1 Nàng cầm một chén cơm thừa căn cặn tản bộ trên đường, quần áo chắp vá, nước bẩn bôi đen mặt, chỉ có một đôi mắt to linh động, giống như vô tình kì thực lại cẩn thận đoan trang nhìn mỗi một người qua đường.
2 Hắn rất muốn nói cho nàng, đừng nói là hắn không biết nàng cho ba phần nhan sắc kia là như thế nào, nhưng dù thật sự là vậy, hắn cũng không biết làm sao có thể mở phường nhuộm được.
3 Diệp Thiếu Phong tám tuổi, bắt đầu thay răng. Răng cũ rụng mất nhưng lại chưa mọc ra răng mới, tạo thành chỗ thiếu hụt duy nhất trên khuôn mặt xinh đẹp tuyệt trần của hắn.
4 Đồng dưỡng phu mười một tuổi, Diêu Tín Hoa mười sáu tuổi. Diêu Tín Hoa phát hiện đồng dưỡng phu từ trước đến nay luôn đáng yêu gần đây không biết vì sao bắt đầu không biết điều.
5 Sáng hôm sau Diêu Tín Hoa tỉnh dậy, hoàn toàn không có ấn tượng bản thân mình như thế nào ra thùng tắm mặc quần áo đi ngủ, nàng cũng không tốn tâm tư suy nghĩ.
6 Nàng đối thoại cùng hắn. Diêu Tín Hoa rửa mặt xong, tiếp nhận khăn lông cùng hắc than trong tay Diệp Thiếu Phong. Lau sạch sẽ mặt mình xong, lấy hắc thán bôi lên mặt.
7 Đồng dưỡng phu mười ba tuổi, Diêu Tín Hoa mười tám tuổi. Nàng ngẩng đầu lên nhìn thân hình cao cao của hắn: “Ngươi có biết là bộ dạng ngươi như vậy là quá nhanh không?”Hắn buông tầm mắt xuống, nhìn chằm chằm khuôn mặt giống như phù dung của nàng: “Có thể là ngươi héo rút đi?”“Ngươi, nói, gì --!?”Nàng tức giận bắt lấy khuôn mặt vẫn thủy nộn như cũ của hắn, cũng không để ý thắt lưng bị hắn ôm lấy, ôm vào trong ngực.
8 Trên thế giới có một loại vật chất thường xuyên không chịu trách nhiệm tên là “Tác giả”, cho nên chúng ta lướt qua một năm thời gian Tiểu Phong mười ba tuổi, trực đi đến lúc mười bốn tuổi đi.
9 Hắn choáng váng lần này đã chọc tức Diêu Tín Hoa. Vốn theo thường lệ trên đường xin cơm, lại không cẩn thận nhặt về một kẻ bị thương. Mệt sắp chết đến nơi cuối cùng cứu được một cái mạng người, vừa muốn nghỉ ngơi lại bị đánh thức.
10 “Ngươi hiểu lầm. ” Nàng nhẹ nhàng giải thích, “Ta cứu hắn, là bởi vì ta biết tên của hắn. ”“Vậy thì thế nào?” Biết tên liền cứu, không thể nào nói nổi.
11 “Phong tiên sinh, đổi dược. ”Diêu Tín Hoa xốc lên áo khoác Phong tiên sinh, cởi mảnh vải ra, đổi dược cho hắn. Miệng vết thương nằm bên ngực trái, kém chút nữa thì cực kì nghiêm trọng.
12 “Ta như thế nào không biết ta trúng độc!!” Rít gào. Chậc chậc, tuổi còn nhỏ, cơn tức thế nào lại lớn như vậy? Diêu Tín Hoa che lỗ tai, nhìn bộ dáng hắn tinh khí mười phần, đồng ý gật gật đầu: “Ngươi quả thật không giống trúng độc.
13 Hình ảnh chưa công khai. Diêu Tín Hoa: “Các ngươi muốn hù chết ta có phải không? Không việc gì tới nhà vệ sinh dập cái gì lửa! Nếu Tiểu Phong gặp chuyện gì, tất cả các ngươi đều chôn cùng cho ta!”Nam nhân vô dụng Giáp: “Bởi vì chúng ta cho rằng ‘Cháy’ ….
14 Phong cùng, nhật lệ, có mĩ nam ngồi bên cửa. Ngưng mi, than nhẹ. Sư đệ a, ngươi ở nơi nào? Ngươi có biết vi huynh thập phần nhớ ngươi chăng? Vi huynh cũng tin tưởng ngươi nhất định đang vô cùng nôn nóng tìm kiếm tung tích vi huynh.
15 Phong Vô Tình xấu hổ giả ho khan hai tiếng, đứng dậy đi về hướng nhà vệ sinh. Bát này nọ dù sao cũng không phải thứ sạch sẽ, tùy ý hắt trên mặt đất, chỉ sợ đả thương hoa cỏ hoặc con kiến vô tội, chẳng thà lại đổ vào nhà vệ sinh, diệt chút giòi bọ cũng là việc tốt.
16 Trên đường cái có một thiếu niên đi tới. Ước chừng mười bảy mười tám tuổi, tay chân thon dài, tóc đen. Hắn đang nhìn mọi người trên đường, mọi người trên đường nhìn hắn.
17 “Tiểu Phong! Mau để tỷ tỷ nhìn xem!” Diêu Tín Hoa một hồi sau đến trong miếu, liền bổ nhào vào trong lòng Diệp Thiếu Phong, chuẩn bị kéo mở xiêm y của hắn.
18 Ngày thứ hai, trong ngôi miếu đổ nát mọi người đều như nhau vác hai con mắt thâm quầng, từng bước hoảng loạn đi ra ngoài xin cơm. Ai cũng không biết tối hôm đó đến cùng là bọn họ nghe được cái gì, nhìn thấy gì.
19 “A ----- rốt cuộc cũng đến Tứ Xuyên!” Diêu Tín Hoa vui vẻ vươn tay lên trời xanh. “Nhìn núi kia, nhìn nước này! Ta thiên, quả thật cả đời cũng không muốn rời đi!”Diệp Thiếu Phong quan sát cảnh sắc chung quanh.
20 “Tín Nhi, ngươi còn nhỏ như vậy mà đã tinh quái thế. Thật không biết sau này nam tử như thế nào mới chịu được ngươi. ”“Nương, tương lai Tín Nhi muốn tìm một nam nhân giống như cha vậy.