1 "Ừ, ăn ngon thật, đúng là mỹ vị nhân gian!"Một đôi cô dâu chú rể đang trên sân khấu phát biểu những lời hạnh phúc, Phương Tử Ninh lại chỉ lo trốn ở một góc ăn ngấu ăn nghiến.
2 Hiện tại có một người trưởng thành, chững chạc, đẹp trai, gia nhập vào hàng ngũ xem truyện tranh, đối với truyện tranh mà nói, cũng không phải là không có nội dung lại ngây thơ, mà là tất cả già trẻ đều hợp với quan điểm này, nên tương đối có sức thuyết phục đi?"Không cần hưng phấn như thế chứ?" Lâm Vũ nhìn cặp mắt cô sáng lên, không hiểu hỏi.
3 Ngày nghỉ không có gì tốt, ở nhà không có việc gì làm, nếu như có thể lựa chọn, Phương Tử Ninh thà rằng đi học. "Con gái, đánh ván cờ với cha, thế nào?" Ba Phương nhìn con gái đang ngồi ngẩn người kia, Phương Tử Ninh, nói.
4 "Xác định tôi giống như anh trai cô? Không phải là người khác?" Lâm Hạo Vũ chưa từ bỏ ý định hỏi. "Hiện tại tôi lại cảm thấy anh có điểm giống cha tôi rồi, dài dòng như vậy! Mau lái xe, á.
5 "Anh dẫn tôi tới đây làm gì? Anh không sợ bị ông chủ sa thải sao?"Xe vừa đến tập đoàn Trung Nhật thì dừng lại, Phương Tử Ninh vẫn không hiểu tại sao anh ta lại muốn tới nơi này.
6 Sao thời gian trôi đi chậm thế? Lần thứ N, Phương Tử Ninh nhìn đồng hồ báo thức. Không có biện pháp nha, lần đầu tiên đi máy bay, lần đầu tiên ra nước ngoài, lần đầu tiên được ngắm hoa Anh Đào, nhiều lần đầu tiên như vậy, làm sao cô có thể ngủ được?Khi ánh bình minh vừa ló dạng ở phía đông, Phương Tử Ninh liền rời giường, chuẩn bị đầy đủ tất cả mọi thứ.
7 "Đàn ông các anh nói chung ai cũng hi vọng có thể cưới được một cô vợ như vậy đi!" Phương Tử Ninh tiếp tục nói. Bởi vì phụ nữ thường coi người chồng ví như cuộc sống của mình.
8 Kết thúc tour du lịch đi Nhật Bản ngắm hoa Anh Đào, Phương Tử Ninh và Lâm Hạo Vũ trở lại Đài Loan. "Con đã về rồi. " Vừa đến nhà, Phương Tử Ninh lập tức lớn tiếng, chỉ sợ người nhà không biết cô trở lại.
9 Hôm nay nhà Kiến Hi có chuyện, nên hắn về trước. Đeo cặp sách đi ra khỏi trường, Phương Tử Ninh vốn định ngồi xe về nhà, không biết tại sao, đột nhiên muốn gặp Lâm Hạo Vũ, hi vọng hắn có thể cho cô một sự khích lệ nho nhỏ trước kỳ thi.
10 Xe đi vào một căn biệt thự, đây hẳn là nhà của Lâm Hạo Vũ rồi. Nhận thức này làm Phương Tử Ninh vui vẻ không thôi, cô rất nhớ những món ăn ngon của gia đình hắn, hiện tại cũng có cơ hội ôn lại hương vị thức ăn ngày xưa rồi!"Nhà anh thật to.
11 Mẹ Lâm không còn cách nào khác hơn là cười, bởi cô đã thu dọn chén bát đi rửa rồi. Rửa chén xong, cô đến phòng khách cùng trò chuyện với mẹ Lâm. "Bác gái, bác nhận cháu làm con gái được không?" Phương tử Ninh cười hì hì ngồi xuống bên cạnh Lâm Hạo Vũ.
12 "Tại sao không ngẩng đầu lên nhìn anh?" Trần Kiến Hi không chịu nổi gầm nhẹ. Phương Tử Ninh hốt hoảng ngẩng đầu, những giọt nước mắt ủy khuất đã bắt đầu tràn ra.
13 Sáng hôm sau, sau khi thức dậy, Phương Tử Ninh liền chạy thẳng tới cao ốc Trung Nhật. Cô tự nói với mình, bởi vì đáp ứng yêu cầu của bạn học, cho nên cô mới vội vàng tìm đến Lâm Hạo Vũ.
14 Cô bé này hình như có chút hiểu lầm gì đó về hắn! Hà Tử Bình buồn cười nghĩ. Sau đó hắn hết sức biết ý mà rời đi. Thấy Hà Tử Bình đi ra ngoài, Phương Tử Ninh giận dữ nhìn Lâm Hạo Vũ.
15 Lâm Hạo Vũ thỉnh thoảng ngẩng đầu lên nhìn Phương Tử Ninh một chút, thấy cô đang tập trung đọc sách, cũng đem toàn bộ sức lực vùi đầu vào công việc. Hắn tưởng rằng cô muốn tới giúp hắn nhất định là có ý đồ, hiện tại thấy cô đang lặng lẽ đọc sách, cũng thấy yên tâm.
16 Khi Lâm Hạo Vũ làm xong công việc, mới nhớ tới giờ ăn trưa đã trôi qua. Đã hai giờ chiều rồi, không biết tử Ninh có biết đường tự đi ăn cơm không?Cầm điện thoại gọi lên lầu, chuông reo nửa ngày cũng không ai nghe.
17 "Thật xin lỗi. " Phương Tử Ninh cúi đầu nói. Cô cảm thấy những lời nói của Trần Kiến Hi giống như đang oán trách mình. Hội trường lúc này đang náo nhiệt đột nhiên yên tĩnh bất thường.
18 Đi ra khỏi cao ốc Trung Nhật, Phương Tử Ninh đi tới đỉnh núi. Cô muốn tìm một nơi thanh tĩnh, đem tất cả những chuyện đã qua suy nghĩ và phân tích cho rõ ràng.
19 Cô đã rất mệt mỏi và muốn tìm một nơi nghỉ ngơi. Ôm hắn, Phương Tử Ninh nhỏ giọng nói: "Em mệt quá. "Lâm Hạo Vũ kịp thời ôm chặt cơ thể Phương Tử Ninh đang trượt ra khỏi vòng tay của hắn, đem tiền đặt ở trên quầy rượu, ẵm cô ra khỏi bar "Vong Tình".
20 Khi hắn phục hồi tinh thần lại, môi của Phương Tử Ninh đã dừng ở trước ngực của hắn, đầu lưỡi ấm áp mút lấy ngực hắn giống như ăn kem, trong nháy mắt đốt lên dục vọng của hắn.