1 Tiết sinh hoạt 15 phút, trước khi bắt đầu buổi học. Đang còn buồn ngủ vì đêm qua thức khuya làm 1 đóng bài tập chuẩn bị cho kì thi HSG tỉnh 12, úp mặt xuống bàn năm 1 chút thì có tiếng gọi :- "Anh gì ơi gọi lớp bí thư lớp anh ra đăng kí danh sách tiết mục văn nghệ cho lớp đi.
2 Ba năm học tôi có cái tật không thể sửa, đó là ngủ dậy muộn, thế nhưng chưa bị vào sổ lần nào. . Đã vào danh sách đi học muộn của trường thì mệt lắm, cắt học bổng tháng đó thì không nói làm gì, bị mắng sa sa trước lớp nữa mới nhục, h nghĩ lại 3 năm học ở cái lớp kỉ luật ăn vào máu thế mệt mỏi và chán chường biết nhường nào.
3 hắn tin thuyết phục nó đến sờn cả bàn phím điện thoại nó mới đông ý. - "Thôi được rồi 1 tuần ăn sáng nhá, mai chờ em ở căn tin sau tiết 2"Trời mình nói đùa thế mà nó bắt làm thật à, 1 tuần thì gần hết học bổng mịa rồi còn gì.
4 - "Bí mật! Em không nói được, hi`"- "Không nói thì thôi, ai cần nghe". Vậy là nó đã biết tên mình, phải nói chính xác có lẽ con nhỏ cũng biết khá nhiều về mình rồi, sao còn bày trò hỏi chặn xe đòi ghi tên nữa đây.
5 Thế rồi ngay hôm sau lại đến lớp, lại thêm mấy đứa trong lớp nữa có người yêu, nghe bọn nó kể chuyện mà thấy chạnh lòng. Một khi phong trào đã lên cao thì đứa nào đứa nấy nó đua nhau, nào tặng quà nào đi xem phim.
6 Làm sao để tìm được em trong cái trường này bây giờ, không lẽ đi từng lớp dò hỏi sao. Trong trí nhớ của tôi em hiện lên là 1 cô gái có đôi mắt hút hồn, đôi mắt chớp chớp nhìn tôi trong giây lát, khuôn mặt xinh như baby, dễ thương không thể tả nổi, em mặc chiếc áo khoác mỏng bên ngoài áo trắng đồng phục.
7 Đó là 1 buổi chiều mùa đông ở trường, ngôi trường đã trở thành 1 mái nhà, 1 kỉ niệm không thể nào quên. Mặc dù nhớ về nó là nhớ về những ngày thắng sởn cả gai óc, suốt ngày chỉ biết úp mắt vào sách vở, những nỗi lo và áp lực từ thầy cô và bạn bè.
8 - "H ơi, con bé đứng cạnh cửa sổ lớp em là ai đây?"Kẹo mút ngoảnh đầu lại, hướng về phía lớp nó, rồi quay rất nhanh lại phía tôi- "À, đó là M, hoa khôi lớp em đấy, sao anh hỏi nó?"- "Hình như trước đây anh gặp rồi thì phải, nhìn thấy quen quen.
9 Kẹo mút đã hỏi thẳng thế mình cũng không cần phải giấu diếm ý đồ nữa- "Uh. Giúp anh làm quen với M cái nha, hì hì?" Mình nhờ vả thế này có khốn nạn quá không nhở.
10 Nhớ lại trận đấu chung kết năm ngoài là không thằng nào trong lớp không tiếc hùi hụi. Đó thật sự là 1 trận đấu của máu và nước mắt. Lớp chúng tôi -11 lý phải đối đầu với đội bóng mạnh nhất trường trong trận cuối cùng, 12 lý.
11 Thấy "baby" đang đứng xem mình đá, máu dê trong người, à xin lỗi, máu nóng trong người trào lên cuồn cuộn, tưởng như có thể 1 mình tả xung hữu đột với cả đội bên kia.
12 Đang ngẩn ngơ suy nghĩ về kẹo mút thì nghe thấy tiếng bé:- Anh!- Gì em?- Anh ngắm em đấy à?- Đâu có, anh đang suy nghĩ cái này?- Sao cứ nhìn em thế, anh có nghe em kể chuyện không đấy?- Có mà, em bị gọi lên bảng thế rồi sao?- Thì hôm đó em có học bài cũ đâu?- Ặc, thì cứ chém gió thế, cuối cùng ổng cho con ngỗng rồi xuống, xấu hổ chả biết trốn ở đâu.
13 - Em ra xem anh đá lâu rồi, chắc anh không thấy,chúc mừng anh, hôm nay lớp anh lại thắng rồi. - Uh, tại cũng chưa gặp phải đội mạnh lắm, em có đi xe đạp không, để anh chở em.
14 Mấy ngày sau. . . bù đầu trong đống bài tập, tôi suýt quên cái hẹn học thêm lý với kẹo mút. Đến lúc nhận được tin nhắn của kẹo mút rôi mới nhớ ra. - "Anh đang ở đâu đấy,qua phòng tự học đi, em đang đây?"- Thôi chết, chờ anh 10 phút, anh đến ngay.
15 Tôi ôm em rất lâu, giữa cái tiết trời lạnh giá ấy, được ôm người mình yêu trong vòng tay cảm thấy ấm áp vô cùng. Em không nói gì cả, có lẽ mọi lời nói bây giờ là không cần thiết nữa.
16 Hiệp 1 diễn ra rất căng thẳng, bóng chủ yếu tập trung ở giữa sân, 2 đội tranh chấp rất quyết liệt, chúng tôi là những người đá tốt hơn nhưng không thể có 1 bàn thắng nào, những phút bù giờ, 12 toán được hưởng 1 quả đá phạt trược tiếp khá gần khung thành, đội trưởng 12 toán đứng trước bóng, hắn không sút thẳng mà đẩy bóng qua cho 1 cầu thủ khác, bóng đi sệt bay căng như kẻ chỉ về phía thủ môn, không thể bắt dính, H ( thằng thủ môn đội mình phải đẩy ra), 1 tình huống hỗn loạn giữa khung thành, không biết như thế nào mà khi tôi may mắn nhìn thấy bóng thì nó.
17 - "Anh đúng là kẻ vô dụng. " Tôi nói trong tiếng cười chua chát- "Anh, anh đừng nói thế, anh không vô dụng, anh đã cô gắng hết sức mình rồi mà. " Baby động viên tôi.
18 Trước đây mình chưa chờ thằng nào quá 15p, không đến là thôi, vậy mà vì em, mình chờ được đến những. . . 30p. Lần này phải phạt em 1 trận mới được. Ông cha ta đã dặn rồi " dạy gấu từ thưở còn thơ, dạy vợ từ thưở bơ vơ mới về", không nghe không được.
19 Tôi quyết định nhắn tin cho kẹo mút:- "Em gái, mấy ngày nay em thế nào, mai anh thi rồi, không nhắn tin chúc anh thi tốt à?"30p. . . . . . . . không thấy trả lời:- "Em giận anh à? Anh xin lỗi, em gái tha lỗi cho anh đi, tội anh kìa.
20 - Được rồi, anh ở đây mà, em nín khóc đi. Con bé cười rất nhiều nhưng cũng rất dễ khóc giống y như trẻ con vậy,. . . những giọt nước mắt nóng hổi của em làm ướt cả 1 bờ vai tôi, những giọt nước mắt ấy.