61 Hắn từ trên cao nhìn xuống gương mặt tiều tụy của Tình Không, đôi mắt vẫn lạnh lùng không chút xao động. “Tôi muốn đến ngày nào thì chính là ngày đó! Hoặc giả, đó chính là ngày chết của cô!” Hắn gằn từng chữ, không chút cảm tình, giống như lưỡi dao đâm từ từ vào lòng cô.
62 Loại cảm giác này rất kỳ diệu, giống như tâm tư liên thông, như là…… Hai người bọn cô là cùng một thể.
Tình Không lập tức rút tay mình về, cô không cùng cô gái thân thiết như vậy, lắc lắc đầu, tiếp tục thu dọn đống hỗn độn trên mặt sàn,“Tôi đi pha cho tiểu thư ly khác!”
“Không cần!”
Sơ Tình lập tức gọi cô lại,“Tình Không?”
Tình Không không thích cô gái này, nhưng khi nhìn thấy cô ta thì lại không ghét nổi.
63 Tình Không muốn động mà không dám động, thậm chí ngay cả thở cũng không dám, âm thanh dị hợp kia khủng bố bên tai khiến cô càng thêm sợ hãi, hơn nữa cô còn cảm nhận được chúng đang tiến dần về phía cô.
64 Lòng hắn bất chợt nhói đau, kìm không được mà nhẹ nhàng hôn lên môi cô, vòi nước ấm đcj bật mở, hắn ôm cô, thay cô tẩynhững vết nhơ trên người.
Ngón tay thô lệ của hắn tự do di động trên người cô, những vết tím xanh, mới có cũ có,cả những vết ứ ngần đêm đó hắn lưu lại.
65 Edit: Meimoko
Tình Không lập tức chuyển ra khỏi phòng của hắn, cô từng nghe Định Na nói giường của hắn ngoại trừ Sơ Tình chưa từng có ai được nằm qua.
66 Edit: Meimoko
……
Vết cào trên mặt Lôi Ân sau mấy ngày mới liền, Sơ Tình có thể cảm giác đước hắn đang tránh né, thậm chí thủ hạ của hắn cũng nhìn ra, đó là vết thương do phụ nữ lưu lại.
67 Edit: Meimoko
======
Đôi mắt linh động to tròn kia lập tức khơi lên kí ức trong ông, ông cứ như vậy nhìn Tình Không, không khỏi thốt lên thành tiếng, “Giống, thật sự……”
“Cháu tên là Tình Không, chào ngài!” Không đợi Lôi Ân mở miệng, Tình Không rất lễ phép chào hỏi ông ta.
68 “Cốc Vân, tính tình của cô vẫn một chút không thay đổi!” Cốc Vân đang định tát thêm một cái nữa, bị một cánh tay khác giữ lại, nghe thấy tiếng của Tả Sâm, Cố Vân đương nhiên có vài phần kiêng kị.
69 Nhìn bộ dạng giãy dụa của cô gái, Hắc Ngân Thánh thậm chí còn tưởng tượng ra, liệu dưới thân Lôi Ân có phải hay không Tình Không cũng giãy dụa tuyệt vọng như vậy?
Hắn bắt đầu cởi bỏ từng lớp áo trên người, chiếc mặt nạ ưới ánh đèn rõ như ban ngày càng toả ra sự lạnh lùng khủng bố, hai mắt Sơ Tình ngập nước, bàn tay gắt gao che chắn trước ngực mình, chỉ là cô không hề hay biết một lát nữa thôi sẽ giống như xuống địa ngục.
70 Tiếng phanh xe dồn dập khiến người ta không khỏi giật mình vang lên ngoài biệt thự, Lôi Ân cùng Tra Lí chạy nhanh ra ngoài. Cửa xe được mở ra, Lôi Ân thật cẩn thận bế Sơ Tình đi ra.
71 “Trời ạ, Tình Không tiểu thư, cô làm sao vậy? Tại sao có thể như vậy……” Lúc Định Na đi vào, Tình Không cả người xích lỏa nằm ở trên giường, dưới thân là máu kinh chảy ra, cả tấm ga trải giường màu trắng đều nhuộm thành màu đỏ.
