Chương trước: Chương 82: Hoa Lạc Nơi Nao
1. Chương 1: Trốn Xuống Núi
2. Chương 2: Nên Đến Vẫn Đến
3. Chương 3: Lương Gia Đi Thăm Người Thân
4. Chương 4: Ta Mới Không Lấy Ngươi Làm Chồng
5. Chương 5: Ai Cũng Thích Bát Quái
6. Chương 6: Sư Muội Ta Lớn Nhất
7. Chương 7: Oan Gia Ngõ Hẹp Với Hồng Nhan Họa Thủy
8. Chương 8: Không Ai Nợ Ai
9. Chương 9: Khắp Kinh Thành Đều Là Mỹ Nữ
10. Chương 10: Thành Thân Sẽ Chết Người
11. Chương 11: Xuất Giá Là Xuất Gia
12. Chương 12: Sói Thật Đến Đây
13. Chương 13: Đây Là Mục Tiêu Đã Định
14. Chương 14: Phẩm Rượu Với Phẩm Người
15. Chương 15: Ta Sĩ Diện, Không Sai
16. Chương 16: Nhớ Lại Chuyện Trúng Độc Thê Thảm
17. Chương 17: Bệnh Đến Như Núi Đổ
18. Chương 18: Ta Dễ Lắm Sao
19. Chương 19: Tiền Ơi, Ta Cần Ngươi
20. Chương 20: Tần Lãng Đào Hôn
21. Chương 21: Thần Tiên Tỷ Tỷ Thật "thần Tiên"
22. Chương 22: Yến Diễm Là "ngọc Nữ Thanh Thuần"
23. Chương 23: Cho Ngươi Một Cơ Hội Chuộc Lỗi
24. Chương 24: Nữ Tử Báo Thù Mười Năm Không Muộn
25. Chương 25: Nhiều Người Ở Cùng Một Chỗ Như Vậy
26. Chương 26: Nàng Là Tiểu Sư Muội Của Ta
27. Chương 27: Ta Cũng Không Nghĩ Vậy
28. Chương 28: Vị Hôn Phu Của Nàng Là Lâu Huyên
29. Chương 29: Sao Sau Đó Có Thể Phát Độc
30. Chương 30: Giải Thích Chính Là Che Dấu
31. Chương 31: Kiên Quyết Không Đổi Phòng
32. Chương 32: Đêm Nay Sao Rất Đẹp
33. Chương 33: Sự Tình Càng Ngày Càng Thái Quá
34. Chương 34: Diệp Khuynh Thiên Kỳ Thật Không Khuynh Thiên
35. Chương 35: Lâu Huyên Thật Muốn Thành Thân
36. Chương 36: Ngọc Điệp Thật Giả
37. Chương 37: Ta Tự Khen Mình Hay
38. Chương 38: Ba Năm Trước Đã Xảy Ra Chuyện Gì
39. Chương 39: Ngươi Cũng Để Ta Đào Hôn Một Lần Đi
40. Chương 40: Ta Thật Sự Không Phải Diệp Khuynh Thiên
41. Chương 41: Cảm Giác Như Đã Từng Quen Biết
42. Chương 42: Quan Hệ Khó Tin
43. Chương 43: Thệ Huyết Hồng Nhan
44. Chương 44: Một Mạng Đổi Một Mạng
45. Chương 45: Bắt Gian Tại Giường
46. Chương 46: Hồng Hạnh Một Chân Vượt Tường
47. Chương 47: Một Đêm Trăng Lặn Sao Thưa
48. Chương 48: Trong Lúc Sống Chết Đó
49. Chương 49: Quyết Chiến Trên Đỉnh Tường Thành
50. Chương 50
51. Chương 51: Họa Càng Ngày Càng Lớn
52. Chương 52: Gán Ghép Uyên Ương Loạn Xạ
53. Chương 53: Bọn Ta Chỉ Đùa Giỡn
54. Chương 54: Ai Cũng Không Được Cầu Tình
55. Chương 55: Chuyện Vĩ Đại Nhất
56. Chương 56: Vẽ Râu Châm Chọc
57. Chương 57: Ta Không Để Yên Cho Các Ngươi
58. Chương 58: Tô Nhiễm Là Tiểu Nguyệt
59. Chương 59: Hôn Sự Này Đã Định Rồi
60. Chương 60: Diệp Khuynh Thiên Bức Hôn
61. Chương 61: Dù Sao Cũng Chết
62. Chương 62: Lễ Mừng Thọ Ở Nhạc Phủ
63. Chương 63: Gặp Lại Thệ Huyết Hồng Nhan
64. Chương 64: Chọc Gì Không Chọc, Lại Chọc Tổ Ong Vò Vẽ
65. Chương 65: Thiên Lôi Giáng Xuống
66. Chương 66: Sợ Tới Mất Hồn
67. Chương 67: Tài Năng Kinh Người Của Tô Nhiễm
68. Chương 68: Tằng Tịu Với Nhau Bằng Miệng
69. Chương 69: Đêm Kinh Hồn Ở Lâu Gia Bảo (p.i
70. Chương 70: Đêm Kinh Hồn Ở Lâu Gia Bảo (p.ii)
71. Chương 71: Chân Tướng Của Thệ Huyết Hồng Nhan
72. Chương 72: Té Xỉu Hoa Lệ
73. Chương 73: Một Bao Hàn Thạch Tán Gây Chuyện Đẫm Máu
74. Chương 74: Trẻ Con Không Thể Dạy
75. Chương 75: Nhưng Quả Thật Có Người Không Sợ Chết
76. Chương 76: Thục Sơn Nữ Sát Thủ
77. Chương 77: Hồng Hạnh Tài Ba Vượt Tường
78. Chương 78: Phiên Ngoại Lương Gia
79. Chương 79: Hào Kiệt Thục Sơn
80. Chương 80: Phiên Ngoại Đỗ Dao Băng
81. Chương 81: Đôi Én Bay Trong Mưa Phùn
82. Chương 82: Hoa Lạc Nơi Nao
83. Chương 83: Kịch Trường Thục Sơn Bát Quái
MỘT
Tô Nhiễm: Tứ sư huynh, tứ sư huynh, mau tới xem, đây là độc dược ta mới chế, dính một chút sẽ mất mạng.
