21 "Cô nương, người không thể vào, bên trong có người. " Tiếng tiểu nhị từ ngoài truyền đến. Ta lập tức khẩn trương, nấp vào sau mành. Thay đồ cũng không yên, ta thật quá xui xẻo.
22 Ta cùng Lâu Ý Ý ngồi trên xe ngựa xa hoa của nàng đến Nhạc phủ. Lâu Gia Bảo cũng là nơi tiền hiếm khi mốc meo, ngay cả xe ngựa cũng thoải mái bất thường, trên đường đi ta chưa từng thấy bị xóc nảy.
23 Từ cửa phòng, Nhạc Phong nghiêm túc nhìn ta, không nói lời nào, hình như hắn đang khiển trách ta. Ta cũng rất xấu hổ, trầm mặc mãi không phải cách, ta cúi đầu lại ngẩng đầu, rốt cục tìm một cái cớ thực sứt sẹo: "Vậy.
24 Nhìn mỹ nữ trong gương, ta thấy rất xa lạ. Không quá thần tiên như Lâu Ý Ý nhưng cực kỳ thanh lệ thoát tục như hoa lê mùa xuân. Ta tự đáy lòng tán thưởng một câu: "Tiểu vương gia thật khéo tay, có thể làm ra mặt nạ tinh xảo trong thời gian ngắn như thế.
25 Rốt cục ta lại theo Tĩnh Từ sư thái đi Lạc Dương. Sự tình là thế này, ta giục ngựa tới một trấn nhỏ gần kinh thành nhất, tại đó nghe rất nhiều người bàn luận về pháp hội ở Lạc Dương của Tĩnh Từ sư thái, cơ hồ toàn là nam nhân.
26 Bữa cơm thật dài, xung quanh nhao nhao rất ồn ào, rất náo nhiệt, ta một mình chán chết, cầm đũa với chén thưởng thức. Tay vừa trợt, cạch một tiếng, chén trà lên tiếng trả lời.
27 Ta bị U Chỉ kéo đến hậu viện khách sạn, nàng nhìn xung quanh xác định không ai, mới yên lòng hỏi ta: "Sao ngươi biến mặt mình thành thế này?""Ta. . . ""Hay cho ngươi Tô Nhiễm, lừa ta khổ sở!" Dao Băng sư tỷ ngắt lời, "Vừa rồi lúc ngươi rống tứ sư huynh, ta đã thấy không ổn, thật đúng là ngươi! Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"Ta thực bất đắc dĩ: "Các ngươi nghĩ ta nguyện ý ép mình vậy sao, còn không phải vì đào hôn.
28 Tô Nam hẹn Tần Lãng luận võ tại Hắc Đoạn Nhai khi mặt trời lặn. Tin này làm mọi người nhiệt huyết sôi trào, trò hay càng ngày càng phấn khích. Không chỉ có thể vừa ngắm thiên hạ đệ nhất, đệ nhị mỹ nữ mà còn có thể chứng kiến hai đại soái ca cao thủ quyết đấu, mua một tặng một cũng không lợi được chừng này.
29 Không biết đã bao nhiêu lần ta rất muốn đập vỡ đầu Dao Băng sư tỷ, xem bên trong rút cuộc có bao nhiêu dây thần kinh chưa đứt. Ta thực muốn hỏi nàng, Lâu Huyên đắc tội nàng thế nào, sao hắn lại thành vị hôn phu của ta? Trong lúc mấy sài lang hổ báo vừa rồi còn thèm muốn mười vạn lượng nhỏ dãi ba thước, ta không thể không thức thời, khẳng định câu này chẳng qua là nói dối mà còn phải tỏ vẻ rất chân thành.
30 "Ta nói sao ngươi còn không đi!" Ta lại đuổi người lần nữa. Lâu Huyên nói: "Vừa truyền chân khí cho nàng, ta mệt chết, đi không nổi, hay nàng dìu ta đi?"Ta nói: "Mơ hão!"Lâu Huyên nói: "Ta đây nên nghỉ ngơi trước.
