21 Hôm sau, tỷ đệ Nhược Vi rời giường thật sớm, việc qua hôm nay đã tốt hơn nhiều rồi. Từ lúc xây nhà cho tới nay thì Nhược Vi đều không có rèn luyện thân thể, ở nhà người ta dù sao không tiện như trong nhà mình, sau hôm nay phải tiếp tục chuyện này.
22 Vác rau hái về nhà, nghe được người trong phòng bếp bàn luận xôn xao, mà dường như nhân vật chính trong chủ đề bàn luận này vừa vặn là mình, chỉ là không biết có phải là đang nói xấu mình hay không thôi.
23 Hiện tại người trong thôn cũng tới gần đủ rồi, tất cả mọi người tụ chung một chỗ nói chuyện phiếm, nhìn nhà nhìn phòng ốc. Nhược Vi lau sạch bàn ghế mượn đến đãi cơm, bày biện xong, tính toán thời gian không sai biệt lắm có thể chuẩn bị nấu cơm, nhận một vài đồ vật đi tới phòng bếp.
24 Ngày này Nhược Vi dậy rất sớm, bởi vì cũng lâu rồi không có rèn luyện thân thể, bắt đầu từ hôm nay cần phải kiên trì hơn, đối với Đào Đào cùng Thụy Ca thì vẫn cứ để cho bọn họ nghỉ ngơi một buổi sáng nữa đi! Dù sao vẫn còn là trẻ con, gần đây quá bận rộn, chắc cũng không dễ chịu được.
25 “Đại thẩm mẹ, bà nói lời như vậykhông sợ bị thiên lôi đánh sao? Lời nói vô sỉ như vậy cũng chỉ có bà mới có thể nói ra được, tuổi đã cao rồi, còn không biết xấu hổ sao mà còn đi nói láo, có thấy thất đức hay không à!”Nhược Vi hoàn toàn nổi giận, nói thật, Nhược Vi tới nơi này lâu như vậy, còn chưa có lần nào tức giận như vậy!“Tiện nha đầu ngươi, ngươi lại dám mắng trưởng bối, cái này chính là bất hiếu, ta với lão già cũng thật là đáng thương a, làm sao lại nuôi racái người có lòng dạ lang sói này a!”“Ta nhổ vào, bà nói thật đúng là không biết xấu hổ a, ngay cảnhững câu nói không biết xấu hổ như vậy mà bà cũng có thể nói ra cửa được!”“Không phải là dobà đỏ mắt tham lam muốn lấy đồ của nhà ta sao, bà đừng có mơ, có ta ở đây cái gì bà cũng đừng nghĩ lấy được!”“Ngươi nói lung tung, người nào đỏ mắt với cái gì trong nhà ngươi chứ, nếu không phải là nhờ ta và đại bángươi, mấy người không có lương tâm các ngươi có thể sống đến hiện tại ư! Có tiền liền xem thường những thân thíchnghèo nàn như chúng ta đây”.
26 Hiện tại rốt cuộc có thể nghỉ ngơi, sẽ không còn có người khác tìm đến phiền toái lung tung, này thật đúng là một chuyện đáng để ăn mừng. Tốn thời gian hai ngày mới đem trong nhà thu thập xong, hiện tại nên ngồi xuống suy nghĩ một chút phía sau muốn làm gì.
27 Mời hai người vào phòng khách ngồi xuống, rót Hoa Trà tự chế, Nhược Vi không có yêu thích khác, chính là thích điều phối tại nhà chính mình, trà này mặc dù so sánh lại không hơn các loại Đại Hồng Bào, nhưng coi như là mỗi người mỗi vẻ rồi.
28 “Nếu về sau Hạo ca ca là hang xóm nhà chúng ta rồi, vậy hôm nay liền nể mặt ở nhà ta ăn bữa cơm đi!”“Vậy thì cung kính không bằng tuân mệnh, Nhược Vi, tay nghề nấu nướng của muội rất tốt, ta thật đúng là hoài niệm!”“Món ăn gia đình, Hạo ca ca cùng Bao chưởng quỹ không ngại là được!”“Hiện tại thời gian cũng không sớm, ta liền đi phòng bếp chuẩn bị, hai vị nếu mệt thì đi phòng khách nghỉ ngơi một chút, không mệt đi chung quanh một chút cũng là có thể, nếu đi trong thôn xem một chút thì kêu Thụy Ca cùng Đào Đào bồi các ngươi đi đi! Bọn họ quen thuộc nơi này.
29 Sau một hồi mang theo hai vị khách đi dạo chung quanh nhà mình một chút, thời gian cũng không còn sớm, hai cậu bé đi một hồi cũng đã có chút mệt mỏi. Vừa đúng lúc Nhược Vi trong phòng bếp cũng đã làm cơm xong, ra gọi bọn họ vào ăn cơm !Bưng hết đồ ăn lên trên bàn, bình thường mấy tỷ đệ Nhược Vi cũng chỉ ở luôn trên bàn nhỏ trong phòng bếp ăn cơm, hôm nay do có khách tới nên mới phải bày bàn cơm ở tiền sảnh, thật ra thì phòng bếp cũng rất lớn, đủ mấy người ăn cơm ở đây, nhưng dù sao người ta cũng là khách, nói chung cũng không thể cho rằng người ta cùng giống mình.
