141 Chu Bân nghe xong, nhếch miệng lên, chân mày dựng lên hiện rõ sự đắc ý"Đó là đương nhiên, khách sạn này, chúng tôi chọn những hải sản tươi sống nhất cho khách hàng thưởng thức! Tàu thuyền luôn ra vào đều đặn!Đi sâu vào bên trong, giống như đi vào mê cung dưới lòng biển, dọc đường được bao trùm những đàn cá và san hô, đẹp không sao tả xiết!”"Đây là khách sạn của anh?” Mộ Dung Kiệt tò mò hỏi!"Không hổ là thiếu gia Mộ Dung, nhanh như vậy đã đoán được, dĩ nhiên, ngoại trừ tôi ra, còn có ai xây được khách sạn sang trọng như vậy?” Chu Bân bắt đầu dương dương tự đắc!Mộ Dung Kiệt bĩu môi khinh thường"Hôm nay anh mời tôi tới đây, đừng nói là chỉ để khoe căn khách sạn bảy sao này nha?”Chu Bân lúng túng gãi đầu, anh hắng giọng nói"Dĩ nhiên không phải, tôi cũng không có rãnh rỗi như vậy!”"Thật ra thì, cũng không có ý gì, tôi chỉ muốn kết giao bạn bè với thiếu gia Mộ Dung, anh nghĩ thử xem, hai chúng ta liên thủ, cả thế giới này còn có gì làm không được?”Mộ Dung Kiệt hừ lạnh"Cho dù có một mình tôi cũng không phải làm không được!”"Tất nhiên, với năng lực của anh thì khỏi phải bàn cãi, mà tôi cũng không có ý xem thường anh, chỉ là muốn kết giao với anh, cùng lắm thì, tôi gọi anh một tiếng đại ca!”Chu Bân đã quyết tâm muốn có thêm người bạn như Mộ Dung Kiệt, nên đây là mục đích anh lặn lội tới La Mã này!"Anh cảm thấy, anh có tư cách làm bạn với tôi sao?” Mộ Dung Kiệt lãnh khốc nói, anh đây không cần bạn.
142 "Vậy anh giúp bằng cách nào?" Nếu hắn đã nói vậy, anh sẽ tin tưởng hắn một lần!Chu Bân thấy sự việc phát triển theo suy nghĩ của mình, khóe miệng nâng lên nụ cười đắc ý!"Bác sĩ nhà chúng tôi đứng đầu thế giới, điểm này, anh phải tin!”Mộ Dung Kiệt bĩu môi châm chọc, " Chẳng lẽ tập đoàn Mộ Dung lại kém hơn so với nhà anh sao?”Nge lời anh vừa nói Chu Bân cãi lại"Này này này, thiếu gia Mộ Dung, cả ngày anh đều ở trong vòng luẩn quẩn hắc đạo, tất cả bác sĩ trong nhà anh là nội khoa hay ngoại khoa, có phụ khoa nào đứng đầu thế giới sao!”Giọng nói của Chu Bân càng nhỏ dần, bởi vì, hắn nhìn thấy sắc mặt Mộ Dung Kiệt càng ngày càng đen!Mộ Dung Kiệt cắn chặt răng, sao anh lại không nghĩ tới, đưa bảo bối của mình cho đám bác sĩ quèn kia, còn nói cô không có khả năng mang thai!Cũng bởi vì lí do đó nên ông nội mới bắt ép cô đi!Chuyện mới phát triển tệ hại như ngày hôm nay!"Anh có bảo đảm chắc rằng đám bác sĩ nhà anh có thể chữa khỏi bệnh cho người phụ nữ của tôi!”"Thiếu gia Mộ Dung đừng lo, bác sĩ của tôi đã nắm rõ bệnh tình của bảo bối nhà anh, bọn họ nói, mặc dù có chút khó khăn, nhưng không phải bọn họ không làm được!”"Chưa hết, người chữa bệnh cho bảo bối của anh không phải là bác sĩ bịp bợm nhà anh.
143 "Cưng chiều, nói nhẹ nhàng từ tốn cái gì tôi cũng làm qua! Nhưng cô ấy lại không muốn gặp tôi, thế nào mới là cưng chiều?”Chu Bân ngồi bắt chéo hái chân, châm một điều thuốc rít một hơi nhìn Mộ Dung Kiệt lắc đầu"Không phải IQ của anh tới 220 a? Sao EQ lại thấp như vậy?”"Anh chán sống hả!” Trên mặt Mộ Dung Kiệt trở nên nghiêm túc.