31 Mặt nạ Sở Tức Vấn làm thật tinh xảo, ngay cả Tô Nam với Tô Duyên đều không nhận ra ta, Tần Lãng càng không, ta vốn không tin hắn có bản lĩnh này. Cho dù nhãn lực hắn tốt đến mấy cũng không nhận ra ta là Tô Nhiễm, không phải Bạch Thuật, không đúng, phải nói ta là Bạch Thuật cũng là Tô Nhiễm, hắn có thể nhận ra ta bằng cách nào? Hắn dám làm gì ta! Là hắn đào hôn trước, ta còn chưa tính sổ với hắn.
32 Sở Tức Trữ hơi thở như lan, thanh âm mềm nhẹ như chim oanh, uyển chuyển cất giọng: "Tần nhị ca, cám ơn tất cả mọi chuyện huynh làm cho chúng ta. Tức Trữ không biết báo đáp thế nào.
33 Sau một phen giằng co tối qua, hình tượng thục nữ thâm căn cố đế trong lòng mọi người của Dao Băng sư tỷ hoàn toàn sụp đổ. Thân là Thục Sơn nữ thần, chỉ sợ vĩnh viễn nàng sẽ không quên khoảnh khắc đen tối trước mặt mọi người hôm qua.
34 "Lâu đại ca, mọi người đang làm gì?" Thanh âm mềm mại của Diệp Khuynh Thiên khiến ta ngứa ngáy. Lâu Huyên quay đầu, ôn hoà trả lời: "Không có gì. "Ta thật không có chút cảm tình gì với vị thiên hạ đệ nhất mỹ nữ này, ta thấy nàng chỉ như khổng tước động dục, thích khoe khoang.
35 Danh tiếng Ngọc Điệp rất lớn. Chúng ta phải giãy dụa xuyên qua tầng tầng lớp lớp khán giả đến Phiêu Miểu Phường đi vào phòng trong. Ông chủ rất hối lỗi nói Ngọc Điệp đột ngột nhiễm lạnh, thân thể không khỏe, không thể ra biểu diễn.
36 Ta còn chưa thoát khỏi trạng thái điên cuồng để bình tâm trở lại thì "Ngọc Điệp" đã ôm mặt rời khỏi, Tô Nam với Tô Duyên nhìn nhau, cơ hồ đồng thời lắc đầu thở dài.
37 "Thập nha đầu, đang đợi chúng ta sao!" Tô Nam đứng ở cửa chính, hai tay vòng trước ngực, khóe miệng hơi nghiêng, cười xấu xa nhìn ta. Tô Duyên ở sau hắn.
38 Ba năm trước đây, Y Tiên Cốc? Ta được Lâu Huyên nhắc nhở, dùng sức nhớ lại. Ba năm trước đây ta trúng độc, bị sư phụ, sư nương đưa đến Y Tiên Cốc, sau đó Tố Nữ giúp ta giải độc, U Chỉ chăm sóc ta.
39 Đệ tử Hiên Viên Thần Kiếm thật không phải hư danh, Tần Lãng ngay tức khắc đánh hai nam nhân kia hoa rơi nước chảy, ta nhìn vô cùng thích thú. Mặc dù còn mơ mơ màng màng, ta vẫn có thể cảm giác được hơi thở từ người Tần Lãng.
40 Ta với Tần Lãng nhìn nhau, trong lòng rất sốt ruột. "Làm sao bây giờ, chúng ta đều bị hạ dược, hiện tại không còn chút sức. " Ta rụt lui vào góc tường, "Những người này muốn bắt ta làm gì?"Tần Lãng theo bản năng bắt lấy tay ta: "Đừng sợ, ta sẽ bảo vệ ngươi đi ra ngoài.