30 Hiện tại người trong thôn cũng đã biết Túy Tiên lâu trợ giúp ở trong thôn của mình xây một trường tư thục, đồng thời ở trong thôn cũng lưu truyền một lời đồn, Nhược Vi câu được Ông Trùm giấu mặt của Túy Tiên lâu, là một lão già lớn tuổi.
31 Hôm nay sáng tinh mơ Nhược Vi đã rời giường để rèn luyện thân thể, hai tiểu bánh bao đi theo phía sau hấp ta hấp tấp, đáng yêu vô cùng, mấy tháng nay hiệu quả của việc tập luyện thể hiện rõ ràng, hiện tại để cho Nhược Vi đi trấn trên, tuyệt đối sẽ không thở hỗn hển nữa, cũng sẽ không giống như trước kia trên chân có vết nước phồng.
32 Ban đêm người nọ lại phát sốt, bất qua sau khi uống sau nước bên trong không gian thì cũng không có cái gì đáng ngại, hơn nữa cũng đổ mồ hôi, trên người cũng không còn sốt nữa rồi.
33 Nhược Vi nghĩ thầm thân phận người này cũng không tầm thường! Nhưng ngàn vạn đừng đừng gây phiền toái gì thì tốt. “Lão gia gia cảm thấy thân mình thế nào, có muốn hay không mời đại phu tới xem, tối ngày hôm qua nhìn ngài chịu vết đao ta cũng vậy không dám đi ra ngoài tìm người giúp một tay, hiện tại ngài đã tỉnh rồi, nếu như ngài cảm thấy không có vấn đề thì ngài để ta mời người đại phu tới xem một chút.
34 Buổi tối, vẫn là Nhược Vi giúp Long Phách Thiên ăn cơm, hiện tại ông đang bị thương, không biết nên kiêng ăn như thế nào, cho nên làm đều là món ăn thanh đạm.
35 Cứ như vậy, Long Phách Thiên được Nhược Vi chăm sóc, thân thể từ từ khá hơn, hơn nữa Nhược Vi mỗi ngày lặng lẽ đổi nước Linh Tuyền cho ông ta uống. . .
36 Chương trên nói đến nhà Nhược Vi không nuôi người ăn không ngồi rồi và mặt mày rất hài lòng, mà Long Phách Thiên không thể làm gì. “Cô gái nhỏ, ngươi cũng không thể như vậy a!” Long Phách Thiên tiếp tục giả vờ đáng thương, nếu là trên giang hồ những người đó thấy cái bộ dạng này của Long Phách Thiên, ai cũng không dám nghĩ đi! Nhưng bây giờ người ta hiện tại đang chơi vui vẻ!“Nếu là ông nghĩ muốn ở lại cũng được, chỉ là ông cũng không thể ăn mà không làm việc, ông phải cũng nghe ta, ta để cho ông làm gì, ông liền làm cái đó, bảo ông hướng đông thì ông không thể đi tây, có được hay không, không được liền thôi.
37 Hôm sau Nhược Vi rời giường từ rất sớm, nghĩ đến chuyện hôm nay có thể bắt đầu học võ công, trong lòng vui sướng vô cùng, nếu như có thể giống như trong tiểu thuyết viết có thể vượt nóc băng tường thì thật là tốt.
38 Hình ảnh lại trở lại một ngày kia khi Hiên Viên Hạo rời đi, Hiên Viên Hạo ngồi ở trong xe ngựa nhìn khoảng cách với Nhược Vi càng ngày càng xa, trong lòng vô cùng khó chịu, đây là lần đầu tiên hắn có cái cảm xúc quyến luyến không rời này, nhưng hắn không khống chế được tình cảm của mình, nghĩ đến khoản thời gian lâu như vậy không được nhìn thấy Nhược Vi, tâm tình lại càng kém.
39 “Hiên Viên công tử, mừng huynh đã về”. Thượng Quan Tuyết hướng Hiên Viên Hạo chào hỏi. Thượng Quan Tuyết nhìn người thiếu niên tuấn dật trước mắt này, sự yêu thích trong lòng so với trước kia còn mãnh liệt hơn, nghĩ tới đây khuôn mặt nhỏ nhắn không cầm được mà khí nóng bốc lên đỏ ửng, xấu hổ nhìn Hiên Viên Hạo, đáng tiếc dịu dàng của Hiên Viên Hạo vĩnh viễn chỉ thuộc về một người duy nhất, đó chính là Nhược Vi, cái khuôn mặt với vẻ mặt đắm đuối đưa tình này của Thượng Quan Tuyết đối với Hiên Viên Hạo cũng chỉ hoàn toàn là một sự mù quáng không cần thiết, hắn hoàn toàn không để vào mắt.
40 Lại nói đến ngày đó Hiên Viên Hạo mang theo gã sai vặt cận thân đi tới chỗ yến khách, lúc nửa đường lại đụng phải Thượng Quan Tuyết, chỉ là Hiên Viên Hạo lại hoàn toàn không chú ý tới mà thôi, trực tiếp lướt qua, khiến Thượng Quan Tuyết tức giận mà về nhà đại phát tính khí.
Thể loại: Dị Giới, Nữ Cường, Ngôn Tình, Xuyên Không, Huyền Huyễn
Số chương: 50