Tứ sư huynh (khinh thường): Thật không, ta nếm thử.
Tô Nhiễm (lệ trong suốt): Chờ chút, ta sẽ đau lòng.
Tứ sư huynh (lệ cũng trong suốt): Sư muội, ngươi rốt cục thông suốt, biết đau lòng.
Tô Nhiễm (buồn bực): A? Ngươi hiểu lầm, ta đau lòng cho độc dược. Đây chính là thứ độc nhất vô nhị trên đời, nếu ngươi ăn hết, không phải độc dược vĩ đại nhất sẽ sớm thất truyền sao! Tốt xấu gì cũng để lại cho ta một chút.
Tứ sư huynh: Phốc... (hộc máu)
Tô Nhiễm (đưa ra một nửa): Mau ăn đi.
Tứ sư huynh: Phốc... (lại hộc máu)
HAI
Phía sau núi, nhị sư huynh tiêu sái múa kiếm, áo trắng bay bay, anh tuấn bất phàm.
Tô Nhiễm (chớp mắt): Woa...
Đỗ Dao Băng (híp mắt): Woa! ! !
Tô Nhiễm: Sư tỷ, ngươi cũng phát hiện sao?
Đỗ Dao Băng (gật đầu): Đúng vậy, ta cũng phát hiện!
Tô Nhiễm (nắm tay Đỗ Dao Băng, lệ trong suốt): Thật tốt quá, ngươi rốt cục cũng phát hiện điểm tốt của nhị sư huynh, ngươi xem hắn áo trắng bay bay, thật ra dáng...
Đỗ Dao Băng (mắt trợn trắng): Ta phát hiện sau quần hắn có một lỗ lớn, chậc chậc, cảnh xuân đều lộ hết ra ngoài.
Tô Nhiễm: Ách... -_-|||
Lúc này, nhị sư huynh hoa lệ hắt xì.
BA
Tam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau tới đặt cược, bầu Thục Sơn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...
Tứ sư huynh: Ta mua Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên, Diệp Khuynh Thiên...
Mọi người: Ngươi cút đi, có loại như ngươi mới khiến người ta không đến Thục Sơn!
Sầm Kiếm sư huynh: Diệp Khuynh Thiên là xấu nữ, đại xấu nữ!
Tứ sư huynh: Ngươi lặp lại lần nữa, có gan ngươi lặp lại lần nữa!
Sầm Kiếm: ...
Tứ sư huynh (hung hăng tiến lên): Ta giết ngươi!
Vì thế, tứ sư huynh oanh oanh liệt liệt đấu võ cùng Sầm Kiếm sư huynh. Mọi người không ai thèm nhìn, tiếp tục đặt cược.
Tam sư huynh: Đến đây, đến đây, mọi người mau đặt cược, bầu chọn đệ nhất mỹ nữ, mua xong rời tay...
Cửu sư huynh: Không hay rồi, Tô Nhiễm sư muội cùng Dao Băng sư muội đang đến, mọi người chạy mau!
Mọi người biến mất như một cơn gió, bạc cá cược rơi rớt. Tứ sư huynh vẫn đang cùng Sầm Kiếm sư huynh đánh không biết trời trăng.
Tô Nhiễm (mắt hồng lên): Woa, là bạc nha!
Đỗ Dao Băng: Ta cũng muốn, ta cũng muốn..
Tô Nhiễm: Tứ sư huynh sao lại đánh nhau cùng Sầm sư huynh?
Đỗ Dao Băng: Điều này thật đơn giản, vì ta thật đẹp, vì bọn họ tranh đoạt mỹ nhân ta đây nên quyết chiến.
Tô Nhiễm: Giết ta đi...
- END -