101 Lúc mọi người đang nhìn ngắm hàng hóa thì có một nhóm người mặc quần áo giống nhau đi vào, thu hút ánh mắt của mọi người. Mấy người mới bước vào là do Nhược Vi huấn luyện.
102 Khi Huyện lệnh phu nhân và mấy vị phu nhân hay giao hảo thường ngày lên lầu hai, ánh mắt của mấy người Tiểu Trúc đều rất nghênh đón. Thái độ mặc dù nhiệt tình, nhưng cũng không có ý nịnh bợ, cũng không có một tia kiêu ngạo hay cảm giác tự ti.
103 Cửa hàng Vi các thứ hai sau khi khai trương thì sinh ý mỗi ngày một tốt hơn, làm mọi người ghen chết, nhưng không ai dám quấy rối. Cửa hàng đã đi vào quỹ đạo nên Nhược Vi yên lòng hơn, nhưng lại bắt đầu nghĩ tới những chuyện khác, một khắc cũng không thể tiếp tục nhàn rỗi.
104 Kể từ khi việc buôn bán của Vi các thứ hai ổn định, Nhược Vi lại bắt đầu chuẩn bị những chuyện khác. Ngày hôm qua, thời điểm tính toán gia sản trong tay, Nhược Vi quả thật bị chấn động.
105 Từ lúc Nhược Vi biết hai ngày sau là sinh nhật Quái lão đầu, Nhược Vi liền bắt đầu vì chuyện này mà làm công việc lu bù lên, nếu không phải là Quái lão đầu nói ra mình cũng hoàn toàn chưa có chú ý tới những chuyện này, trong lòng Nhược Vi còn áy náy một phen, vì vậy rất muốn để Quái lão đầu ở nhà mình trôi qua sinh nhật đầu tiên tốt đẹp nhất mỗi khi nhớ lại, hai ngày nay chuẩn bị lo trong lo ngoài.
106 "Cái nha đầu nhà ngươi tại sao có thể đối với ta như vậy, thật là một nha đầu hư hỏng nhẫn tâm, không cho lão già cơm ăn. "Quái lão đầu tức giận đem cửa phòng mở ra, thấy Nhược Vi mặt cười hì hì nhìn mình, thì biết rõ mình lại bị cái nha đầu này đùa bỡn.
107 Thức ăn được lục tục bưng lên bàn, sau khi rửa tay sạch sẽ Nhược Vi liền đi an bài chuyện ngày hôm qua cần chuẩn bị. Cũng không thể để xảy ra sự cố, bằng không đến lúc đó có thể sẽ rất mất thể diện.
108 Quái lão đầu nhìn ba đứa trẻ nói cười hì hì trước mắt này, trong lòng bỗng căn tràn đầy, chỉ cảm thấy cuộc sống như vậy là quá đủ rồi, khóe mắt không khỏi có chút ươn ướt.
109 Ngày xuân tháng ba, đây là một mùa du lịch tốt, thế nhưng những ngày này Liễu gia trang lại bận bịu rối rít vô cùng. Bởi vì Đại Thiếu Gia trong nhà chuẩn bị đi Châu Phủ tham gia đợt thi Hương tháng tám, đại tiểu thư cũng chuẩn bị để cùng đi.
110 Bây giờ trong Liễu gia trang, Liễu Vượng là Đại Quản Gia, ba người Liễu Phong dưới trướng Liễu Vượng, Quái lão đầu mang nhóm bé trai huấn luyện đầu tiên về Liễu gia làm hộ vệ, chia thành hai tổ, sáng tối luân phiên nhau.
111 Thanh Châu là một nơi giàu có, diện tích so với các tòa thành khác có lớn hơn một chút. Đoàn người của Nhược Vi chạy mấy ngày đường cuối cùng đã tới cửa thành Thanh Châu.
112 Mấy người làm chờ trước cửa thấy chủ tử tới thì vội vàng chạy lại thỉnh an. Đây là lần đầu tiên họ nhìn thấy chủ nhân chân chính của bọn họ. Người đặt mua căn nhà này là Liễu Vượng, vì vậy mấy hạ nhân ở đây chưa từng thấy qua Nhược Vi.
113 Hai phụ nhân mang thức ăn từ bên ngoài vào, để đồ ăn lên bàn rồi nói: “Nô tỳ thỉnh an tiểu thư, đại thiếu gia, tiểu thiếu gia. ” Sau đó dập đầu một cách cung kính.
114 "Đúng vậy, nơi này rất phồn hoa, người có tiền rất nhiều, cho nên Thụy Ca và Đào Đào phải nhớ, không được để cảnh phồn hoa trước mặt che mất cặp mắt của mình.
115 Sau khi mấy tỷ đệ dùng xong bữa sáng, Nhược Vi phân phó Xuân Phân kêu mọi người đến tập họp. Mấy tháng tới nàng phải ở nơi này, nên ngay từ lúc bắt đầu liền muốn làm tốt rất nhiều chuyện, bằng không về sau sẽ khó có thể đảm bảo mọi việc tốt đẹp.
116 Liên tiếp hai ngày, Nhược Vi cũng chỉ ở trong nhà chứ không có đi ra ngoài. Thu thập hai ngày, tòa nhà rốt cuộc cũng được dọn dẹp không sai biệt lắm. Bốn người Xuân Phân đều mệt đến không thở nổi, làm Nhược Vi có chút ngượng ngùng, mình chỉ là hơi mở miệng mà thôi, còn việc động thủ phần lớn cũng là bốn người Xuân Phân làm.
117 Lúc này trên đường cái người người từ các hướng lui tới, trên đường cũng rất đông người, xe ngựa dừng ở trước mặt Vi các, nhưng cũng không có dẫn tới chú ý của ai.
118 "Tiểu thư hạ cố đến chơi là vinh hạnh của bổn điếm, xin hỏi tiểu thư có cần trợ giúp gì?" Nhân viên phục vụ kiên nhẫn đáp. Nhược Vi nghĩ thầm phục vụ viên này thái độ ngược lại không tệ, khiến Nhược Vi thật hài lòng, nếu đều có tài nghệ như lời nói vậy thì càng tốt hơn, lần nữa nghiêm túc quan sát quan sát.
119 "Thụy Ca đâu rồi, không tha thứ tỷ tỷ sao?" Nhược Vi nhìn Thụy Ca mặt đang vẻ trầm tư. "Tỷ tỷ vất vả rồi. " Thụy Ca thình lình nói ra lời khiến mắt Nhược Vi đau xót, "Đệ đệ ngốc, tỷ tỷ không khổ cực.
120 Ban đầu lúc Hiên Viên Hạo đem tấm thẻ vàng này cho Nhược Vi cũng không nói rõ ràng cụ thể nó có ích lợi gì, Nhược Vi cũng chỉ cho là tấm thẻ vàng này cũng giống như thẻ hội viên ở hiện đại, chỉ có thể được giảm giá mà thôi, không hề nghĩ tới là nó có công dụng nào khác, bây giờ nhìn lại thì thấy mình đã chiếm một cái đại tiện nghi rồi.
Thể loại: Đô Thị, Trọng Sinh, Ngôn Tình
Số chương: 13