72 Hắn đợi ba ngày, nếu cô không tỉnh lại, hắn sẽ lột da Hàn Húc!
Cả ngày lẫn đêm trông cô, hôm nay công ty có hội nghị khẩn cấp cần hắn chủ trì, còn chưa đến công ty thì nghe tin cô đã tỉnh lại, hắn lập tức trở lại, muốn xác định xem liệu có đúng không.
73 “ Bác sĩ Hàn, xin anh, đến xem Tình Không tiểu thư thế nào đi, chị ấy mấy hôm nay không ăn gì……”
Định Na nhìn thấy Hàn Húc xuống lầu thì vây lấy, thảm thiết cầu xin, chỉ thiếu nước quỳ hẳn xuống, “Bác sĩ Hàn, đi xem đi, chị ấy vẫn chưa hạ sốt!”
“Tôi còn có việc!” Hàn Húc khoát tay, vịn lan can định lên lầu, hắn quay đầu nghiêm túc nhìn cô gái, “Cô có biết tôi đi khám bệnh cho ai không, đừng làm khó dễ tôi!”
“Nhưng là……”
Định Na đang định nói them thì trên lầu có một bóng người bước xuống, giọng nói lạnh như bang vang lên xung quanh bọn họ, “Các người đang làm gì?”
“Không có gì!” Hàn Húc xua xua bàn tay, cười vẻ mặt thong dong, Định Na nhìn thấy người vừa bước xuống thì khẩn trương không thốt lên lời.
74 Mark nhận mệnh lệnh, vội vàng giương miệng lao về phía Cốc Vân, đôi móng vuốt sắc bén cào lên mặt bà ta, ngay tức thì vài vệt máu bắn ra.
“Các người đứng ngây ra đó làm gì? Mau lôi con súc sinh này ra!” Cốc Vân té ngã trên mặt đất, gào lên với đám bảo tiêu đứng ngoài cửa, lập tức có hai gã đàn ông lực lưỡng đi vào kéo Mark ra.
75 “Tình Không, khí chất trên người con rất giống với một người bạn trước kia của cha!”
Ông thì thầm bên tai Tình Không, lời nói mang theo vài phần hoài niệm, loại ánh mắt này…giống như dành cho người yêu.
76 Lôi Ân chỉ lạnh lùng, trên người vẫn toả ra luồng khí âm trầm khó đoán, rất giống với Tả Sâm, ngay cả bộ dạng suy tư kín đáo cũng rất giống, Tình Không nhìn bàn cờ đã kín hết một nửa, quân đen dường như đã hoàn toàn bị quân trắng vây kín.
77 Hắn giữ cằm cô, ngón tay vuốt ve lên da thịt tinh tế của cô, nhìn Tình Không gật đầu, hắn mới hôn lên vầng trán nhỏ, “Ngoan!”
Cô không thích hắn hôn cô, nhất là sau khi gặp Sơ Tình, cô luôn nghĩ, có phải hắn cũng hôn Sơ Tình như vậy không? Loại cảm giác này, loại cảm giác này khiến cho cô cảm giác thật bẩn thỉu!
Nơi này tiện nghi cũng không hề kém so với La Mã, không có Sơ Tình, không có phụ nữ khác, cô giống như chủ nhân của nơi này.
78 “Nếu như không có ngày đó?” Tình Không hỏi lại.
“Cũng đâu cần nhanh như vậy, tôi thích chị, thế là đủ rồi!” Việt Trạch cười sáng lạn, lộ ra chiếc rang khểnh trắng tinh, vẻ mặt không hiểu sự đời như thế khiến cho Tình Không cảm thấy bản thân mình không xứng đáng với cậu ta.
79 Trở lại biệt thự, Lôi Ân vẫn còn chưa trở về, thậm chí hai ngày nay đến Trung Quốc, trừ ngày đầu tiên ra, Tình Không cũng không hề gặp hắn.
Nghĩ đến cô gái nhìn thấy lúc ở khách sạn, Tình Không cảm thấy có chút chua xót.
80 An Kỳ là em gái cùng cha khác mẹ với Lôi Ân, đây cũng là bí mật lần đầu tiên Tình Không biết đến.
Cô gái từ nhỏ lớn lên ở Trung Quốc, thậm chí ngay cả Lôi Ân cũng không hề biết đến sự tồn tại của đứa em gái này.