41 Khi Tần Lãng ôm ta trở lại khách sạn Phong Vân, bên trong kêu loạn, một mảnh ồn ào. Mơ mơ màng màng, ta chỉ phân biệt được tiếng Dao Băng sư tỷ với Tô Nam.
42 "Chúng ta. . . " Lâu Huyên đùa giỡn. Có lẽ hắn cũng không biết nên giải thích thế nào. Cái này thật là nhảy vào Hoàng Hà cũng rửa không sạch. Ta vội vã định giải thích với U Chỉ, nhất thời kích động, khí huyết dâng lên, lại hộc ra một ngụm máu tươi.
43 Nghe bốn chữ đó xong, ta lại run lên. A, là Thệ Huyết Hồng Nhan! Lâu Huyên gặp phải bà ta cũng có thể sống sót, không thể không nói đây là một kỳ tích.
44 Hơn nửa đêm, ta lăn qua lộn lại trên giường, đếm cừu cũng đã đếm, tụng Tam Tự Kinh cũng đã tụng, vẫn không ngủ được. Phải biết rằng ngày thường ta chỉ cần dính vào gối đã có thể thuận lợi tiến vào mộng đẹp.
45 Bên ngoài vẫn đầy tiếng chửi bậy như trước, nhao nhao ồn ào. Trong phòng, ta và Lâu Huyên mũi đối mũi, mắt đối mắt, ta bị hắn nhìn muốn đào lỗ chui xuống.
46 Lương Gia giống tượng còn hơn tượng thật, ánh mắt trừng to, ngập tràn hoảng sợ. Thấy nàng như vậy, không giống sẽ chỉ giết ta mà thôi. Ta có lý do tin tưởng, Lương Gia vừa kích động vừa nổi giận, chuyện gì cũng có thể làm được.
47 Đêm đến, trăng lặn sao thưa rất thích hợp để giết người, phóng hỏa, trộm cắp, cướp bóc, chỉ cần là chuyện không quang minh chính đáng, đều có thể chọn đêm nay hành sự.
48 Đây vốn là một đêm rất đẹp, ánh trăng tỏa ánh sáng hiền hòa ấm áp, rọi thẳng vào phòng, soi rõ một màn trước mắt. Nữ tử áo lam gặp ban sáng đang bị một hắc y nhân ấn ngã lên bàn, nàng liều chết giãy dụa mà bàn tay đang xiết cổ nàng càng ngày càng chặt, không cho nàng hít thở chút nào.
49 Trên đỉnh tường thành, một nữ tử áo hồng cầm kiếm, vẻ mặt giận dữ, mắt như sắp phun lửa. Mà nam tử áo xanh đối diện lại lơ đễnh, nhàn nhã phe phẩy quạt trên tay, nghiễm nhiên như thể chuyện không dính dáng đến mình.
50 Ta ngây người trên thuyền hoa suốt hai ngày, mỗi ngày đều đi từ đầu thuyền đến đuôi thuyền rồi từ đuôi thuyền đến đầu thuyền, trong ngoài trước sau toàn là đi dạo.
51 Ba mươi sáu võ tăng của Tướng Quốc Tự đã nổi tiếng từ lâu, không nói đến bọn họ võ nghệ cao cường, chỉ xem số lượng đã hơn hẳn, mỗi người một cước đã đủ đá chết chúng ta.
52 Kỳ thật ta không muốn tiến cung nhưng sự tình liên quan đến tiên hoàng, bà nội dù xót ta cũng không thể giải vây. Tối hôm qua có thể an lành ngủ trong phòng đã rất xa xỉ, ta may mắn còn có bà nội chống lưng, nếu không có người, kết cục của ta chính là làm bạn với gián chuột trong nhà kho.
53 Lâu quý phi gượng cười, không đồng ý cũng không phản đối. Xem tình huống, quyền quyết định hoàn toàn nằm trong tay hoàng thượng, chỉ cần hắn gật đầu, hôn sự này xem như xong, muốn rút lui cũng khó.
54 Một trận gió thổi qua tai, thổi bay ta xuống. Không có tiếng rơi tòm xuống nước, thân mình cũng không bị ướt mà lại rơi vào một vòng tay ấm áp. Ta cả kinh, mở to mắt, đối diện chính là đôi mắt quen thuộc đến không thể quen hơn của Lâu Huyên.
55 Đêm khuya, tiếng dế nỉ non. Bốn phía im ắng, giờ này mọi người trong tướng phủ đang đắm chìm trong mộng đẹp, chỉ có đám côn trùng trong viện giúp ta vượt qua đêm dài.
56 "Kỳ thật đó là ta. . . " Toàn bộ lời này của Tô Nam nhồi vào đầu ta, một chút men say đã sớm chạy lên chín tầng mây. Ta không hiểu chuyện gì đã xảy ra, ngây ngô nhìn Tô Nam.
57 Đang ngủ mơ mơ màng màng, chợt có tiếng gì đó vang lên, ta vẫn nhắm mắt lại nhưng cảm giác có ánh nắng chiếu vào. Ta xoay người, tiếp tục ngủ, bên tai loáng thoáng vang lên giọng Lương Gia: "Băng Dương, đóng cửa lại, rất chói.
58 "Nhiễm Nhiễm ngươi không sao chứ?" Lương Gia cầm tay ta lắc lắc. Ta thuận thế hung hăng nhéo nàng, nàng đau đớn kêu to: "Ngươi điên rồi sao!""Rất đau sao?" Ta rũ mắt xuống kiểm tra, "Thì ra đây không phải đang nằm mơ, đây là sự thật.
59 Ngày hôm sau tỉnh lại mặt trời đã lên cao, lúc Tuyết Liễu đến đánh thức, ta và Lương Gia đang nằm nghiêng trên giường, tư thế rất chướng tai gai mắt. Chúng ta đến rạng sáng mới ngủ, hai mắt vẫn mông lung, ngay cả ngửi được mùi canh hạt sen Tuyết Liễu bưng tới cũng thờ ơ.
60 Thì ra khắp tướng phủ đã biết chuyện Diệp Khuynh Thiên bức hôn Lâu Huyên, chỉ có ta với Lương Gia ngủ nướng nên chẳng hay biết gì. Lúc đi ngang hoa viên, ta nghe mấy nha hoàn đang tụ tập bát quái, tất cả đều là Diệp Khuynh Thiên bức hôn Lâu Huyên thế này thế kia, nói y như thật, giống như các nàng đều tận mắt chứng kiến.