21 Lôi Ân không nắm lấy thân rắn. Thân thể bóng loáng của nó trượt trong tay hắn. Lúc cả người hắn đều bị nó cuốn lấy, ánh mắt của nó cũng hiện lên sự lãnh huyết giống như mắt của hắn.
22 Trong ngôi biệt thự màu tro lạnh tràn đầy mùi hương nước hoa cỏ huân y, cả căn phòng màu tím, bóng người mặc áo đen lạnh lẽo tuy không hòa hợp với sắc màu dịu nhẹ như thế này, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy không quá phá cách bât thường.
23 Tổng bộ Địa Ngục Môn.
Sau một trận bụi đất mù mịt cùng tiếng súng chớp nhoáng khẩu hiệu dõng dạc vang lên cũng chính là lúc tiếng kèn tù và trên đỉnh tháp cổ bén nhọn truyền đến, một người đàn ông tuổi đã ngoài năm mươi, hai tắp chắp sau lưng, khí thế hiên ngang nhìn chằm chằm vào dãy núi trước mắt, phóng tầm mắt quan sát toàn bộ Las Vegas tựa như khắp mọi nơi đều nằm trong lòng bàn tay của ông ta.
24 “ Cảm ơn!” Tình Không tiếp nhận, cười một cái với người đó.
Người đến là một chàng trai rất trẻ tuổi, anh tuấn khí thế bức người, gương mặt hoàn mỹ, khí chất bất phàm, mặc âu phục màu trắng, khoang tay đứng đấy.
25 “ Ế…. ” Tình Không trợn tròn mắt nhìn.
Lôi Ân không còn kiên nhẫn bèn quát: “ Nhanh lên!”
Hắn là một người đàn ông luôn cao cao tại thượng như vậy mà lại vì cô….
26 Cô lấy tay chạm nhẹ vào bàn chân đã sưng đỏ. Rất đau đớn. Lúc thu tay lại thì có một bàn tay to lớn xuất hiện giữ lấy mắt cá chân khéo léo của cô.
Lôi Ân lấy từ bên hông một con dao nhỏ Thụy Sĩ, đậm xuống chân của Tình Không.
27 Lôi Ân tựa hồ ngay cả thời gian suy nghĩ cũng không cần, trả lời rất nhanh: “ Tám tuổi!”
Còn nhỏ như vậy sao? Tình Không không hiểu sao lại cảm thấy ngực mình nhói đau, thân phận giống như của hắn nhất định cả đời này đều gắn với máu tanh.
28 Tình Không oán hận từ dưới đất đứng lên, một đôi giày da đột nhiên xuất hiện trước mặt cô.
“ Băng Sơn?” Tình Không nhìn khuôn mặt lạnh như băng lộ ra trước mắt, thậm chí còn cười ra tiếng.
29 Một màn chào hỏi khách sáo rùng mình qua đi, ánh mắt Vili nhìn Lôi Ân tràn đầy khâm phục cùng thưởng thức.
Ông thật sự không ngờ, người nắm giữ cả một tổ chức hắc đạo khuynh đảo cả thế giới lại là một người trẻ tuổi như vậy.
30 Đi vào một cửa hàng bán đồ lưu niệm, ánh mắt của cô ngay lập tức nhìn chằm chằm vào một quả cầu thủy tinh bày trên giá hàng.
Thủy tinh tinh khiết sáng bóng, bên trong là một bông tuyết màu tím, Tình Không cơ hồ chỉ liếc mắt qua nó thôi cũng đã thích ngay rồi.
31 Mộ Tình Không xuống xe, ngay lập tức bị Dịch Hàn bắt lên xe của hắn.
Việt Trạch nhìn Tình Không lên xe của bọn họ, cậu hổn hển đá bánh xe, hét lên: “ Mộ Tình Không! Mộ Tình Không! Không cần phải đi theo bọn chúng!”
Nhưng mà, những người này cũng không cưỡng cầu cậu, chỉ lặng lẽ để mặc cậu đứng trước xe một khoảng.
32 Đám người đuổi theo phía sau khi nhìn rõ người trong xe thì vội vàng thu hồi súng lại, cung kính đứng ở một bên.
Hắc Ngân Thánh cúi đầu, nhìn vẻ mặt sợ hãi của cô gái trong lòng, thân người lạnh run, hai tay gắt gao giữ chặt lấy áo hắn cứ như cọng rơm cứu mạng cuối cùng.
33 Tình Không lúc rời khỏi khu biệt thự kia chỉ mang theo duy nhất một quả cầu thủy tinh.
Cô biết trừ bỏ Lôi Ân, ở trong thành phố này vẫn có người đang gắt gao theo dõi cô.
34 “ Mặc kệ hắn ta có chạm vào em hay không, em vẫn là của ta!” Cuối cùng, hắn bổ sung thêm một câu ở bên tai cô.
Thân nhiệt quen thuộc như vậy, giọng nói mê hoặc quen thuộc như vậy, đều khiến Tình Không không thể miễn dịch.
35 “ Không! Đại tiểu thư, cho tôi ở lại được không?”Tô Khuynh biết uy hiếp được Hắc Ngân Thánh chỉ có một, đó là Mộ Tình Không.
Tô Khuynh hèn mọn quỳ trước mặt Tình Không, cô chấn kinh lùi về sau hai bước, nhìn người đàn ông trao quyền chủ đạo cho cô kia, Tình Không cảm thấy vô lực.
36 Sát mẫu chi cừu: thù giết mẹ
Đêm nay, Tình Không được ngủ một giấc an ổn sau mấy ngày bôn ba khổ sở. Có lẽ chỉ khi đứng ở trước mặt Hắc Ngân Thánh, cô mới tháo gỡ được hết thảy sự phòng bị của mình, bất luận kẻ nào cũng có thể làm tổn thương đến cô, duy chỉ hắn là không.
37 “ Tôi không cần! Hắc Ngân Thánh, anh đã thừa nhận, anh vì sao lại thừa nhận?” Cô giống như con thú nhỏ bị thương mà không ngừng đấm đá trong lòng hắn.
38 Lúc ra khỏi phòng Tình Không, trên mặt Tô Khuynh tràn đầy vẻ hớn hở tươi cười.
Khi đi ngang qua người Hồng Anh, ánh mắt cô gái như có như không mà liếc qua Hồng Anh một cái.
39 Dịch Phong dám thề, Mộ Tình Không là cô gái duy nhất dám ở trước mặt Hắc Ngân Thánh hô to gọi nhỏ.
Ở đây, tất cả mọi người đều bị dọa đến mức không ai dám mở miệng, ánh mắt Hắc Ngân Thánh ngưng trọng vài giây, sau đó ngồi xuống phia đối diện với Tình Không, cũng không nói tiếng nói.
40 Bị một cỗ cường lực đột kích, Tình Không ngay cả thời gian kêu lên sợ hãi cũng không có, miệng đã bị người kia hung hăng bịt chặt.
“ Cô gái không ngoan! Có biết không nên để tôi đích thân đến bắt cô không?” Đôi mắt màu hổ phách của hắn mang theo tơ máu, eo cô bị hắn giữa chặt.