1 Chương 1:Mở đầu. "Ngày hôm nay vui quá, ngày hôm nay vui quá. . . . . . . . . . " Hai tay Viên Lai Lai đặt trên tay lái nhảy múa, ngày hôm nay mình tốn 5000 tệ tiền đặt cọc mua được xe Cherry QQ trị giá 28000 tệ, hận không thể tự mình hà hơi lau sạch sẽ từng góc xe.
2 Bệnh viện. Mắt Viên Lai Lai nhìn thẳng Hình Diễn đang từ phòng cấp cứu chậm rãi đi tới, đứng ở ngay phía trước mặt cô tay cắm trong túi khuôn mặt lạnh lùng, trong lòng có nỗi khổ khó nói, bây giờ cô muốn liếc xéo hắn một cái cũng không được, vì vụ va chạm này đã phá hỏng cái cổ thanh tú của cô, bác sĩ đặc biệt dặn dò cô phải cẩn thận bảo vệ cổ không thể để xảy ra bất cứ sai lầm nào nữa.
3 A, đến rồi. Viên Lai Lai nhảy xuống xe không một chút do dự, gần như là trốn xuống xe, “ Gặp lại sau nha!” Vừa nói vừa mở cửa xe rời đi, suy nghĩ một chút cảm thấy không đúng, quay đầu lại nói với Hình Diễn “ Tốt nhất là không gặp lại nữa.
4 Viên Lai Lai lúng túng cười cười “ Em gái tôi, nó mặc dù mù, nhưng trực giác rất chuẩn, ha ha , ha ha. ”“ Cô còn muốn đi ăn cơm với tôi không?” Hình Diễn lên tiếng một lần nữa.
5 Sáng sớm ánh mặt trời chiếu rọi qua cửa sổ Hình Diễn đứng ở nơi đó nhìn cô, cũng không trả lời, quần áo thoải mái trắng tinh của hắn lung linh mọt tấng ánh sáng, tung bay trong gió.
6 Trải qua cả đêm cùng toàn bộ nữ sinh ký túc xá nghĩ cách, để Viên Lai Lai có thể nắm Hình Diễn càng nhanh càng tốt, thì đã có một kết luận. Sáng sớm Viên Lai Lai bắt đầu gọi điện thoại cho Hình Diễn.
7 Đến phòng ăn Viên Lai Lai chỉ vào thực đơn “ Tôi muốn bò bít tết cùng rượu đỏ, tôm viên tươi, cá tuyết, Tiramisu(*), pizza trái cây, hạt socola, quả xoài, một phần canh borscht(**).
8 Hắn thật ác !Trong chốc lát Viên Lai Lai bắt đầu ngủ gà ngủ gật, nhủ hết ba tiết học, đợi cô tỉnh thì thấy Hình Diễn đang dọn dẹp sách trong tay cầm một tờ giấy “ Lúc nảy có bạn học gởi một vấn đề lên, tôi giờ sẽ đọc lên ọi người nghe, rồi giải đáp.
9 “Giáo sư, chúng ta mới bắt đầu nói chuyện yêu thương, theo phương thức truyền thống dân tộc Trung Hoa, trước nắm tay hơn nữa là hôn và cuối cùng là lên giường, nhưng trong vòng một ngày làm hết toàn bộ có phải quá nhanh hay không? Viên Lai Lai phòng bị lui về phía sau một bước nhìn hắn, Hình Diễn chống đỡ tường cảm thấy may mắn mình còn một ít sức lực.
10 “Ách, sao Giáo sư lại tới đây?” Vừa nói vừa đỡ tường lùi về sau, liếc mắt nhìn Tần Diệu đang trên giường nói chuyện điện thoại, tức khắc, liền có cảm giác muốn cắn lưỡi tự sát.
