81 Dương Phàm thu hồi ánh mắt. không hề đề ý tới phía Dương Lỗi vừa đi nữa. cũng tạm thời gác lại những nghi hoặc trong lòng. Giờ phút này, trời đã về khuya Dương Lỗi đến cũng không làm muội muội và mẫu thân thức giấc.
82 Ánh mắt Dương Phàm lập tức biến đổi như cười như không nhìn hai người một béo một gầy trước mặt. Bọn họ ngồi bên cạnh Hồ Bán Tiên.
83 Bọn họ đều là người tu tiên. không thể chân chính tiêu hao nhiều thời gian để chữa bệnh như thế. Dương Phàm tất nhiên là không cần phải nói.
84 Dương Phàm chậm rãi nói. trong lòng quả thật cũng có chút căng thẳng. Dù sao. đây cùng là trận chiến đầu tiên từ khi hắn trở lại tu tiên giới.
85 Dương Phàm chậm rãi nói:- Nhưng ngược lại. Hồ Bán Tiên. ngươi cần gì phải có phản ứng lớn như thế?Hắn đích xác không có chút hoài nghi nào mà là xác định trăm phần trăm chính là Hồ Bán Tiên.
86 - Hồ Bán Tiên, đây là kế hoạch của ngươi sao? Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo!Lý mập mạp hung hăng xông lên. nắm lấy cổ áo của Hồ Bán Tiên, không chút kiêng nể cho hắn một cái bạt tai.
87 Dương Lỗi cực kỳ bình tĩnh. trong giọng nói cũng lộ ra tình cảm mà trước nay chưa từng có. Thanh âm còn mang theo một loại cảm xúc run run.
88 - Đại ca! Đệ không đi cùng đâu. Tối nay đệ còn có việc cần phải xử lý. Dương Lỗi nhàn nhạt nói xong lại lập tức rời đi. thanh âm thần bí rơi vào tai của Dương Phàm và Lâm Chung.
89 - Chiếm được một khối tài liệu luyện khí không tồi, nhưng đệ không cần phải nóng ruột. Trong tay đệ nắm giữ hết thảy trọng bảo phụ thân lưu lại.
90 "Chẳng lẽ ta là thiên tài tu ma mà tu tiên giới ngàn năm khó gặp?" Dương Phàm mở hai mắt ra. trong mắt lóe lên một tia dị sắc. Bộ ma công Cửu u Ma Kinh này hắn từng thăm dò hai lần.
91 - Dĩ nhiên ta đã nói rõ tình hình vói Mạn Hương, nhưng nàng vẫn khư khư cố chấp. nhất định đòi theo ta cùng nhau vào tiên đạo. - Ồ?Dương Phàm lộ vẻ mặt tươi cười:- Ngươi trả lời nàng thế nào.
92 Lãm Chung lại không nghĩ như vậy. mặt lộ vẻ ưu sầu:- Công tử! Ta xem những người đó. dường như là kẻ đến không thiện. - Kẻ đến không thiện?Dương Phàm khẽ nhếch khóe miệng:- Chẳng lẽ bọn họ là đến đập phá hay sao?Cùng lúc Dương Phàm lập tức tiến vào 'Toàn Tri Mô Thức", xem rõ mọi tình hình trong y quán ở trong mắt.
93 Dương Phàm trước sau đánh hai cái tát lên mặt tráng hán trung niên, làm chấn động toàn trường!- Ngươi đây là có ý gì?Trong mắt Sở Nghĩa Vân gần như bốc ra lửa.
94 - Sở tiểu thư thật dễ chịu. Dương Phàm mặt lộ vẻ mĩm cười. ra hiệu cho Lâm Chung tới nhận linh thạch lại cho hắn. Lâm Chung lộ vẻ mặt kinh ngạc.
95 Lâm Chung đứng phía sau hắn. hơi cỏ vẻ lo lắng nói:- Công tử! Ngài bắt chẹt đại tiểu thư của Vũ Vụ Sơn Trang, không sợ ngày sau nàng sẽ trả thù sao?- Trả thù?Dương Phàm ung dung cười:- Bọn họ tới đây lần này trị bệnh là chuyện phụ.
96 "Không ngờ dưới mặt đất này chôn dấu cơ quan tinh xảo như thế?"Dương Phàm thoáng hồi hộp. hắn sơ ý một chút liền chạm tới cơ quan. dẫn phát vang lên tiếng chuông nhỏ.
97 Hồ Bán Tiên sững sờ chỉ trong một cái chớp mắt. chợt từ kinh ngạc chuyển thành hoảng sợ. thò tay vỗ vào túi trữ vật. linh quang nở rộ, trên tay xuất hiện một cây phất trần.
98 Thân hình Dương Phàm lảo đảo một chút. chỉ cảm thấy một luồng kình phong cường đại ập vào đầu. Trong mắt Hồ Bán Tiên lộ ra hung quang, vẻ mặt dữ tợn.
99 Lâm Chung đứng ở cửa phòng, thấy Dương Phàm trở về. thấp giọng nói:- Hồ Bán Tiên bị công tử giết chết rồi à?Dương Phàm gật gật đầu:- Người này pháp lực thâm hậu.
100 Khi Dương Phàm nghe được tin tức này, trên mặt hiện ra vẻ trầm tư, nhìn Lâm Chung nhắn dùm tin tức cho mình. hỏi:- Người Dương gia bảo tới là ai?- Là một đệ tử đời thứ ba.
Thể loại: Trọng Sinh, Huyền Huyễn, Võng Du, Tiên Hiệp
Số chương: 50