi đột ngột kết thúc … …Toàn thân Noãn Noãn cứ run rẩy mãi, gục trên vai anh, nước mắt rơi liên tục.
212 Cô nhìn anh hạ bút, ký xong, cuối cùng đã thấy nhẹ nhõm. Ninh thị , chết chắc rồi ! “Để anh đưa em về thu dọn đồ đạc trước, phòng ở anh đã bảo người hầu dọn dẹp rồi, em cứ an tâm tĩnh dưỡng là được.
213 Noãn Noãn ngồi trên ghế xoay, đợi Ninh Nam đến. Điều nằm ngoài dự liệu là, Ninh Nam lại không hề tức giận mà xông vào, ngược lại biểu tình vô cùng bình tĩnh, bình tĩnh đến độ làm trái tim khó mà bình thường được của cô lại căng thẳng trở lại.
214 Mùa đông ở Mộng Thành rất lạnh. Noãn Noãn bận làm việc cả một ngày trời, vừa về nhà, đã cuộn tròn trên sofa. Mở tivi lên, không nằm ngoài dự liệu, khắp nơi đều là tin tức về việc Ninh thị bị thanh lý.
215 Cô nhất định không biết được rằng, đôi khi phụ nữ vô tình làm ra một vài động tác nào đó, lại có lực hấp dẫn đến chết người. Ví dụ như Hàn Dật Thìn lúc này, đã không nhịn được nữa cảm xúc muốn được hôn lên bờ môi cô.
216 Bến tàu ở bờ Bắc, là nơi liên kết giao thong vận tải đường thuỷ lớn nhất ở Mộng thành. Ninh Nam điên cuồng phóng xe tới bến tàu, xuống xe, hướng tầm mắt ra, khắp nơi đều là các công hang đủ loại đủ kiểu, có cái đang đc đóng công, có cái đang đc tập kết ở trên bờ, đôi lúc còn có tiếng còi của 1 chiếc tàu khổng lồ, toàn bộ đều là cảnh tượng tấp nập.
217 Hàn Dật Thìn cười cười, bờ môi mỏng nhẹ cử động : ” 10 ?” Thái độ rất khinh thị nói. Ngón tay anh ta nhẹ nhàng chạm lên các lá bài, sau đó dừng lại một lúc tại một lá bài trong đó, rút ra.
218 “Cá ngón tay cô ấy vậy, vẫn chơi ba ván tính thắng hai ván, anh thắng rồi thì đưa cô ấy đi, tôi thắng thì sẽ cắt một ngón tay của cô ấy, rồi sẽ chơi tiếp vòng sau.
219 “Đau quá ngất đi rồi. ” Hàn Dật Thìn lãnh đạm giải thích, ánh mắt lạnh lẽo vô cùng. ~Ánh mắt của Ninh Nam dời đi từ người mấy kẻ kia, nhìn vào người Hàn Dật Thìn, phẫn nộ nhìn anh ta.
220 “Anh đã thắng rồi, hai người đi đi … … “ Hàn Dật Thìn bước tới bên Noãn Noãn, trong mắt kia hiện đã không còn sát ý nữa, mà thay vào đó, chỉ còn lại sự lạnh lẽo của đống tro tàn tuyệt vọng.