21 “Tiểu Phong,” nàng mở miệng, giọng nói khàn khàn ngoài ý muốn, “Ngươi thật sự biết nên làm sao sao?Diệp Thiếu Phong mím mặt môi, hai má hơi phiếm hồng.
22 Ánh trăng dịu dàng chiếu vào trước giường, tạo thành một đôi tình nhân lén lút hân hoan. Tất cả chung quy yên lặng, nhưng bên trong trướng tràn đầy ngọt ngào vẫn làm người ta mặt đỏ tim đập như cũ.
23 Trích lời tác giả: thời gian thấm thoắt thoi đưa, thoáng cái đã bảy năm trôi qua. Trên đường có một gian hàng hội họa. Một thanh niên mi thanh mục tú đang lẳng lặng đứng sau gian hàng, nghiêm túc vẽ tranh.
24 Chào từ biệt với mọi người xong, hắn lập tức bắt đầu dọn dẹp. Chỉ trừ bức họa vẽ Diêu Tín Hoa là hắn hết sức cẩn thận cất vào ra, những bức tranh khác đều chỉ cuốn lại qua loa, nhét vào trong túi.
25 “Họa sĩ ca ca, ăn cơm. ”Mật thất tối tăm, xếp chân ngồi tĩnh tọa trên giường, không hề hay biết đã bao lâu trôi qua. Cho đến khi cửa chợt bị đẩy ra nghe ken két, một tiểu cô nương bưng thức ăn đi tới, Diệp Thiếu Phong mới nhận ra thật có chút đói bụng.
26 Thế giới trước kia của hai người. Chủ tử: trà!Đồng dưỡng phu: đến đây!Chủ tử: nước tắm!Đồng dưỡng phu: nấu xong rồi!Chủ tử: đấm lưng cho ta!Đồng dưỡng phu: vâng…——— —————— ————————“Thật ra thì… Ta cũng chỉ vô tình gặp được nàng… một lần mà thôi…” Thanh âm La Tam nhỏ xíu, run rẩy, chẳng có tia khí lực nào.
27 “A --- thu!” Đột nhiên cảm thấy lỗ mũi thật nhột, nàng nhịn không được ắt xì một cái rõ to. “Hoa muội, bị bệnh sao?” Thương Thương theo sách thuốc ngẩng đầu lên, “Đưa tay cho huynh.
28 “Lại Tứ, ngươi có tiền đồ. ” Hoàng Bản Nha vô cùng thương hại nhìn khuôn mặt thảm không nỡ nhìn cùng thân mình không chỗ nào lành lặn của Diệp Thiếu Phong, “Với điều kiện của ngươi, nhất định rất dễ kiếm được cơm.
29 Long Lão Đại thấy Diệp Thiếu Phong trở lại còn bị thương một chân, cũng không hỏi là chuyện gì xảy ra, nhướng mày với Hoàng Bản Nha. Hoàng Bản Nha bĩu môi.
30 Hoàng Bản Nha bị chúng huynh đệ hành hung một trận ---- đánh ngươi cái đồ dẫn sói vào nhà!(Hoàng Bản Nha: oan uổng! Ta chỉ là muốn kéo thêm người xin cơm vào nhóm mà thôi a!)******************************Thương Thương về đến nhà, uống thuốc xong, những đợt ho khan mãnh liệt cuối cùng cũng hoãn lại.
31 Nàng cực kì vui vẻ cong môi lên, đến nỗi bí mật mà nàng nói ra khỏi miệng cũng trở nên nhẹ nhàng bâng quơ: “Phụ thân ngươi đã từng là một họa sĩ rất nổi tiếng.
32 Buổi tối hôm đó, ba người gặp lại nhau trên bàn cơm. “Khụ khụ…”Thương Thương lần đầu tiên nhìn thấy diện mạo thật của Diệp Thiếu Phong, hơi kinh ngạc.
33 Diêu Tín Hoa đương nhiên sẽ không thật sự tìm đại nương chủ nhà nghĩ biện pháp giùm, bởi nàng biết Diệp Thiếu Phong chắc chắn sẽ không nghe theo. Hơn nữa nói thật, vừa rồi nàng cũng rất tự nhiên cho là Diệp Thiếu Phong nên ngủ cùng phòng với nàng.
34 Diêu Tín Hoa hơi sửng sốt: “Lục bà lại bị bệnh?”Long Lão Đại gật đầu một cái. “Ta sẽ đi. Tiểu Phong, ngươi cũng tới. ”Diệp Thiếu Phong mơ hồ cảm thấy kì quái, nhưng cái gì cũng không hỏi, lặng lẽ đi theo.
35 Cho nên nói, chuyện làm cho người ta muốn bóp cổ tay nhất chính là mỹ thiếu niên trưởng thành thành mỹ thanh niên. Thật sự, mặt mũi của nàng cả đời này đều bị vứt sạch trong một ngày.
36 La Tam cảm thấy số mình rất khổ. Nhớ lại năm đó, hét kinh phong vân, từng có ít nhiều lời tuyên hùng. Tự hỏi: thiên hạ có khóa nào hắn mở không ra, càng không có vật nào hắn không giấu được!Là một đạo tặc, nếu biết trộm, tất biết ngụy trang ẩn nấp.
37 La Tam đi theo dõi quản sự của phủ Thái Sư, Diêu Tín Hoa liền ở nhà cùng với Diệp Thiếu Phong trêu chọc Tú Tú chơi. Nhìn bộ dạng Tú Tú bị khi dễ oa oa kêu to, không khỏi làm nàng hoài niệm Diệp Thiếu Phong khi còn bé.
38 Trong Thái Sư phủ. Một phụ nhân tuổi chừng năm mươi, dáng điệu khoan thai chậm rãi đi vào Hà Hương uyển, đi theo sau là một thị thiếp tầm bốn mươi tuổi, mặt hiển mấy phần thông minh.
39 Mấy tháng sau. Thương Thương cúi người dọn dẹp thảo dược đã phơi tốt. Một con chim bồ câu màu xám tro uỵch một cái đáp ngay cạnh chân hắn. Hắn vội buông đồ trong tay ra, ôm lấy chim bồ câu rút ra tín trong ống thư.
40 “A! Có mỹ nữ a!”Trong đám người không biết có người nào kêu một câu, ngay tức khác có một đám người tụ tập lại. “Ở đâu? Ở đâu?”“Nghe nói ở đầu thuyền hoa!”“Đi xem một chút đi xem một chút!”Đoàn người mới vừa rồi còn náo nhiệt tiết nguyên đăng lập tức ít đi hơn phân nửa.