144 "Haha, đại ca, anh cứ nghe theo tôi chắc chắn không sai đâu, ôi…ôi. . , người ta chưa nói xong, anh đi nhanh như vậy làm gì. ”Mộ Dung Kiệt chạy thẳng một mạch về nhà, anh rất nhớ con mèo nhỏ ở nhà!Trong phòng ngủ, Ngải Tuyết và Thang Tiệp đã sớm ngủ thiếp đi! Có điều, tướng ngủ của hai người không mấy lịch sự cho lắm.
145 Nhẹ nhàng, xoay người cô lại, cởi quần áo của mình rồi leo lên giường, gối cánh tay mình lên đầu Ngải Tuyết!Trước kia, con nhóc này thích nhất là nằm trên tay của anh!Đôi tay vòng qua eo thon của cô, tinh tế quan sát dung nhan của cô! Vô cùng cảm khái!Người phụ nữ của anh, cuối cùng cũng trở về bên anh! Cảm giác rất thoải mái! Không còn ảo giác như mấy năm qua nữa.
146 "Đừng khóc? Không được khóc! Em không phải làm từ nước mắt sao cứ khóc hoài vậy?”Mộ Dung Kiệt cau mày lau nước mắt cho cô!Nhìn cô khóc, trong lòng anh đau nhức muốn chết!Ngải Tuyết nghe lời anh nói, nước mắt càng rơi như lũ, rõ ràng là anh sai trước mà còn trách móc với cô!!!"Ôi trời ơi, đừng khóc nữa, anh hứa, chỉ cần em ngoan ngoãn, anh sẽ dịu dàng với em, có chịu không?”Mộ Dung Kiệt cảm giác bất lực, anh đối thực hết cách với cô nhóc này, đành phải đầu hàng trước nước mắt của cô!Ngải Tuyết chu mỏ, người đàn ông này, biết dịu dàng mới là lạ! Cô có điên mới tin anh! Nước mắt lại rơi lần nữa!"Saolại khóc nữ, khóc nhiều không tốt ắt, chắc em ăn không biết bao nhiêu con mắt cá rồi hả?”Mộ Dung Kiệt nửa đùa nửa thật!"Làm sao anh biết tôi thích ăn mắt cá?”Ngải Tuyết nhìn anh tỏ vẻ nghi ngờ, chuyện này, chỉ có anh Tử Hiên và Thang Tiệp biết!"Ngốc quá, anh là ông xã của em, dĩ nhiên phải biết!”Mộ Dung Kiệt đưa tay véo mũi cô, cười nói"Quỷ khóc nhè!.
147 "Được!"Đồng ý sảng khoái! ! !Cái gì? Dễ dàng đồng ý như vậy? ? ?Ngải Tuyết hoài nghi nhìn Mộ Dung Kiệt, mặc kệ đi, nếu đã đồng ý rồi thì cứ thế mà làm !!"Còn nữa.
148 "Nhẹ một chút, trời ơi, tôi sắp nghẹt thở rồi!”Ngải Tuyết chau mày, người đàn ông này muốn ôm chết cô!Khóe miệng Mộ Dung Kiệt vẽ lên nụ cười thỏa mãn, bảo bối của anh không còn né tránh anh nữa, thật tốt quá!******Trên bàn ăn, Ngải Tuyết bỏ một muỗng cơm vào miệng liền cắn cả cái muỗng.
149 Ánh mắt nhìn đến ba người đối diện, không được, nhất định phải hỏi một chút!"Tiểu Tuyết, cơm nước xong, chúng ta đi dạo phố có được không? Đi dạo xong, chúng ta đi xem phim nha! Nghe nói gần đây mới ra bộ phim mới hay lắm!”"Thật sao, cả ngày đều ở nhà, tớ sắp nổi mốc rồi?”Ngải Tuyết vui mừng đồng ý, vội vàng để đũa xuống, như không kịp chờ đợi"Đi ngay bây giờ đi!.
150 "Tiểu Tuyết, cậu xem cậu kìa thật vô tâm, tên mỹ nam kia bị cậu hành hạ sắp điên rồi!”Thang Tiệp lặng lẽ liếc mắt Mộ Dung Kiệt!"Ai bảo anh ấy đi theo, dù gì tớ cũng đâu cần! Anh ấy muốn chịu tội, tớ chỉ tốt bụng giúp người ta tọai nguyện thôi" Ngải Tuyết bĩu môi khinh thường, không cảm thấy áy náy hay đau lòng nào, vì cô đâu có áp bức Mộ Dung Kiệt! truyện mới nhất chỉ có tại Doc Truyen.