11 “Còn có một lần em giúp bạn học nữ đùa giỡn một anh lớp trên, chúng em ở ký túc xá của anh ta chơi mạt chược, làm cho anh ta không cách nào ngủ, kết quả bọn em bỏ đi để lại anh ta và bạn học nữ bồi dưỡng tình cảm, còn thuận tiện giúp bọn họ đóng cửa, kết quả là ngày thứ hai anh ta hướng bọn em giải thích cùng bạn nữ không có gì nhưng giải thích một trăm lẻ tám lần cũng không ai tin, thật ra tất cả mọi người đều hiểu được nếu đêm qua mọi việc thuận lợi thì bạn gái kia sẽ la hét khắp nơi mời bọn em ăn cơm đúng không, anh ta thật ngu, làm ọi người đều biết.
12 Trong PUB lớn nhất thành phố, Viên Lộc không uống một giọt rượu, chỉ nhìn xem Viên Lai Lai uống. . . trước đây biết là cô có thể uống nhưng không nghĩ đến Whisky pha bia mà cô có thể uống hơn mười ly, cô cũng không có chuyện gì.
13 Khuôn mặt Viên Lai Lai đỏ bừng, đoạt lấy chiếc áo lót trong tay hắn liền vứt vào thùng rác, "Em thực sự thích sạch sẽ, không thích người khác chạm qua những đồ của mình!" Hình Diễn nhìn cô một cái như không có chuyện gì xảy ra gật đầu một cái, "Ở lại đây đi, tí anh sẽ dẫn em đi mua đồ số A.
14 Vệ Thần cho xe dừng lại, chợt xoay người cùng bả vai Viên Lai Lai lại, dịu dàng nói: "Lai Lai, em muốn ăn gì?"Viên Lai Lai sửng sốt, hắn nãy giờ không phải vẫn đang nói chuyện điện thoại sao? "Dù sao hôm nay anh mời, anh muốn ăn cái gì cũng được.
15 "Em. . . . . . . . "Cái người đó ăn cái gì mà tính tình lại thích ép buộc người như vậy chứ!!!! "Em ăn hết, tiền lương sẽ tăng một phần ba. " Hình Diễn mặt không biến sắc lại nói.
16 Hai người cùng nhau đi mua nguyên liệu cho bữa tối, vừa về đến nhà, Viên Lai Lai liền nhanh chóng chiếm lấy phòng bếp, hai tiếng đồng hồ sau cô miễn cưỡng lắm mới dám bưng nhữ dĩa thức ăn đó đặt lên bàn.
17 "Thầy, thật ra thầy không cần dùng ánh mắt này nhìn em, em sẽ không mang chuyện xảy ra năm đó cũng như chuyện tình bí ẩn của thầy và Vệ Thần nói cho người khác biết, quan hệ thầy trò chúng ta đã lâu như vậy, thầy nên tin tưởng em mới đúng.
18 Vậy mà cô vừa mới bước xuống lầu liền thấy chiếc xe "Ngân Bạch Sắc" quen thuộc xuất hiện. Cửa sổ xe được quay xuống hơn nửa, Vệ Thần với bộ dáng anh tuấn dần dần tiến về phía Viên Lai Lai khiến cô sợ giật nẫy mình, "Làm sao anh lại xuất hiện ở đây?" Vệ Thần ngăn khóe miệng cười lên, "Chẳng phải anh đã nói với em rồi sao, anh cũng như em ở nơi bình thường này rồi sao?" Viên Lai Lai sửng sốt, "Làm sao có thể như vậy".
19 Cô không yên tâm nên đếm đi đếm lại ba lần, đúng lúc đó di động vang lên, cô nhìn thấy ba chữ ‘‘Hình mặt than” hiển thị trên màn hình liền lơ đãng nhận điện thoại, "Alo, ai đấy?" Giọng Hình Diễn vẫn trầm ổn như trước, mang chút ra lệnh: "Mở cửa.
20 Từ lúc ra khỏi phòng làm việc của Hình Diễn cho đến khi tan làm, đầu óc Viên Lai Lai có chút không tập trung, trong đầu vẫn tái diễn vẻ mặt của Hình Diễn lúc hắn bôi thuốc ình, nhìn thời gian vừa đúng giờ tan làm cô liền xách túi xông ra ngoài, lúc này cô đã không để ý đến cái quy định thối tha trước khi Hình Diễn tan ca phải nhìn thấy cô.