141 Sau hai tiết học, Hạ Hải Dụ tranh thủ giờ giải lao vào phòng nghỉ. "Này! Mọi người đã xem tin giải trí chưa? !" nữ Bát Quái nói nhỏ. "Mới vừa đọc a, có gì sao? !""Ôi, ngốc! Đương nhiên là lén dùng di động vào mạng! Tôi từ trước đến giờ đều là làm như thế! Hắc hắc.
142 Đường Húc Nghiêu sợ run một lúc lâu, chìm trong mộng đẹp đợi đến khi anh ý thức hoàn toàn khôi phục, mới bất tri bất giác phát hiện tiểu bảo bối đã đi xa.
143 Đường Húc Nghiêu nhíu mày một cái, có chút lúng túng: ”Khụ khụ…những người phụ nữ kia đều là chuyện đã qua…. . ”Những người kia?Hai mắt Hạ Hải Dụ trong nháy mắt trợn tròn, trời ạ, không phải là cái đó, mấy người… kia, là những ai?Anh thật là loạn, thật là loạn!Cắn cắn môi, thở phì phò đứng lên, đem tất cả những món ăn ngon mình làm bưng đi.
144 Chủ nhật, thời tiết thật đẹp, một chiếc xe buýt chở một đống đàn ông và phụ nữ ra bãi biển. Hạ Hải Dụ không tình nguyện, nhưng Vân Tiểu Tiểu cầu khẩn, nũng nịu kéo Hải Dụ lên xe.
145 Tới bãi biển, mọi người đang chuẩn bị say sưa nhảy múa. Bãi cát trải dài, dọc theo bờ biển là những khinh khí cầu như những quả bóng bay nhiều màu sắc rực rỡ, thật dễ thương, và tăng thêm vài phần thú vị.
146 Trời đất quay cuồng. . . . . . Hạ Hải Dụ bị ném lên giường lớn, cả người bị Đường Húc Nghiêu vững vàng áp chế. Sau một hồi tranh đoạt dưỡng khí, anh ngẩng đầu lên, hai mắt sáng quắc, "Anh muốn ăn hết em!"Hạ Hải Dụ khẩn trương không dám làm ra bất kì một cử động nhỏ nào cả, cà lăm nói, "Quá.
147 "Alo. . . . . . " Tim sắp phá lồng ngực. Truyền đến tiếng cười của đàn ông của đầu bên kia điện thoại di động, trầm thấp lại mê người, Hạ Hải Dụ lại không nhịn được vội vàng nói, "Đường Húc Nghiêu, anh gọi đến làm gì thế?""Không làm gì cả, chỉ muốn hỏi hỏi em một chút, tại sao chưa chào tạm biệt một tiếng liền chạy đi mất?""Em muốn về phòng!" hai gò má Hạ Hải Dụ nóng bỏng, tức giận quát.
148 Hạ Hải Dụ dừng một chút, cố gắng nói ra lời, "Như vậy. . . Rất xấu hổ. . . ""Anh thích nhìn em xấu hổ. " trong tiếng cười của anh mang theo nồng đậm sự cưng chiều.
149 Gì?Kết hôn?Là muốn nói chuyện này?Lần trước trong phòng làm việc anh cũng đã đề cập qua, cô tưởng rằng là anh đùa giỡn, nhưng lần này, anh hình như rất nghiêm túc, bộ dáng rất chăm chú!Đại não tạm thời mất đi năng lực suy tư, một mảnh trống rỗng, miệng khép lại, một chữ cũng không nói ra được.
150 ". . . . . . " Hạ Hải Dụ ngốc ngay tại chỗ. Gì, sao mà lại nói đến vấn đề sinh con nhanh vậy? !Xấu hổ chết mất!Thấy cô không nói lời nào, Đường Húc Nghiêu khẽ cau mày, "Sao vậy.
151 Trên mặt giường lớn, có hai người!Hơn nữa, còn ôm nhau thật chặt!Còn nữa. . . , bọn họ đang ngủ rất sâu!Trải qua một đêm hoan ái, người đàn ông trên giường đã tỉnh rồi, lật người, ngẩng đầu.
152 Dừng một chút, anh cảm giác đầu mình bị cô làm hỏng mất. "Thiệu Hoành, anh làm sao vậy, không thoải mái a. . . . . . Có phải thiếu không khí không. . .
153 Dừng một chút,anh cảm giác đầu mình bị cô làm cho choáng váng. "Thiệu Hành, anh làm sao vậy, không thoải mái a. . . . . . Có phải bị thiếu khí không. .
154 Ra khỏi đại sảnh sân bay, bên ngoài là bầu trời thoáng đãng. Ánh mặt trời chiếu xuống ấm áp, thế nhưng anh lại cảm thấy lạnh lẽo, theo bản năng kéo cổ áo cao lên.
155 "Hải Dụ. . . . . . " Một thanh âm dịu dàng vang lên, rõ ràng, giống như thủy tinh trong suốt. Hạ Hải Dụ mở choàng mắt, đang mơ hồ liền tỉnh táo lại, cẩn thận từng li từng tí xác nhận, "Thần Dật? !""Ừ, là anh.
156 ". . . . . . " Hạ Hải Dụ bĩu bĩu môi, nhỏ giọng nói, "Anh rõ ràng nghe được. "Đường Húc Nghiêu hừ lạnh một tiếng, trầm mặc không nói. Dùng sức bịt kín chăn, lật người đi, hình như là tức giận, cả gian phòng tràn nhập không khí kì quái.
157 "Hải Dụ. . . . . . Anh có chuyện muốn nói với em. . . . . . " Tay anh đang nắm chén cà phê khẽ siết chặt, trong lòng bàn tay rỉ ra một mảnh ươn ướt. Dạ? !Có chuyện? !Chuyện gì chứ? !Hạ Hải Dụ có chút nghi ngờ, chần chờ hỏi, "Có.
158 Hạ Hải Dụ cất bước lên tầng, bước chân không tự chủ nặng nề, khi cùng Thần Dật chia tay cô có cảm giác bọn họ sẽ như vậy không bao giờ gặp lại. Cảm giác quái dị!Lắc lắc đầu, xua đi những suy nghĩ lung tung, thẳn người hướng phòng bệnh Hải Tinh đi tới.
159 Bác sĩ nói tiếp, "Tôi đề nghị Thần Dật lập tức nằm viện, nhưng cậu ta nói muốn trở về nước chữa bệnh. . . . . . Cho nên vừa nãy thấy cậu ta xuất hiện dưới lầu rất bất ngờ, còn tưởng rằng mình nhận lầm người.
160 Buổi tối trước khi lên máy bay đi du lịch bọn họ còn có một ít việc cần hoàn thành. Hạ Hải Dụ liếc văn kiện, lại nhìn qua Đường Húc Nghiêu, "Anh còn phải đến công ty giao phó một ít chuyện sao, đi đi, công việc quan trọng hơn.