1561 Tiểu Thúy đã bay tới tốc độ nhanh nhất, giống như chớp giật, nhưng Vu Nhai vẫn cảm thấy quá chậm. Không có cách nào. Khoảng cách từ thị trấn Hồng Phong tới vương quốc Lạc Thiên vẫn quá xa.
1562 Hắn đang run rẩy. Nếu như bây giờ có người nhìn thấy hắn, tuyệt đối không thể tưởng tượng được hắn chính là Ngọc đại soái, người luôn bình tĩnh, dường như không có gì không làm được kia.
1563 - Vâng, Lam Sương thần vương. Trên mặt các Thần Tướng Cổ Duệ chợt lộ vẻ kinh ngạc, vui mừng. Ngay cả bọn họ cũng không nghĩ tới, Lam Sương thần vương lại bất ngờ xuất hiện ở nơi này.
1564 - Đúng, so với hai đại đế quốc, nội tình Bách tộc chúng ta vẫn quá yếu. Rất nhiều chủng tộc đều bị ngăn cách. Ngay cả đường cho đúng là đường cũng không có.
1565 Thật ra, ta đã sớm giúp ngươi vạch kế hoạch. . . Hì hì, Minh bà bà vốn chính là người của đế quốc Ma Pháp, hơn nữa còn là người của gia tộc Mạc Luân Tạp Đế ở phía đông gần chúng ta.
1566 Kết quả, ngay thời điểm nàng "Xuân tình tràn lan", chợt phát hiện Vu Nhai đã phát ra tiếng ngáy thảm khốc. Dạ Tình tức thiếu chút nữa thì cởi sạch Vu Nhai sau đó mạnh mẽ ox.
1567 - Chuyện này. . . - Được rồi, ta đã quyết định. Ở trong liên minh bách tộc, lời nói của Vu Nhai càng ngày càng có lực uy hiếp. Cuối cùng mọi người chỉ có thể bất đắc dĩ đáp ứng.
1568 A, Vu đại ca mà Tuyết đoàn trưởng vừa gọi là ai vậy?Ách. . . Mọi người dường như đồng thời nghĩ đến một người. Tất cả chợt dừng động tác lại một lát. Nhưng ngay sau đó, bọn họ lại điên cuồng tập luyện.
1569 - Vị đại nhân này, van xin các ngài. Đây chỉ là chút tiền cuối cùng còn sót lại của chúng ta. Nếu như cũng bị lấy mất, chúng ta sẽ không sống nổi nữa.
1570 Tỉnh Phiêu Phong không giống với tỉnh Phong Vụ. Bởi vì nơi này là tỉnh lớn, có ý nghĩa chiến lược rất lớn. Bởi vậy, ở đây cũng bị mấy thế lực lớn khống chế.
1571 Vu Nhai trợn trừng mắt, trong lòng có chút nghi ngờ. Nơi này chính là tỉnh Phiêu Phong của đế quốc Ma Pháp. Tỷ lệ hắn có thể gặp phải người quen chắc hẳn là bằng không đi? Còn nữa.
1572 Đúng như hắn vừa nói, chính là hiếm lắm mới có một người không sợ pháp sư vong linh, có thể hỏi ra được nhiều chuyện hơn. Hắn căn bản không quan tâm Tu Tư có thể nghi ngờ hay không.
1573 Không quan tâm mục đích của các thế lực lớn là gì, đám người của đế quốc Ma Pháp đều đang cố gắng để tồn tại. Tuyết Lâm Thành cũng không phải quá lớn.
1574 Đúng vậy, nàng tuy rằng phát điên, nhưng thực lực lại không có giảm sút, chỉ không tiến thêm mà thôi. - Lồng đất. . . Vu Nhai trực tiếp vọt tới, chắn ở trước mặt Tô Lôi.
1575 Nàng liền tin vào câu chuyện bịa đặt của Vu Nhai, bắt đầu giải thích. Đối với chuyện Vu Nhai đại biểu đế quốc Huyền Binh điều tra Nguyệt Lâm Sa, tất cả mọi người không nghi ngờ.
1576 Dĩ nhiên chính là vì Ngôn thánh ma đạo sư vĩ đại của chúng ta. Đồng thời Vu Nhai cũng biết được vị Đạt Mộc gia gia kia cũng là thánh ma đạo sư. Câu nói kia chính là do Đạt Mộc gia gia nói.
1577 - Kết quả là ngay cả tên thật của ngươi ta cũng không biết. Ha hả, ta thật khờ. Cái gì ta cũng nói cho ngươi. Mãi đến thời khác khi ngươi hạ thủ giết ta, ta mới phát hiện ra, ngươi lại không nói gì với ta cả.
1578 Vừa rồi nàng chỉ muốn phát tiết sự khó chịu trong lòng mới để cho thủ hạ ném một ma pháp ra. Nàng muốn nghe thấy tiếng kêu trời trách đất từ phía dưới.
1579 Đám người trước mắt, một người hắn cũng không đắc tội nổi. Nếu như chỉ có một mình hắn, thật ra chẳng có gì đáng nói. Chết thì thôi, dù sao hắn cũng sắp xuống lỗ.
1580 Bởi vì bị khí thế Vu Nhai đè ép, đám người Tô Lôi đều không nói được lời nào. Thật ra Đạt Mộc gia gia muốn nói gì đó. Nhưng hắn đột nhiên phát hiện ra, không biết từ lúc nào, bên cạnh hắn đã xuất hiện vị pháp sư vong linh đi cùng Ngụy Linh.