41 Các đệ tử của Huyền Đạo Tông cũng đang thăm dò đối phương, đặc biệt là những đệ tử áo đen thuộc tầng thứ sáu của ngưng khí, chính là mục tiêu họ chú ý nhất, ngoài ra Vương Trác với bề ngoài không bình thường có tu vi tầng thứ năm cũng được bọn đệ tử của Huyền Đạo Tông để mắt tới.
42 -Đúng là như vậy đó, các vị đạo hữu Huyền Đạo Tông, việc này cứ để chúng tôi lo!Có đệ tử trong phái tán thành ý kiến của Vương Trác. Những người trong phái Huyền Đạo Tông có chút e ngại, nam tử họ Liễu định lấy cớ trưởng lão từ chối, những đúng lúc đó vị trung niên đứng cuối hàng ho khan một tiếng, khiến nam tử họ Liễu giật mình, gật đầu nói:-Nếu đã như vậy thì đành phiền các vị sư huynh Hằng Nhạc rồi.
43 Con rết này dài chừng trăm mét, độc tố của nó sợ là đã đạt đến mức kinh khủng. Đối với loài rết này Vương Lâm cũng không xa lạ gì. Những đứa nhỏtrong sơn thôn thường lật những tảng đá to lên rồi bắt những con rết nhỏ để chơi đùa, hoặc chuyên bắt về cho gia cầm ăn.
44 Vương Lâm hơi trầm mặc, hỏi:-Đệ đã có dự định gì chưa? Có cần ta giúp đỡ không. Vương Hạo thở dài, nói:-Huynh mới ở tầng thứ ba Ngưng Khí Kỳ, không giúp được đệ đâu.
45 Nghĩ đến đây, mắt hắn bắn ra tinh quang, bắt đầu gào to lên. -Các vị sư huynh phái Hằng Nhạc, có câu châm ngôn nói là, giết người không được đầu chỉa xuống đất, ngày hôm nay ta nói cho các ngươi, việc giết người chỉ sảng khoái đối với những tên ác nhân.
46 Vương Lâm cầm lấy phích lịch đạn, nhìn đối phương một cái, nói:-Lý Sơn sư huynh, không làm phiền huynh tiếp tục buôn bán, Vương mỗ cáo từ!Lý Sơn vội vàng gật đầu, vẻ mặt ôn hòa, nói:-Sư đệ, khi ngươi sử dụng phích lịch đạn, nhất định phải cẩn thận một chút.
47 - Anh Biến kỳ. . . đối với vãn bối mà nói vẫn còn quá mơ hồ. - Thối lắm! Có một tuyệt thế cao thủ của Lục cấp Tu Chân quốc như ta giúp đỡ ngươi thì Anh Biến đã là cái gì? Tuy lão tử không thể đi ra,nhưng trong mấy chục năm qua, mỗi lần ngươi ngồi xuống ta lại dùng tinh hoa nguyên anh của bản thân giúp ngươi củng cố trụ cột.
48 Nét mặt đám sư thúc của Hằng Nhạc phái đều âm trầm, không hề nói tiếng nào. Tuy nhiên ánh mắt bọn họ có chút hậm hực nhìn về phía Huyền Đạo tông. Tôn Đại Trụ cười hắc hắc, nói nhỏ với Vương Lâm:- Đồ nhi! Xem cho kỹ.
49 Nhạc phái cũng hoàn toàn kinh sợ. Bọn họ ít nhất cũng có hai mươi năm là đệ tử nội môn, nhưng ít khi nhìn thấy cảnh tượng như vậy. Tất cả đều trầm mặc không nói, trong lòng cảm thấy bất an.
50 - Hắn chính là Lữ Tung! Ta nghe sư phụ nhắc đến hắn nhiều lần. Đó chính là đệ nhất thiên tài trăm năm mới gặp của Hằng Nhạc phái. Huyền Đạo tông nhất định thua rồi.
51 Cùng lúc đó, thân thể hắn khẽ chớp lên một cái liền xuất hiện trên đài. Ánh mắt cuồng ngạo của hắn liếc nhìn đám đệ tử Hằng Nhạc phái, nói:- Tất cả nội môn đệ tử của các ngươi cùng lên đi.
52 Chu Bằng kiêu ngạo cười ha hả, nói:- Vương Lâm! Ta chỉ cần thổi một hơi là có thể đuổi ngươi xuống dưới. Ngươi cố đứng cho vững. - Nói xong, hắn hít vào một hơi thật sâu.
53 Thực ra Vương Lâm cũng bị giật mình mất một lúc mơi định thần lại được. Lần này, Chu Bằng nổi trận lôi đình, cho rằng hắn vì khinh thường nên mới bị một tên đệ tử mới đạt tới tầng thứ ba của Ngưng Khí kỳ đánh thắng.
54 Nhưng sau khi đến dòng suối nơi hậu sơn, hắn mới phát hiện ra sự khác biệt. Nước suối đó chẳng những linh khí nồng đậm hơn mấy lần mà bên trong nó còn ẩn chứa một thứ tác dụng thần kỳ.
55 Đồng dạng những tiếng xì xào bàn tán về pháp thuật mà Vương Lâm vừa sử dụng cũng vang lên trong đám đệ tử của Hằng Nhạc phái. Vương Lâm đứng trên thạch thai, trong lòng không thể bình tĩnh được.
56 Đáng tiếc, điều hắn cầu khẩn không có tác dụng, tinh quang trong mắtVương Lâm chợt lóe lên, Dẫn Lực Thuật lập tức được sử dụng hóa thành một bàn tay vô hình bao quanh tứ phía Dương Nghị.
57 Đám đệ tử Huyền Đạo tông nghe thấy thế đều vô cùng tức giận, trong lòng cả đám không ngừng mắng Vương Lâm cuồng vọng, nhưng lại không có một ai dám tiến lên.
58 - Một tiểu bối như ngươi thì có cái gì mà trao đổi? Hừ! Nếu ngươi có thểxuất ra pháp bảo Tử Nhạc Tiên Kiếm của Hằng Nhạc phái ta còn miễn cưỡng đổi lại cho người một giọt.
59 Thân thể Lữ Vân Kiệt hơi run lên, hắn quay lại mỉm cười nói:- Vương. . . . Sư huynh, huynh có chuyện gì phân phó? Hay huynh muốn linh đan? Ở đây tiểu đệ còn không ít, trước tiên đưa cho huynh.
60 Hoàng Long chân nhân tiếp nhận chiếc bình, lão hừ một tiếng, nói:- Nước sông phía sau núi không cho phép mang ra, hai bình này ta thu lấy, sau này không có ngoại lệ.