1 Mở đầu: Nữ tử cưỡi thú vương"Nữ hoàng vạn tuế, vạn tuế, vạn vạn tuế ——"Âm thanh kéo dài vang vọng cả Kim Loan điện hoa lệ hùng vĩ, thật lâu không tiêu tan.
2 Tân niên đo vị hữu phương hoaNhị nguyệt sơ kinh kiến thảo nha Bạch tuyết khước hiềm xuân sắc vãn Cố xuyên đình thụ thác phi hoa. (Đầu năm chưa thấy chút màu tươi,Kinh ngạc tháng hai cỏ nảy chồi.
3 "Phụ thân?"Vẻ mặt Âu Dương An trở nên mê mang, Tĩnh nhi nếu không nhắc đến cha, cậu cũng quên mất bọn họ vốn vẫn có cha. Lần cuối cùng gặp phụ thân là khi chúng được bốn tuổi, con người cao lớn lạnh nhạt đó quét mắt liếc nhìn bọn chúng một cái rồi dời đi.
4 "Hu, hu, hu. . . . . . "Hai bé trai bị đánh mặt mũi bầm dập, ngây ngẩn cả người. Không kịp phản ứng lên tiếng khóc lớn. Âu Dương An cả người sửng sốt, đứng một bên nhìn em gái của mình đánh nhau cũng ngây ngẩn cả người.
5 "Phu nhân, xin người tha cho Tĩnh nhi đi. "Âu Dương An trong phòng lập tức sợ hết hồn, rốt cục nhịn không được chạy ra ngăn những gia đinh kia lại. Âu Dương Tĩnh thấy thế vô cùng sửng sốt, sớm biết thế này thì nên đưa đại ca tránh ra xa.
6 Mặt trời lặn xuống đỉnh núi, màn đêm buông xuống. Bãi tha ma âm trầm bị bao phủ trong bóng đêm, gió đêm lay động rừng cây, khung cảnh mờ ảo nặng nề, chim muông lên tiếng, dã thú gầm thét, như tiếng cô hồn dã quỷ đang khóc thét lên.
7 Khi Âu Dương Tĩnh tỉnh lại đã là ba ngày sau. Lúc nàng tỉnh nhìn trên đỉnh đầu một mảnh trắng toát thì trong đầu vẫn trống rỗng. Đây là đâu? Bọn họ không phải là bị ném tới bãi tha ma sao? Không lẽ nàng lại xuyên không?Trong lúc nàng còn đang đoán lung tung thì cửa phòng bị đẩy ra.
8 "Tĩnh nhi, thật tốt quá. Muội không có việc gì. "Âu Dương An nhìn thấy Âu Dương Tĩnh, phản ứng đầu tiên chính là quan sát em gái. Nhìn thấy em gái bình yên vô sự thì khuôn mặt tái nhợt nhỏ nhắn mới mạnh mẽ thở dài nhẹ nhõm một hơi.
9 Thời gian thấm thoát như thoi đưa, trong nháy mắt, Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh đã ở Vô Nhai cốc được nửa năm rồi. Trong vòng nửa năm này, cô gái câm Tô Ngâm Duyệt đối xử với hai anh em bọn họ vô cùng tốt, tốt như chính mẹ ruột của bọn họ vậy.
10 "Gào ——"Bạch Hổ gầm dài một tiếng, đôi mắt như ngọc bích nhìn trừng trừng. Thì ra tiểu nha đầu này cũng là vì cỏ linh chi mà đến. Quả nhiên, loài người đều là những kẻ tham lam.
11 Bạch Hổ Vương còn đang ngơ ngác, trong lòng cũng đang cân nhắc: Chẳng lẽ tiểu nha đầu này là người có duyên với mình sao? Cho nên mới có thể giúp nó vượt qua Thiên kiếp?"Ngươi muốn gì?" Nó há miệng thở dốc.
12 Âu Dương Tĩnh và Vân Khinh Cuồng ký khế ước, chẳng những lấy được cỏ linh chi ngàn năm, còn được thêm một quyển nhạc phổ điều khiển muông thú, nàng mừng rỡ, đôi mắt to sáng ngời cười thành hình trăng khuyết.
13 So với bất kỳ dược liệu nào thì cỏ linh chi ngàn năm đương nhiên là tốt nhất. Đoạn Vô Nhai vui sướng rạo rực, dùng cỏ linh chi làm thuốc điều trị sức khỏe cho đồ đệ, có điều cũng không quên đuổi theo Âu Dương Tĩnh hỏi nàng làm thế nào hàng phục được thần thú Bạch Hổ? Nhưng nếu ông biết Bạch Hổ thật ra có thể hóa thành hình người, là hổ yêu ngàn năm thì không biết sẽ có vẻ mặt thế nào?Thời gian trôi qua thật nhanh, đảo mắt, lại đã qua ba năm.
14 "Muội đương nhiên không phải tiên nữ. "Đối với lời nói của Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh nhịn không được bật cười. Đại ca của nàng thật đúng là trí tưởng tượng phong phú.
15 "Hức hức hức. . . . . . "Nghe thấy bọn Âu Dương Tĩnh bị người ta khi dễ, Tô Ngâm Duyệt nhịn không được che miệng vì bọn họ khổ sở, đau lòng. Chúng còn bé như vậy, những người đó cũng có thể hung ác.
16 "Các ngươi là ai? Ở đây lén lút làm gì?"Ngay khi anh em Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh chuẩn bị bước lên gọi cửa, phía sau bỗng truyền đến một tiếng kiêu ngạo.
17 Bọn gia đinh đầu tiên là sửng sốt, tiếp theo nhìn thấy hai thiếu chủ trên mặt sưng đỏ lập tức lấy lại tinh thần. Sau đó ánh mắt nhìn về phía Âu Dương Tĩnh, Âu Dương An, hiểu ra.
18 "Cha con là Âu Dương Ngự, mẫu thân gọi Sở Tâm Tuyết. " Âu Dương Tĩnh nắm lấy áo bào của Âu Dương Ngự, ngẩng đầu, trên khuôn mặt thanh lệ hoàn toàn là vẻ mặt vô tội.
19 Phủ tướng quân, đại sảnhÂu Dương Ngự ngồi ở phía trên, Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An hai anh em đứng bên cạnh. Phía dưới còn lại là mẹ con Tướng quân Phu nhân, như thể trông giống như một buổi thẩm vấn phạm nhân.
20 Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh ở Phủ tướng quân nhưng không ở phòng nhỏ nơi hậu viện nữa, Âu Dương Ngự vì bọn họ an bài một tiểu viện độc lập. Phong cảnh nơi đây rất đẹp, có vườn hoa, chim chóc.