1 20 năm sau
Thành phố của tội ác – Las Vegas.
Đây là thành phố cực kỳ thu hút, thành phố của những phiên giao dịch tội ác của thế giới ngầm, một thành phố mĩ loạn, thành phố sáng nhất về đêm.
2 Nếu vậy, mục đích đêm nay của hắn chỉ có một, cô gái kia sẽ phải thuộc về hắn.
Sự chú ý lại lập tức đặt trên người Hắc Ngân Thánh. Mọi người ở đây ai cũng biết, Lôi Ân chính là đối thủ đáng gờm nhất của Hắc Ngân Thánh, và ngược lại.
3 Cùng lúc đó ở trong Ivory Tower, biệt thự sang trọng theo phong cách cổ điển, một người đàn ông đeo mặt nạ màu bạc vội vàng bước nhanh đến căn phòng màu tím tràn đầy mùi cỏ huân y.
4 Hắn xoay người. Trong ánh nắng mặt trời rực rỡ, người đàn ông tuấn tú cao ngạo như thần mặt trời Apolo, cao lớn và mạnh mẽ đi đến trước mặt cô gái.
Một tay bàn của hắn nâng chiếc cắm trắng nõn tinh xảo của cô lên, đôi mắt màu hổ phách mang theo một chút dò xét nhìn chằm chằm vào gương mặt nhỏ nhắn của cô.
5 Cánh cửa gỗ khắc hoa đỏ thẫm khép hờ, ánh đèn màu vàng đậm từ bên trong hắt ra trên chân của Tình Không, cô nhón cao đôi chân trần, tiến sát đến gần bên cửa.
6 Bị quăng đến trong một căn phòng toàn là phụ nữ, Tình Không mở to hai mắt nhìn những những cô gái xung quanh. Tất cả đều là những phụ nữ trẻ, xinh đẹp, dáng người chuẩn.
7 “ Không! Không…. ” Tình Không mở to mắt, thân thể làm ra phản ứng theo bản năng, liên tục lui về phía sau, suy nghĩ muốn tránh xa con vật nguy hiểm trước mặt, càng xa càng tốt.
8 Trong phòng tràn ngập mùi cổ mặc, một thân hình cao ngất vĩ ngạn đẹp như tượng đồng điêu khắc tinh xảo, ngồi ngay ngắn trên chiếc ghế xoay. Người đàn ông đó có một đôi bàn tay thon dài tinh mỹ, giữa hia ngón tay còn kẹp một điếu xì gà.
9 Ngón tay thon dài của Lôi Ân mang theo một tầng bạc kiển, khi chạm đến vết săm hình cỏ huân y trên đầu vai của Tình Không, hai tròng mắt của hắn lập tức nheo lại, móng tay kháp vào da thịt của cô.
10 Khi tỉnh lại, Tình Không thấy mình đang ở trong chăn đệm mềm mại, bả vai truyền đến một cảm giác tê dại. Cô xốc lên quần áo, nhìn thấy một chỗ đang sưng đỏ lên.
11 Đứng từ xa xa cũng có thể nhìn tấy người đàn ông tuấn mĩ giống như một vị thần đang tựa trên thành bể bơi. Hắn vẫn cao cao tại thượng như người đứng trên đỉnh kim tự tháp hoàng kim, dù là đang ở trong bể bơi nhưng vẫn khiến người ta sợ hãi.
12 Hắn đang cười, thân thể của hắn cũng rung lên. Tình Không không biết hắn buông cô ra từ lúc nào, cô hổn hển hớp lấy từng ngụm khí, ngay cả không khí cũng trở nên tươi mát.
13 Cô sợ máu!
Năm ấy, khi cô mười lăm tuổi, lần đầu tiên nhìn thấy Hắc Ngân Thánh giết người, cô đã bắt đầu sợ hắn, tránh hắn…
Người đàn ông này cũng giống Hắc Ngân Thánh, đều là những kẻ sinh sống trong địa ngục.
14 Người tới túm lấy hai tay của cô. Cả thân hình của cô giống như một con gà bị người ta lôi đi cắt tiết.
Từ nhỏ, Hắc Ngân Thánh đã dạy cho cô không ít thuật phòng thân.
15 Long Âm
Từng đợt tiếng sét thê lương đem bầu trời chiếu sáng như ban ngày, hạt mưa tí tách rơi đầy trên cửa sổ, Tình Không lập tức bừng tỉnh từ trong giấc mộng.
16 Bọt nước trên mặt róc rách chảy dọc theo hai sườn má xuống, toàn bộ thân thể của cô giống như đang run rẩy kịch liệt.
Lạnh….
Tình Không ngồi xổm xuống, hai chân co lại, cô ôm chặt lấy chính mình.
17 “ Hàn Húc, nhớ kỹ, không có lần tiếp theo. ” Khi thân hình cao lớn của hắn đi ngang qua người, nghe giọng nói lạnh như băng kia, Hàn Húc không khỏi rùng mình một cái.
18 Hắn có một đôi mắt đào hoa xinh đẹp, cho dù chiếc mặt nạ bạc có che khuất nửa khuôn mặt của hắn nhưng con ngươi hẹp dài, mày kiếm sắc nhọn, bạc môi như dương mà phi dương, cũng khiến người ta không khó để tưởng tưởng ở đằng sau tấm mặt nạ kia là một khuôn mặt tuyệt mỹ như thế nào.
19 Cô gái, vẻ mặt hiện lên sự chua chát, nhưng chỉ trong chốc lát cô ta giống như một sủng vật bình thường mà hướng theo ngón tay Lôi Ân chỉ.
Dưới ngọn đèn thủy tinh trong suốt, thân hình trắng noãn không một mảnh vài che thân của cô gái giống như được phủ bởi một chiếc khăn vô hình.
20 “ Đừng chạm vào tôi!” Lúc tay hắn định chạm đến thân thể của mình, Tình Không ngay lập tức rụt người về đằng sau. Hai tay này…vừa mới giết người, ánh mắt Tình Không không chỉ ngập tràn hoảng sợ còn có cả chán ghét cực kỳ: “ Ghê tởm…” “ Ghê tởm?” Lôi Ân nhìn chằm chằm vào khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận một cái không bình thường trước mặt, đôi mắt đen thuần phác và thẳng thắn, lại mang theo một phần không biết tự lượng sức mình.