41 Hoàng cung, Điện Ly La. Sở Ly La nghe xong Âu Dương Tĩnh nói, trầm mặc một lát. Sau đó nhìn nàng, gật đầu:"Yên tâm, chuyện này có đã có tôi. Tuyệt đối sẽ không để người ta tra được hai người.
42 Giang Nam, phong cảnh kiều diễm. Sơn thanh thủy tú, trời xanh chiếu rọi, hoa sơn trà phảng phất mùi thơm ngát. Phố xá thênh thang, cổ kính truyền thống, lâu đài đình các.
43 "Bắt bọn họ lại. " Nữ tử mặc áo hoa tức giận, hướng về phía hạ nhân phân phó. Đám nô tài kia nhìn nhìn Bạch Hổ uy phong lẫm liệt, sững sờ tại chỗ do dự không dám lên.
44 Ngày thứ hai, Âu Dương Tĩnh bọn họ vừa đi ra khỏi quán trọ đã nhìn thấy rất nhiều người chỉ vào mình nhỏ giọng nghị luận, vô cùng quái dị. Âu Dương Tĩnh và Âu Dương An nhìn nhau, trong lòng đã có nghi vấn.
45 "Đại tiểu thư, không xong rồi, không xong rồi. Cô gia tương lai gặp chuyện không may. "Trong lúc Lâm Sơ Hạ quấn quít lấy Âu Dương Tĩnh, người của Tri phủ lại rầm rập chạy tới.
46 Anh em Âu Dương Tĩnh tiến vào phủ đệ của Tri phủ, không phải không thể từ chối, cũng không phải bị Lâm Sơ Hạ cuốn lấy không thể đi, chỉ là trùng hợp bọn họ muốn tìm một chỗ để ở.
47 "Chuẩn bị xong hết chưa?" Nam tử đeo mặt nạ ngồi ở ghế trên, ngón tay thon dài gõ nhẹ sườn ghế dựa, hỏi người áo đen quỳ ở nơi đó. "Thưa chủ nhân, tất cả đều đã chuẩn bị xong.
48 "Hạ nhi, cẩn thận ——"Khi Lâm Sơ Hạ đẩy A Mộc ra chạy tới, nháy mắt bỗng xuất hiện một bóng người màu bạc giống như tia chớp từ chỗ tối xuất hiện, cánh tay dài duỗi ra, đem Lâm Sơ Hạ lướt đi.
49 Nam tử đeo mặt nạ khinh công không kém, một đường đuổi theo, cuối cùng chạy đến đỉnh núi. Tay hắn nhanh chóng kèm chặt hai bên Lâm Sơ Hạ, đứng ở mép vực, cẩm bào màu bạc đón gió đêm bay bay, đôi mắt hẹp dài nhìn Âu Dương Tĩnh, đáy mắt tràn đầy vẻ quỷ dị.
50 "Thì ra huynh là Hạo Trần đại ca. " Tiếng Vân Tuyệt Trần truyền đến. Hạo Trần phút chốc vừa quay đầu lại lập tức trừng hai tròng mắt, phát hiện Vân Tuyệt Trần lúc nãy nhảy xuống dưới vực, giờ lại cưỡi trên lưng Bạch Hổ, chậm rãi theo vách đá đi lên.
51 "Các ngươi nhìn nè ——"Tiếng Vân Khinh Cuồng cả kinh gọi anh em Âu Dương Tĩnh, quay đầu đã thấy hắn không biết từ lúc nào chạy đến một cái động khác. Hơn nữa dường như còn thấy được cảnh tượng kinh người.
52 Vân Khinh Cuồng mặc dù cũng có chút kinh ngạc, nhưng không nghĩ lung tung. Nếu trời cao đã an bài hai người là chủ nhân của Tử Nguyệt và Lăng Tiêu, vậy nhất định là có nguyên nhân.
53 Hai tháng sau, Âu Dương An, Âu Dương Tĩnh rốt cuộc dừng lại. Sau khi bọn họ thu công, quanh thân lại được bao phủ một tầng linh khí. Bọn họ chỉ cảm thấy thân thể nhẹ như chim yến, dường như có thể bay được.
54 "A Mộc, các ngươi mau dẫn Hạ nhi đi. "Vân Tuyệt Trần tay nắm bảo kiếm, nhìn chằm chằm con gấu đen trước mặt. Hôm nay, bọn họ vốn là chuẩn bị đưa Lâm Sơ Hạ quay về Lâm phủ.
55 "Trần đại ca, huynh không sao chứ?"Thấy Gấu to ngã xuống, Lâm Sơ Hạ lập tức buông Âu Dương Tĩnh ra. Nhấc theo làn váy chạy tới chỗ Vân Tuyệt Trần. Âu Dương Tĩnh lắc lắc đầu, thật muốn nói với nàng ấy, Sơ Hạ thật sự là gánh nặng.
56 "Ông chủ, hai chén mì Dương Xuân. "Âu Dương Tĩnh hướng về ông chủ kêu, trên mặt lộ lúm đồng tiền xinh đẹp, theo Âu Dương An ngồi xuống một cái bàn nhỏ ven đường.
57 Canh ba, mọi người đều đã ngủ. Ngay cả tuần phu cũng không thấy xuất hiện, trăng nhỏ trốn vào tầng mây dày đậm nặng nề, toàn bộ trấn nhỏ bị đêm đen bao phủ, quỷ dị không thể miêu tả.
58 Trong lúc Âu Dương An bị mê hoăc trong màn sương, lâm vào ảo giác. Ở bên kia, Âu Dương Tĩnh cũng tương tự bị cuốn vào trong tâm ma. Nàng giống như nhìn thấy hung thủ hãm hại mình Hứa Mậu Dân đang đứng ngay trước mặt, đang nhìn mình, cười đến điên cuồng.
59 "Các ngươi đừng suy nghĩ nữa, trước tiên đi tìm Xà yêu, cứu những đứa trẻ kia đã. " Thấy hai anh em lại lâm vào trầm tư của riêng mình, Vân Khinh Cuồng trở mình trợn mắt nói.
60 "Hứa Mậu Dân ——"Âu Dương Tĩnh ánh mắt thẳng tắp nhìn Xà yêu biến thân thành người, quả thực không thể tin được những gì chính mình đang nhìn thấy. Tên hỗn đản chết tiệt kia sao lại ở đây? Chẳng lẽ lại là tà thuật của Xà yêu gây ra?Nàng cứ như vậy trừng mắt nhìn Xà yêu, còn Âu Dương An nghi vấn nhìn em gái.