151 "Dĩ nhiên, cái này ‘ duyên định tam sinh ’ mang vẻ nhu hòa, pha chút nhiệt huyết, còn những viên kim cương lục giác bao quanh tượng trưng cho sự thủy chung, mang đậm nét tình yêu luôn sâu đậm.
152 "Tiểu Tuyết, cậu nhìn gì thế?”"Đẹp, đẹp quá!"Ngải Tuyết trầm trồ khen ngợi. "Cũng không có gì đặc biệt! Nó còn không đẹp bằng hai chiếc nhẫn kia!" Thang Tiệp nhìn cặp nhẫn đang trưng bày giữa sảnh, không mấy ưng ý cho lắm!Mộ Dung Kiệt và Tử Hiên đi tới!"Quả thật không tệ!Giống như có một cổ ma lực thu hút mọi ánh nhìn!” Mộ Dung Kiệt nhìn lướtqua, nhất thời sinh lòng yêu thích!"Ừ, đúng vậy, chính nó đã thu hút tớ đấy!" Ngải Tuyết chống cằm, tròn mắt nhìn! Bộ dáng đờ đẫn đến ngây người! Ngay cả ai nói chuyện với mình cũng không biết.
153 Ngải Tuyết há hốc mồm, lắc lắc đầu cứ như trong mơ, không thể nào, không thể nào!"Chắc chắn, chắc chắn sẽ có cách tháo nó ra!Mấy người suy nghĩ biện pháp xem sao!”"Thật xin lỗi tiểu thư, chúng tôi không còn cách nào khác, trừ phi, hai vị không còn yêu đối phương nữa, chiếc nhẫn này sẽ tự nhiên rớt xuống.
154 "Ngải Tuyết, em không có sao chứ?” Mộ Dung Kiệt mở cửa đi vào, lo lắng ôm Ngải Tuyết!"Thế nào? Gặc ác mộng sao? Đừng sợ, có anh ở đây !” Mộ Dung Kiệt nhìn gương mặt không còn chút máu của Ngải Tuyết, trong lòng đau thắt lại, tự trách bản thân sao không cẩn thận để cô ngủ một mình.
155 Trái tim của Mộ Dung Kiệt hoảng loạn, bảo bối của anh, phải chịu đừng nhiều đau khổ như vậy. Ngải Tuyết mơ một giấc mộng rất dài!Cô mơ thấy mình bởi vì cứu cả gia tộc nên bán lần đầu tiên của mình cho người đàn ông khác.
156 Trong lòng Ngải Tuyết trăm ngàn cảm xúc ngổn ngang, giống như có chuyện muốn nói nhưng một chữ cũng nói không ra!"Sau này, anh không ép buộc em nữa, bất kể em có làm gì, anh đều ủng hộ, anh sẽ không hung hăng với em, dù cho em không nhớ ra anh, nhưng không sao, anh sẽ luôn luôn cưng chiều em!”Ngải Tuyết càng nghe, nước mắt càng chảy lợi hại hơn! Kiệt của cô, ông xã của cô.
157 "Anh tin, anh tin em!Thật tốt, em khôi phục trí nhớ rồi!”Ngải Tuyết đưa tay vòng quanh hông anh, vùi đầu vào lồng ngực của anh hít sâu một hơi, mùi hương quen thuộc của cô!"Em không thể sinh con, không thể vì anh nối dõi tông đường, anh vẫn nguyện ý lấy em sao!” Cô còn có chút sợ!Mộ Dung Kiệt cau mày nhăn nhó, cái người phụ nữ ngốc này, chẳng lẽ còn không hiểu tâm ý của mình sao? Anh quyết định dùng hành động thực tế để trả lời vấn đề ngu ngốc của cô.
