181 Tin Nhược Vi mang thai vang xa chẳng mấy chốc trên dưới Nhược Thủy Sơn Trang ai cũng biết, Thụy Ca và Đào Đào nghe được tin tỷ tỷ mang thai từ Liễu gia trang thì chạy vội tới thăm Nhược Vi.
182 Hai phu thê ôm nhau tán gẫu, hình ảnh ấm áp làm cho người ta phải hâm mộ. Hiên Viên Hạo và Nhược Vi nói chuyện với nhau một lúc rồi mới về phòng. Vì Nhược Vi mang thai nên bây giờ họ chỉ dùng cơm trong phòng, Nhược Vi cũng không cần đi thỉnh an trưởng bối.
183 Ngày nào đó, Hiên Viên Hạo đỡ Nhược Vi đi tản bộ trong hoa viên. Vì sắp tới ngày sinh nên nàng phải cố hết sức đi bộ. Như vậy mới sinh dễ dàng hơn. Ít nhất nàng cũng đã cố gắng hết sức, chuyện còn lại cứ giao hết cho ông trời.
184 Ngoài phòng chờ sanh, thỉnh thoảng mọi người nghe được trong phòng sanh truyền tới tiếng kinh hô, những tiếng này đã dọa sợ mọi người làm sắc mặt ai cũng thay đổi, ai cũng cho rằng Nhược Vi đã xảy ra chuyện gì.
185 Thời điểm Nhược Vi sanh con ra là buổi tối, khi đó Thụy Ca cùng Đào Đào bị Hiên Viên Hạo kêu trở về ngủ. Còn Quái lão đầu thì một mực chờ đợi, cho đến khi biết Nhược Vi an toàn đem con sanh ra thì mới đi về nghỉ.
186 Nhược Vi suy nghĩ một chút mới phản ứng được câu nói kia của Quái lão đầu là có ý gì, đây là tự nói với mình đi vào trong sơn cốc huấn luyện đi, Nhược Vi mới nhớ lại, hôm nay đúng là ngày Quái lão đầu nên đi vào trong sơn cốc.
187 Thú vị nhất chính là, cuối cùng bà đỡ còn đem mấy đóa hoa giống hoa lựu làm bằng giấy hướng cái nôi cho trẻ con vẩy vẩy mấy cái vừa vẩy vừa nói: "Hoa sơn chi*, hoa lài, hoa đào, hoa hạnh, hoa hồng, vãn hương ngọc ( hoa huệ), hoa ban đậu hãy sua đi giảm đi nốt đỏ cho các bé.
188 "Ừhm, ở đây nói. " Vẻ mặt Hiên Viên Hạo dịu dàng đi đến bên cạnh Nhược Vi, trong mắt chứa đều là nụ cười, người có mắt đều có thể nhìn ra được Hiên Viên Hạo yêu thê tử mình nhiều như thế nào.
189 Sau tiệc đầy tháng, cuộc sống của Nhược Thủy Sơn Trang lại trở về như bình thường. Mỗi ngày Nhược Vi sẽ chăm sóc cho Đậu Đậu và Cầu Cầu nên không thể làm được nhiều việc cho nên nàng dứt khoát giao sản nghiệp cho Thụy Ca và Đào Đào.
190 Bây giờ có thể đạt được kết quả như vậy, Nhược Vi đã rất thỏa mãn. Điều này nói rõ một phen, công sức nàng bỏ ra không hề uổng phí. Sau khi thư viện nhận được tin tức thì toàn thể học trò đều vui mừng.
191 Hai năm sau, ở Nhược Thủy Sơn Trang, bước chân hai tiểu bao tử không vững chạy loạn khắp nơi. Bà vú đi theo sau lưng hai tiểu tổ tông này sợ đến nỗi tim muốn nhảy ra ngoài, chỉ sợ hai tiểu tổ tông không cẩn thận mà có mệnh hệ gì thì toàn gia bọn họ coi như xong.
192 Ngay sau đó, Nhược Vi liền nghe được Cầu Cầu hồi đáp: "Đậu Đậu, ngươi chỉ so với ta lớn một chút, Cầu Cầu mới không cần kêu ngươi là ca ca, ta muốn nói ẫu thân biết, Đậu Đậu khi dễ ta.
193 Nhược Vi sau khi làm xong bữa cơm chiều, Hiên Viên Hạo mới từ trấn trên trở lại, bây giờ Vĩnh An trấn đã xưa đâu bằng nay, so hai năm trước muốn phồn hoa hơn nhiều, dĩ nhiên Vĩnh An trấn có thể có quang cảnh hôm nay, như vậy cũng thua thiệt Liễu gia cùng Hiên Viên gia.
194 Ngày qua ngày trong lúc Đậu Đậu cùng Cầu Cầu chậm rãi cùng nhau lớn lên từng chút từng chút một, bất tri bất giác Đậu Đậu cùng Cầu Cầu đã bốn tuổi rồi, Nhược Vi lại mang bầu lần thứ hai, tuy nhiên lần mang thai này lại không thoải mái giống như lần mang thai Đậu Đậu cùng Cầu Cầu, đứa nhỏ trong bụng đặc biệt rất biết cách làm khổ người khác.
195 Đại kết cục Từ khi tin tức Thụy Ca và Đào Đào đậu tiến sĩ truyền tới trấn Vĩnh An thì về sau cánh cửa của Liễu gia đã sắp bị bà mai giẫm hư, từ bốn phương tám hướng mọi người đều tới Liễu gia cầu hôn.
196 Ngoại truyệnMộtTa tên là Tiểu Đâu, mẫu thân nói ta rất thông minh, khi còn bé Đậu Đậu và Cầu Cầu không thích dẫn ta đi chơi. Tiểu Đâu cũng không thích Đậu Đậu và Cầu Cầu.