1 Hứa Mịch tắm rửa xong đi ra, trong phòng vẫn chưa có bóng người, cô biết chắc chắn rằng Du Ninh Trạch còn chưa có trở về. Cô vừa lau tóc vừa nghiêng đầu nhìn thoáng qua đồng hồ treo tường, bây giờ là chín giờ hai mươi phút.
2 Hai bên tai Du Ninh Trạch ửng hồng, “Được. ”
Tuy rằng Du Ninh Trạch không có kinh nghiệm, nhưng là đàn ông thì bản năng vẫn phải có, chưa ăn thịt heo cũng thấy heo chạy mà.
3 Thời điểm Hứa Mịch tỉnh lại là đã hôm sau, cô có chút mơ mơ màng màng nhìn quanh phòng. Lơ mơ một lúc mới sực tỉnh, đây là phòng tân hôn của cô và Du Ninh Trạch.
4 Hai bên má Du Ninh Trạch đều bị Hứa Mịch bóp nắn đến ửng đỏ, cô còn cố tạo đủ loại hình dạng trên mặt anh. Thế nhưng Du Ninh Trạch lại không tức giận, ngược lại anh còn mỉm cười, đôi mắt cong lên, cặp lông mày dày đậm xinh đẹp mang theo ý cười, anh không cam chịu yếu thế, vậy là lấy tay vòng qua eo cô mà cù lét.
5 Rất kinh người, không cần dài dòng đã sớm buộc chặt trạng thái tinh thần của Hứa Mịch. Du Ninh Trạch ở trên người cô điên cuồng đốt lửa, nhưng mà phút chót lại không tiến vào.
6 Trương Mộng nói lời thấm thía: “Chuyện này rất là khó nói nha, quan hệ của mẹ chồng con dâu trời sinh đã khó xử lí rồi. Dù cho có là một bà mẹ trắc ẩn như thế nào, sau khi con trai cưới vợ về nhà, một người mẹ luôn có loại cảm giác bức bối bị con dâu giành mất đứa con trai yêu quý của mình.
7 Editor: PNam Tiểu Hỉ
Sáng sớm ngày hôm sau, theo lịch hẹn Hứa Mịch đi cùng với Trương Mộng đến sân bay, chuẩn bị đi Hồng Kông dự tiệc mừng tuổi của con trai cô bạn Phương Diệc Mông.
8 Editor: PNam Tiểu Thư
Vốn rằng hôm kia Du Ninh Trạch có chuyến công tác đến Hồng Kông, trùng hợp hai ngày này anh có một cuộc nghiệp vụ qua lại với Lộ thị, cho nên vừa lúc bị kéo đi tham dự tiệc mừng tuổi này.
9 Editor: PNam Tiểu Thư
Hứa Mịch nỗ lực làm cho bản thân mình bình tĩnh lại, gấp gáp thở phì phò cũng không quên cười nhạo Du Ninh Trạch: “Du Ninh Trạch, có phải không có em bên cạnh, anh lại cùng tay phải “yêu thuơng” đúng không? Tay phải không làm thỏa mãn anh, cho nên bây giờ gặp em anh mới lên cơn đói khát như vậy hả?”
Cô vừa nói xong, lập tức cảm thấy vô cùng hối hận.
10 Editor: PNam Tiểu Thư
Hứa Mịch nghe Du Ninh Trạch nói xong, lập tức nhìn Lộ Tri Ngôn với cặp mắt vô cùng căm phẫn, “Cũng là anh tốt hơn người nào đó! Bọn em nói chuyện vui vẻ như vậy mà anh ta lại nói là cảm thấy đau đầu, đây là đả kích nhiệt tình của bọn em.
11 Lúc trở về, Phương Diệc Mông và Trương Mộng ngồi ghế sau, còn Du Ninh Trạch thì ngồi ghế phụ lái cạnh Lộ Tri Ngôn nói chuyện với anh ta. Trên đường đi, thỉnh thoảng Lộ Tri Ngôn lại lướt qua kính chiếu hậu nhìn cặp mắt đỏ hồng của người phụ nữ phía sau đang tỏ ra không có gì hướng ra ngoài cửa sổ kia.
12 Đi khoa sản phụ, Hứa Mịch cảm thấy đầu óc choáng váng, quả thật là người tính không bằng trời tính! Trời ạ, làm sao có thể như vậy được chứ. Cưới chui còn chưa tính, vừa kết hôn chưa tới một tháng thì đã có thai! Cô còn chưa có chuẩn bị tốt tinh thần để làm mẹ mà! Không đúng, phải nói là ngay cả làm vợ cô còn chưa có thích ứng được hoàn toàn.
13 Bởi vì tối hôm qua ngủ sớm, cho nên sáng hôm sau, chỉ hơn bảy giờ một chút, Hứa Mịch đã tỉnh giấc. Tuy rằng nửa đêm vì quá nóng là tỉnh lại tận hai lần, nhưng mà cũng may cả đêm không có mộng mị gì hết, cô ngủ một giấc vô cùng thoải mái.
14 Du Ninh Trạch nhìn vẻ mặt ra chiều sám hối của Hứa Mịch, anh phì mũi không chút do dự vạch trần cô: “Thật không có thành ý!”
Hứa Mịch: “Em rất là có thành ý đó.
15 Khi Hứa Mịch rời khỏi phòng ngủ, Du Ninh Trạch đứng trước cửa nhìn cô, đôi mắt cong lại như một vầng trăng, anh cười tủm tỉm, giống hệt như một con mèo ăn vụng, “Đã thuyết phục được.
16 Editor: PNam Tiểu Thư
Thật ra Hứa Mịch luôn nhớ Lí Phỉ. Ngày còn học trung học, Lí Phỉ là bạn ngồi cùng bàn với Dư Đồng Nam. Sau khi tách lớp với nhau, mỗi khi cô đi cùng Dư Đồng Nam, cô ta sẽ ngẫu nhiên theo đuôi hoặc đến lớp tìm anh ta.
17 Editor: PNam Tiểu Thư
Hứa Mịch cầm một miếng khoai tây đưa đến bên miệng Du Ninh Trạch nói: “Anh ăn thử một chút thôi, thật ra thì khoai tây rất là tốt đó nha.
18 Editor: PNam Tiểu Thư
Cách rất xa Lí Phỉ rồi, Du Ninh Trạch lập tức không hề che giấu biểu cảm khâm phục với Hứa Mịch, “A Mịch, em thật lợi hại. ”
Hứa Mịch mắng người xong rồi, hiện giờ trong lòng thập phần thống khoái nói: “Chuyện đương nhiên, đối phó với loại người này chúng ta không cần phải khách khí.
19 Editor: PNam Tiểu Thư
Mẹ Hứa nín khóc mỉm cười, “Đều sắp làm mẹ người ta rồi, còn chưa ra dáng của một người mẹ nữa. ”
“Con học theo mẹ thôi, mẹ sao thì con thế mà.
20 Editor: PNam Tiểu Thư
Mẹ Hứa nín khóc mỉm cười, “Đều sắp làm mẹ người ta rồi, còn chưa ra dáng của một người mẹ nữa. ”
“Con học theo mẹ thôi, mẹ sao thì con thế mà.