81 Nhược Vi nghe đến tim gan run sợ, loại chuyện này không cẩn thận đó là hai người sẽ âm dương cách biệt, ông trời phù hộ, nàng còn có thể gặp lại được hắn.
82 Nhược Vi để chén trà xuống, thận trọng đỡ Hiên Viên Hạo tựa vào trên gối đầuHạo ca ca, huynh mau uống cái này đi rất tốt cho sức khoẻ. Sau khi đỡ Hiên Viên Hạo nằm xuống xong, Nhược Vi bưng chén trà bên trong chứa linh tuyền thuỷ lại cho Hiên Viên Hạo uống.
83 Hiên Viên Hạo lẳng lặng nhìn Nhược Vi đang ngủ say, giờ phút này hắn cảm thấy thật bình yên. Hiên Viên Hạo nghĩ thầm, nếu thời gian có thể dừng lại vào giờ phút này thì thật tốt biết bao.
84 “Nhược Vi, muội không nói thì huynh sẽ tự đứng lên đến đó xem vết thương của muội. ” Nhược Vi không có cách nào khác là phải kể ra nguyên nhân mình bị thương.
85 Nhược Vi đang suy nghĩ mình nên làm gì thì ngoài cửa lại vang lên tiếng gõ cửa. Nhược Vi nghe tiếng gõ cửa thì bảo Xuân Phân ra ngoài xem là ai. Xuân Phân vừa mở cửa thì thấy A Phúc, nàng có chút kinh ngạc.
86 Mấy người ngồi bên dưới không ngừng quan sát hành động của hai người, bọn họ thấy thiếu gia nhà mình không ngừng nhìn vị cô nương kia, hơn nữa thái độ lại rất dịu dàng.
87 Hai ngày trước, Nhược Vi đã trở về nhà mình. Vì trong nhà Hiên Viên Hạo có thêm ba quản sự, mấy người đó muốn chờ mọi chuyện được giải quyết xong rồi mới trở về kinh thành.
88 Bàn tay nhỏ bé của Nhược Vi bị cầm đến không động đậy được, cũng đành phải cố giả bộ trấn định. Nhưng nếu nhìn kỹ thì có thể thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của Nhược Vi có chút hồng…“Hạo ca ca, các người đang thương lượng chuyện.
89 "Hạo ca ca, huynh cảm thấy như thế nào, có thể thực hiện không?" - Nhược Vi chăm chú hỏi"Biện pháp này thật tốt" – Vẻ mặt Hiên Viên Hạo rất vui mừng, nghĩ thầm không hổ là người mình thích, nàng thật thông minh.
90 Ngày trôi qua thật nhanh. Rất nhanh là đến lễ mừng năm mới. Nhờ phương pháp của Nhược Vi mà việc buôn bán của gia tộc Hiên Viên so trước kia còn tốt hơn, đem đối thủ chọc giận gần chết.
91 Buổi sang, mọi người sau khi rời giường, trên mặt mỗi người cũng cười tươi như hoa, đám người Liễu Vượng còn đặc biệt thỉnh an mấy chị em Nhược Vi, cảm tạ Nhược Vi ban đầu đã mua bọn họ.
92 Nhược Vi mang theo ba người làm sủi cảo đủ cho rất nhiều người ăn, lại bắt đầu chuẩn bị những thứ đồ khác, Đào Đào cùng Thụy Ca, Nhược Vi để cho hai đứa đi chơi.
93 Ngày mồng một đầu năm, Nhược Vi vẫn theo lẽ thường mà dậy từ sớm, bởi vì tối hôm qua Quái lão đầu phải ở trên núi đón lễ mừng năm mới, nên Nhược Vi muốn đi qua đó xem một chút.
94 Cả ngày hôm đó Nhược Vi đều ở trên núi, sau khi cùng bọn họ ăn qua bữa cơm, lại đến thời gian học tập cùng Quái lão đầu. Ngồi ở trong nhà gỗ nhỏ, Quái lão đầu bắt đầu dạy này nọ cho Nhược Vi, Nhược Vi hết sức chăm chú nhìn, bắt kịp theo tốc độ của Quái lão đầu.
95 Sau mùng hai Tết, Nhược Vi lại bắt đầu chuẩn bị những chuyện khác chính là cũng chẳng nhàn rỗi được nữa. Thời gian đó Nhược Vi cũng đi đến nhà Lưu Thẩm chúc tết, được cả nhà Lưu Thẩm nhiệt tình tiếp đãi, sự nhiệt tình đó làm cho Nhược Vi cũn có chút chống đỡ không được.
96 Sau khi Nhược Vi ra quyết định xong thì liền bắt đầu việc chuẩn bị mở xưởng, Nhược Vi tìm đến Lưu Thẩm, hi vọng Lưu Thẩm đến lúc đó quản lý những người thợ mời tới xưởng.
97 Hôm đó, Nhược Vi sai Liễu Vượng phải điều tra kỹ thân thế của những người kia, biết làm gì, là người như thế nào. Nếu sau này có xảy ra chuyện thì nàng cũng tránh được phiền phức.
98 Cuối cùng xưởng cũng xây xong, Nhược Vi vui mừng ra mặt, ai cũng có thể cảm nhận được niềm vui của nàng. Đã có xưởng thì bắt đầu sản xuất thôi. Nhược Vi sai người đi mấy tiệm vải lớn mua vải lẻ về.
99 Trước tiên Nhược Vi dạy mọi người làm gối ôm, đồ vật mà nự nhân thích nhất. Mọi người thấy vật Nhược Vi làm rất đẹp nhưng chưa hề thấy qua nên rối rít vây quanh nàng.
100 Mấy ngày nay, đầu tiên Nhược Vi sẽ đến xưởng để xem xét mọi thứ. Sau đó sẽ dạy bọn Xuân Phân cách làm gối ôm. Nếu bốn người này có thể học xong trước thì sau này nàng không cần phải ra tay.