158 "Bảo bối, anh dẫn em đi gặp một người!” Tay Mộ Dung Kiệt đặt bên eo Ngải Tuyết, đặt một nụ hôn lướt nhẹ lên môi cô!"Ai vậy?" Ngải Tuyết chăm chú nhìn chằm chằm phim Hàn Quốc phát sóng trên TV! Tỏ vẻ không hứng thú với lời anh nói!"Ừ, trước mắt không nói cho em nghe, em đi rồi sẽ biết?”"Thần bí như vậy, người đó là nam hay nữ?”"Nam!”"Có đẹp trai không?Có đẹp trai như Chung Geun-Hee không?” Ngải Tuyết dán chặt mắt vào màn hình chiếu Chung Geun-Hee, trong đôi mắt hiện rõ sự ham muốn!!!!Vẻ mặt Mộ Dung Kiệt đen như than, cầm remote tắt TV, hai tay nắm bả vai cô xoay nhìn về phía mình"Trước mặt em có một soái ca lại không nhìn, nhìn vào màn hình đó làm gì?”Ngải Tuyết nhếch miệng lên, cố ý nhìn ngó xung quanh! Học lõm trò chọc ghẹo của anh trước kia"Đẹp trai? Ở đâu sao em không thấy?Soái ca sao?Soái ca có xuất hiện sao???”Mộ Dung Kiệt tức muốn xì khói "Nha đầu ngốc, dám chọc anh hả?”Ngải Tuyết nghiêm túc lại"Vốn chính là vậy mà, anh nhìn anh ấy xem, đẹp trai đến không còn thiên lý, mái tóc xoăn đẹp, xinh đẹp khiến người và thần đều phẫn nộ! Có mấy người đàn ông được như thế?”Mộ Dung Kiệt cắn răng nghiến lợi"Em chờ một chút!” Tức giận xông lên não vội vàng lao ra khỏi cửa, lái xe chạy đi!"Tiểu Tuyết, anh ấy muốn làm gì? Còn nữa, hai người vừa xảy ra chuyện gì?Anh ấy thật sự là người đàn ông của cậu sao?Rốt cuộc mỹ nam đó có quan hệ gì với cậu?Ôi, trước kia không phải hai người rất ngọt ngào sao""Tiệp! ! ! ! Cậu càng hỏi càng rối? Hỏi nhiều quá sao tớ trả lời ? ?” Ngải Tuyết giương mắt nhìn bóng lưng Mộ Dung Kiệt rời đi, mới lấy lại tinh thần, Thang Tiệp liền tò mò đi đến gần ríu ra ríu rít nói tràn lan đại hải!"Người ta tò mò thôi! ! !" Thang Tiệp bĩu môi!"Kia, không phải trong lòng ai đó chỉ có Tử Hiên sao?”Ngải Tuyết xấu hổ cúi đầu, lắc lắc!"Thật không phải à?” Thang Tiệp sáng cả hai mắt khi thấy cô như thế! Giọng nói rõ ràng có chút kích động!Ngải Tuyết tò mò ngẩng đầu lên, nhìn sự hưng phấn ẩn hiện trong mắt cô ấy rồi gật đầu một cái, xong lắc đầu một cái.
159 Thang Tiệp xấu hổ quay đầu nhìn chỗ khác, khẽ cắn môi dưới"Có thật không?”Ngải Tuyết ho khan"Thật mà! Dạo này tớ thấy cậu ăn mặc rất thời trang, nếu tớ là đàn ông nhất định sẽ động lòng chết mất!”Quả nhiên, Thang Tiệp lập tức đen mặt lại, lườm cô"Quá đáng, cậu lại chọc tớ! ! !”"Không có, không có nha"Ngải Tuyết cười hả hê!"Cậu – chết – với – tớ !” Thang Tiệp vừa nói từng chữ vừa nhào tới Ngải Tuyết! Ngải Tuyết sợ tới mức vừa chạy vừa gọi"Anh Tử Hiên cứu, cứu em! Ha ha”Bên kia, Mộ Dung Kiệt trực tiếp lái xe vào tiệm hớt tóc, nhìn đến TV đang phát sóng‘ You’re beautiful ’ có chiếu tới Chung Geun-Hee liền nói"Cắt tóc của tôi giống anh ta! Thậm chí còn phải đẹp hơn anh ta!”Nhà tạo mẫu tóc nghe anh nói mà đơ người cầm kéo cũng muốn rớt xuống đất, nhìn khí thế anh hung hăng đi vào, còn tưởng rằng giang hồ đến tiệm quấy rối!"Nhìn cái gì? Nhanh lên một chút! ! !”Nhà tạo mẫu lau mồ hồi lạnh trên trán"Được, được!” Vừa nói vừa tập trung tinh thần cắt tóc cho anh.
160 "Bảo bối ~~”"Ừ? Ư ? ?”"Anh yêu em! ! !”"Ừ! ! !”"Ừ? ? ? ! ! !”"Ư…. em cũng yêu anh”"Yêu nhiều không?”"Rất rất thích! ! !”"Rất rất thích là có yêu nhiều không? ? ?”"Anh thật đáng ghét!” Ngải Tuyết mím môi!Khóe miệng Mộ Dung Kiệt khẽ cong lên, hung hăng đâm vào một cái"Nói, rất yêu!”Ngải Tuyết cười mỉm"Một chút xíu a!”Mộ Dung Kiệt cau mày"Một chút xíu sao? ? ?” Một chút xíu chính là rất ít rồi?Nhất thời tức giận đâm thật mạnh thật sâu vào trong cơ thể cô.